Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1083: Dưới Đông Hồ

Không ai biết đội đặc chủng này đang tìm kiếm cái gì.
Mà Đông Hồ thì an tĩnh và phẳng lặng chẳng khác nào một mặt gương cả.
Gợn sóng trong màn hình phập phồng khi thì kịch liệt lúc thì êm ả.
Trong im lặng, mười mấy lính đặc chủng đeo kính lặn chuẩn bị nhảy xuống hồ.
Bấy giờ, một chiếc xe tuần tra nhanh chóng tới gần, đèn xe chiếu rọi nơi binh sĩ đứng.
Cùng lúc đó, đội đặc chủng đồng loạt quay đầu nhìn loại.
Động tác chỉnh tề tới đáng sợ, chẳng khác nào con rối lên dây cót, trong khi họ là con người.
Xe tuần tra dừng lại bên hồi, hai quân nhân nhảy xuống chiếu đèn qua:
"Thông báo thân phận của các ngươi!"
Trong lúc nói chuyện, tiếng kéo chốt súng vang lên.
Hiện giờ hàng rào 73 đã thuộc về Vương thị.
Trong thời gian chiến tranh, người tuần tra là binh sĩ thay vì Trật Tự Tư.
Trưởng quan đội đặc chủng giơ hai tay lên, chậm rãi đi tới:
"Binh sĩ số hiệu 1471, đừng nổ súng, là người mình đang chấp hành nhiệm vụ."

Trưởng quan nói chuyện ngắn gọn lại đủ thông tin.
Binh sĩ tuần tra nghi hoặc:
"Ta biết các ngươi, trong danh sách binh sĩ tiến vào hàng rào hôm nay có các ngươi.
Chỉ là không có thông báo gì về việc các ngươi phải chấp hành nhiệm vụ cả.”

"Nếu vậy, hẳn các ngươi cũng biết cấp bậc nhiệm vụ chúng ta phải làm…. "
Trưởng quan lãnh tĩnh giải thích:
"Bỏ súng xuống đi, đừng chĩa súng với người mình.”

Nhưng lời giải thích này vẫn không đủ để để cho binh sĩ tuần tra tin tưởng.
Hai binh sĩ bỗng nói:
“Đưa công văn nhiệm vụ đây.
Ta phải báo cáo lên cấp trên.
Các ngươi hãy an tâm đợi một chút, chờ thông báo của bộ chỉ huy.”

"Được… "
Trưởng quan gật đầu nói:
"Để ta lấy công văn."

Nói xong, hắn vẫy vẫy tay về phía sau, một người binh sĩ đặc chủng tháo vát chạy chậm qua, giày tác chiến rắn chắc dẫm lên mặt đất kêu lên cồm cộp.
Binh sĩ nó đưa túi hồ sơ cho trưởng quan, trưởng quan vừa cởi dây thừng vừa nói:
“Đây là công văn của chúng ta.”

Nhưng khi binh sĩ tuần tra vừa tới gần, trưởng quan lập tức rút chủy thủ từ trong túi giấy ra!
Huyết dịch văng bốn phía, trên mặt trường quan nổi lên gân bạc quen thuộc!
Trong nháy mắt, chủy thủ xẹt qua cổ hai binh sĩ đặc chủng, kết thúc tính mạng cả hai nhanh tới mức họ chẳng kịp thốt nên lời.
Tiếp đó, vài binh sĩ đặc chủng đi tới xử lý hiện trường, trưởng quan nọ tiếp tục tới bên bờ hồ quan sát.
Có binh sĩ tới mặc đồ lặn cho hắn rồi buộc một thứ màu đen cạnh bắp đùi trưởng quan.
Hết thảy diễn không tiếng động.
Trong lúc nhất thời, bốn mươi người cùng nhảy xuống nước, trên lưng bọn họ đều mang súng trường dưới nước.
Đây là vũ khí hữu hiệu nhất dùng để sát thương sinh vật biển cỡ lớn.
Trong màn đêm, họ mở đèn pha dưới nước ra.
Ánh sáng trắng chiếu khắp hồ, trong chẳng khác nào bốn mươi con rắn lớn, bơi lội trong nước.
Sắc mặt tất cả mọi người bình tĩnh, chỉ thỉnh thoảng toát ra một ít bọt khí.
Sau một khắc, trưởng quan đội đặc chủng bỗng tắt động cơ đẩy, chậm rãi chìm vào đáy hồ.
Dựa vào ánh đèn pha, hắn có thể thấy được phế tích đường hầm Đông Hồ.
Trong lúc bất chợt, hắn rút một cây chủy thủ từ bên hông mình ra, tự cắt một đường lên cánh ta!
Huyết dịch bắt đầu dung nhập vào trong nước, nếu trong hồ có thứ ăn thỉ, chỉ sợ chúng sẽ sớm chạy tới.
Thế nhưng Đông Hồ không có, trưởng quan soi đèn qua xung quanh.
Cả Đông Hồ như một ao tù lắng đọng, không thấy con cá nào cả.
Đông Hồ không phải ao nước đọng, nó là do sông lớn bị tắc nghẽn mà thành.
Hơn nữa trước khi Đông Hồ bị sụp, nơi này từng là nơi câu được rất nhiều cá.
Từ khi nó sụp đổ mới dần trở nên cổ quái.
Sau một khắc, trưởng quan đột nhiên quay đầu nhìn về bên trái, ánh đèn cũng lướt tới.
Dưới áp lực nặng nề trong hồ nước, một bóng đen khổng lồ đang nhanh chóng tiếp cận hắn.
Trong thời đại đất chết này, thứ quái vật này hẳn là loài đứng đầu trong chuỗi thức ăn!
Trưởng quan cũng không bối rối, khi nguy hiểm tiến đến, hắn lẳng lặng như cũ, cứ như đang đợi đối phương đến nơi.
Trong chớp mắt, khi loài săn mồi kia tới gần, các binh sĩ lập tức bóp súng.
Súng trời bắn ra lưỡi được nối với dây thừng trông chẳng khác nào mỏ neo!
Bốn mươi lưỡi cưa đồng loạt trúng mục tiêu, loài săn mồi không ngừng vùng vẫy.
Trưởng quan lay động hai chân, hoa văn bạc hiện ra khắp người hắn.
Cả người hắn như một mũi lao phóng về phía loài săn mồi.
Trong quá trình này, tay phải hắn gỡ thứ được buộc trên đùi xuống, bấm một cái, một cái kim tiêm ló ra.
Lúc này trông nó chẳng khác nào ống chúng.
Cùng lúc, trưởng qua chui xuống dưới bụng loài săn mồi, hung hăng đâm vào da thịt nó!
Chất lỏng màu bạc nhanh chóng tiếng vào cơ thể thủy quái, theo mạch máu lan tỏa tới đại não!
Đây là người máy nano.
Dần dần, thủy quái không giãy giụa nữa.
Trên thực tế, chỉ cần hành động chậm nửa nhịp, e rằng tất cả binh sĩ đều táng thân tại đây.
Loài thủy quái này đáng sợ hơn mọi người tưởng tượng nhiều.
Trưởng quan đong đưa hai chân, tỉ mỉ quan sát thủy.
Cũng không biết vì sao đột nhiên cá nước ngọt lại tiến hóa thành thủy quái này nữa.
Hoàn thành xong nhiệm vụ, các binh sĩ bỏi lên bờ, trong mắt thủy quái xuất hiện ánh sáng bạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận