Đệ Nhất Danh Sách

Chương 872: Dự Thính Kế Hoạch Tác Chiến


"Sao bọn họ đều trốn tránh ngươi hết vậy?"
Dương Tiểu Cận vừa theo bậc thang đi đến Trường Thành, vừa nghi hoặc hỏi:
"Ngươi mua cơm đã làm ra chuyện gì sao?"
Nhâm Tiểu Túc đi mua cơm một mình nên Dương Tiểu Cận cũng không biết hắn đã làm gì.
Nhâm Tiểu Túc ha ha cười:
"Không có việc gì không có việc gì, không để ý mấy chuyện nhỏ này."
Lúc này ánh mắt Dương Tiểu Cận cổ quái nhìn hắn một cái, trong lòng tự nhủ không có việc gì mới là lạ. Những binh sĩ Hỏa Chủng đó còn không dám nhìn Nhâm Tiểu Túc lấy một cái a!
"Đúng rồi, giấy chứng nhận P5092 cho giúp ngươi có thể tự do ra vào quân doanh đúng không?"
Dương Tiểu Cận hỏi:
"Ngươi nói ngươi thử một chút..."
Nói được một nửa, đại khái Dương Tiểu Cận liền rõ vì sao những binh sĩ Hỏa Chủng lại không dám nhìn Nhâm Tiểu Túc. Cách thử của tên này chắc chắn không tốt lành gì…
Hai người đi đến tường thành, kết quả thứ đầu tiên đập vào mắt không phải rừng cây ở phương xa mà là thi thể mọi rợ đầy bên ngoài tường thành!
Chỉ thấy binh sĩ Hỏa Chủng dựng mấy ngàn cái cọc gỗ bên ngoài, sau đó giắt tất cả thi thể đều mọi rợ ở phía trên. Nhâm Tiểu Túc hít một hơi lãnh khí:
"P5092 so với ta tưởng tượng còn hung ác hơn a. Đây là muốn đám mọi rợ công kích đoạn này tường thành sao?"
"Hẳn là vậy… "
Dương Tiểu Cận gật đầu.
Nhâm Tiểu Túc quay đầu nhìn binh sĩ Hỏa Chủng đứng cách đó không xa:
"Ngươi tới đây một chút."
Binh sĩ Hỏa Chủng kia tuyệt vọng:
"Trưởng quan, ta thật không biết ca hát..."
Dương Tiểu Cận:
"... Ha ha."
Nhâm Tiểu Túc vội vàng nói:
"Không phải kêu ngươi ca hát, ta là hỏi ngươi chuyện này. Những ngày này mọi rợ có tới công kích đoạn này tường thành không?"
"Có…."
Binh sĩ Hỏa Chủng nhẹ nhàng thở ra, giải thích:
"Bạn đầu chúng chỉ là đánh nghi binh, muốn dẫn binh sĩ chủ lực của sư đoàn số 3 ra. Về sau chết quá nhiều, hơn nữa thi thể mọi rợ treo tại dưới tường thành là ảnh hưởng lớn sĩ khí nên chúng nhiều lần qua cướp đoạt thi thể, cuối cùng vẫn bị đánh về."
Nhâm Tiểu Túc gật gật đầu, khó trách trên thi thể mọi rợ núi Đại Thạch cũng trông thấy đâu, không ngờ đã bị P5092 cho vận chuyển tới nơi này.
Mà P5092 cũng là loại người hung ác, hắn nhìn thấy những đoàn tường thành của các sư đoàn khác đâu có thi thể. Đến lúc khi đánh trận, e rằng nơi này sẽ chịu công kích nhiều nhất a.
Nhâm Tiểu Túc hỏi:
"Mắt thấy đã đầu xuân, thời tiết sẽ càng ngày càng nóng, Những thi thể này bị giắt ngoài tường thành có thể sẽ tạo ra ôn dịch. Cho dù cách tường thành, virus cũng có có thể sẽ bị gió thổi tới."
"Không sao… "
Binh sĩ Hỏa Chủng nói:
"Những thi thể này đều được ướp cả rồi. "
Dù Nhâm Tiểu Túc là loại người không kiêng kỵ gì nhưng nghe nói thế cũng có chút cạn lời, cả đám binh sĩ Hỏa Chủng sao đều sinh mãnh như vậy, ướp thi thể mà nói như ướp dưa chua vậy.
Vào lúc này, đường chân trời xuất hiện chằng chịt điểm đen, binh sĩ Hỏa Chủng nói với Nhâm Tiểu Túc:
"Trưởng quan nhanh chóng đi xuống đi, mọi rợ đến rồi!"
Nói xong, binh sĩ bắt đầu thông báo tình hình quân địch thông quan máy truyền tin. Sau đó chỉ qua 2 phút đồng hồ, tất cả sư đoàn số 3 đều bắt đầu chuyển động, P5092 cũng nhanh chóng đi tới trên tường thành.
P5092 không cố kỵ gì mà chào hỏi Nhâm Tiểu Túc rồi trực tiếp cầm lấy kính viễn vọng nhìn lại.
"Bọn họ đang làm cái gì?"
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
"Ngươi nhìn đi…. "
P5092 cười đưa kính viễn vọng trong tay cho Nhâm Tiểu Túc:
"Những mọi rợ này chỉ đang làm chuyện vô dụng mà thôi."
Kết quả Nhâm Tiểu Túc vừa nhìn vào kính viễn vọng liền thấy mọi rợ phía xa xa đúng là đang vận chuyển một ít cọc gỗ, sau đó giắt vô số thi thể người Trung Nguyên ở phía trên.
Chỉ là loại hành vi này đối với động vật máu lạnh như Hỏa Chủng binh sĩ mà nói căn bản không có hiệu quả. Câu mà binh sĩ Hỏa Chủng thích nói nhất chính là Tình cảm là vô dụng.
"Tiếp tục cảnh giác…. "
P5092 nói xong liền muốn mời Nhâm Tiểu Túc cùng tới bộ chỉ huy ngồi một chút.
Sau khi đi vào trong bộ chỉ huy, ngay trước mặt các sĩ quan phụ tá cùng từng tham mưu tác chiến, Nhâm Tiểu Túc nghênh ngang kéo hai cái ghế, một cái hắn ngồi xuống, còn có một cái ghế là cho Dương Tiểu Cận.
Hắn vừa cầm báo chí trên bàn đọc vừa hiếu kỳ nói:
"Nói khiêu khích chúng như vậy, không sợ chúng tập trung toàn bộ binh lực vào nơi này của ngươi à?"
"Không lo…."
P5092 lắc đầu:
"Sư đoàn số 3 là binh sĩ hỏa lực mạnh nhất bên trong Hỏa Chủng. Nếu mọi rợ tới nơi này chỉ là tự chuốc lấy khổ. Hơn nữa mọi rợ xảo trá, những ngày này chúng vẫn luôn một mực công kích để thăm dò sư đoàn số 3. Nhưng khi tổng tiến công rất có thể sẽ là những khu vực tường thành khác.”
"À… "
Nhâm Tiểu Túc đã rõ, không ngờ P5092 cũng có tính toán của mình. Đối phương nhiều lần khiêu khích mọi rợ, sau đó cố ý tạo ra cừu hận, kỳ thật là vì khi mọi rợ phát động tổng tiến công, nơi này khả năng sẽ là nơi mọi rợ cử ít binh lực tới nhất:
"Bất quá ngươi không sợ thông minh quá sẽ bị thông minh hại à. Vạn nhất chúng thực sự muốn bắt ngươi khai đao thì sao, vật tư bị hủy, đạn pháo của ngươi chưa hẳn đã đủ dùng a?"
P5092 cười cười không muốn trả lời vấn đề này, ngược lại hỏi tới Nhâm Tiểu Túc:
"Như thế nào, tới tiền tuyến xong có hài lòng với sắp xếp của chúng ta không. Bệnh viện dã chiến chỉ được xây dựng tạm thời, ký túc xác phân cho các ngươi cũng vậy."
"Thoả mãn, rất hài lòng… "
Nhâm Tiểu Túc cười nói, bệnh viện dã chiến là khu độc lập một trong quân doanh vực, không có kiến trúc gạch đá, tất cả đều là lều quân dụng tạm thời. Vốn hắn và Dương Tiểu Cận cũng phải vào lều ngủ tập thể với mọi người. Chỉ là P5092 đặc biệt phân phó để hai người họ một cái lều nhỏ đơn độc. Trong cả bệnh viện dã chiến chỉ có hai người bọn họ và Viện trưởng là nhận được đãi ngộ này.
P5092 cười nói:
"Giữ cho kỹ giấy chứng nhận, bất quá đừng kêu binh sĩ ca hát nữa..."
"Ha ha ha ha ha…"
Nhâm Tiểu Túc lúng túng nói:
“Ta cũng chỉ muốn muốn cho bọn họ thư giãn một tí thôi. Được rồi ngươi bận gì thì làm đi, ta đọc báo chí một lát sẽ rời đi."
"Ừ, ngươi cứ tự nhiên…”
P5092 nói xong cũng bắt đầu triệu tập sĩ quan phụ tá cùng tham mưu tác chiến lại. Một mặt là truyền đạt tin tức lính trinh sát mang về, một là nói về bước tiếp theo trong kế hoạch tác chiến.
Lúc này, đám người P5092 họp cũng không có ý tránh Nhâm Tiểu Túc, Dương Tiểu Cận. Thoải mái để Nhâm Tiểu Túc nghe được, dường như họ thật sự xem Nhâm Tiểu Túc là thành viên của Hỏa Chủng vậy.
Nhâm Tiểu Túc nghe một hồi cũng hiểu. Tin tức của Hỏa Chủng về mọi rợ cũng tương đối ít, hiện tại mọi người vẫn còn trong giai đoạn thăm dò, mà sư nhiệm vụ trọng yếu nhất của đoàn số 3 hiện tại không phải tiêu diệt mọi rợ mà phải thăm dò đến cùng quân viễn chinh đoàn có bao nhiêu binh lực.
Bởi vì cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Chỉ khi biết rõ mọi rợ có bao nhiêu người, Hỏa Chủng mới có thể vạch ra kế hoạch tiếp theo.
Vạn nhất bọn họ cho rằng mọi rợ chỉ có mười vạn, sau đó đang đánh nhau lại có thêm mười vạn mọi rợ thì toàn bộ đều xong đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận