Đệ Nhất Danh Sách

Chương 765: Khổng Thị Trúng Kế

Hôm sau, mọi người đều tưởng Vương Uẩn kế vị sẽ quét sạch hai đối thủ cạnh tranh của mình.
Chung quy hai người kia từng nửa đường chặn giết hắn. Điều này có thể nói đã tạo thành mối quan hệ không chết không ngừng.
Nhưng Vương Uẩn không làm vậy.
Hắn hạ cho tất cả các hàng rào trong Khổng thị bí mật thanh tẩy người của Hỏa Chủng.
Những năm gần đây, Khổng thị và Hỏa Chủng không ngừng xung đột.
Hai bên sắp xếp không ít gián điệp vào địa bàn của nhau. Điều này khiến Khổng thị cực kỳ phiền não.
Hai bên . Âm Thầm giao chiến không biết bao nhiêu năm.
Khổng thị trước giờ vẫn luôn thua thiệt vì thủ đoạn bồi dưỡng gián điệp của Hỏa Chủng rất cao minh.
Hơn nữa độ trung thực cũng cực cao.
Mặc dù họ bắt được gián điệp của Hỏa Chủng cũng rất khó mà thẩm vấn được gì.
Về điểm này thì đúng là Khổng thị thua xa Hỏa Chủng.
Hiện tại không giống lúc trước, Khổng thị đã nắm được điểm yếu của Hỏa Chủng.
Bất kỳ lúc nào cũng có thể ra tay.
Dường như cùng lúc, hơn 20 hàng rào của Khổng thị nhao nhao phát ra một loại âm thanh.
Ngay sau đó, cư dân bên trong hàng rào bắt đầu thấy được chuyện kỳ quái xảy ra.
Hoặc có người đang đi đường bỗng té ngã trên mặt đất, sùi bọt mép.
Hoặc đồng nghiệp đang ngồi cùng bàn nằm sấp lên bàn, tắt thở.
Hoặc trong quân đội của Khổng thị có người té ngã trên mặt đất, cứu cũng không kịp.
Chỉ trong một ngày, Khổng thị đã quét sạch 628 gián điệp của Hỏa Chủng.
So sánh với nhân số hàng rào thì không tính là bao nhiêu.
Thế nhưng Hỏa Chủng có thể sắp xếp ngần ấy gián điệp vào Hỏa Chủng khiến cao tầng Khổng thị thấy mà sợ hãi.
May mà Vương Uẩn đã mang ổ cứng về, bằng không thì chẳng biết chừng một lúc nào đó, đám gián điệp này sẽ trở thành tai họa ngầm của Hỏa Chủng.
Phải biết có một gián điệp là lữ trưởng của một tổ.
Vì thế, Khổng Đông Hải lần nữa gọi Vương Uẩn vào biệt thự.
Một mặt để sắp xếp kế hoạch tình báo, mặt khác để trao tặng huy chương tối cao cho Vương Uẩn.
Vương Uẩn nhìn Khổng Đông Hải tóc bạc trắng trong biệt thự xa hoa:
- Ông chủ, trong hệ thống tình báo của ta….
Vương Uẩn muốn mượn cơ hội lập công để đuổi hai người từng cạnh tranh với hắn đi.
Kết quả Khổng Đông Hải ngắt lời:
- Ta biết chuyện xảy ra giữa các ngươi, cũng lý giải được tâm tình của ngươi.
Nhưng người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết.
Hiện giờ ngươi đã là cấp trên của họ, người thắng nên rộng lượng một chút.
Nếu ngươi vừa nhậm chức đã đuổi tận giết tuyệt hai người kia, những người khác sẽ nhìn ngươi thế nào? Vương Uẩn a, ngươi đã trở thành đại nhân vật của Khổng thị, phải học cách tha thứ.
Mấy lời tiếp theo cũng chỉ nôm na là thế.
Vương Uẩn biết rõ đối phương muốn để hai người kia ở lại phòng tình báo là để khống chế hắn, tránh cho hắn nuốt trọn chỗ này.
Bất quá Vương Uẩn đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Nếu không tối hôm qua hắn đã giết hai tên kai rồi.
Trên chiến trường giết người thấy máu nhưng trong hàng rào là giết người như hầm canh vậy.
Vương Uẩn không vội, người thiếu nợ hắn thì sớm muộn gì cũng phải trả mà thôi.
Vương Uẩn cười nói:
- Ông chủ nói đúng.
Hôm nay ta còn chuyện khác muốn báo, dường như Hỏa Chủng đã cảm nhận được nguy cơ nên dồn tất cả binh lực từ hướng bắc hàng rào qua hướng nam.
Bộ dáng hẳn là phòng bị, sợ bị chúng ta tấn công.
- Yên tâm đi…
Khổng Đông Hải thong thả nói:
- Đồ ngươi mang về lần này rất hữu dụng.
Họ có tập kết nhiều binh lực hơn cũng chẳng để làm gì.
Ngược lại, ta đang lo lắng Hỏa Chủng chuẩn bị đối sách, chung quy chúng ta không am hiểu gì về gen cả.
Vạn nhất họ tìm ra cách thoát khỏi thủ đoạn khống chế này thì sao.
Nếu thế chúng ta liền mất đi cơ hội tốt rồi.
Ta kêu ngươi tới là muốn hỏi, ngươi cảm thấy chúng ta có nên rèn sắt khi còn nóng hay cẩn thận từng bước?
Vương Uẩn cúi đầu:
- Thuộc hạ ngu dốt, không nhìn xa trông rộng như ngài nên không dám tùy ý đưa ra đề nghị.
Việc này toàn bộ đều do ngài định đoạt, chúng ta sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành công tác tình báo.
Khổng Đông Hải cười nói:
- Được rồi, ngươi nghỉ ngơi đi.
Gần đây vất vả cho ngươi.
Phía bên này ta đã cho người truyền bản ghi âm tới tiền tuyến.
Lần này Khổng thị không cần tốn nhiều sức cũng có thể thâu tóm được Hỏa Chủng.
Thế nhưng vào lúc này, bỗng nhiên có một nam nhân trung niên vội vã chạy vào.
Vương Uẩn nhận ra người này là thư ký của Khổng Đông Hải.
Thư ký nhìn thoáng qua Vương Uẩn rồi nói với Khổng Đông Hải:
- Ông chủ, có tin xấu.
- Nói thẳng đi, Vương Uẩn không phải người ngoài.
Sau này các ngươi sẽ còn qua lại rất nhiều…
Kết quả thư ký nói:
- Tiền tuyến truyền tin nói hôm nay hệ thống chỉ huy tác chiến và cơ giới trên tiền tuyến đều không hoạt động nữa…
Khổng Đông Hải thoáng cái đứng lên:
- Tại sao lại có chuyện này? Đám người kia làm ăn kiểu gì thế? Có tra ra nguyên nhân chưa?
- Kỹ sư dưới trướng Khổng Phương Quân bảo có người đã hack hệ thống…
Thư ký nhìn Vương Uẩn một cái.
- Xâm lấn hệ thống?
Khổng Đông Hải nghi ngờ.
- Đúng, quân đội vừa cắm bản ghi âm vào liền gặp chuyện này…
Thư ký nói.
Lúc này Vương Uẩn cau mày:
- Không phải ta đã nói, máy tính cắm USB phải cắt đứt liên hệ với hệ thống máy tính khác.
Sau đó độc lập phát ra à.
Vì sao bọn họ không nghe?
Vốn Vương Uẩn đã cảm thấy bất an, chỉ là hắn không còn cách nào khác mới phải nộp ổ cứng lên.
Vì không để chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Vương Uẩn thậm chí còn đặc biệt căn dặn mọi người thao tác chuẩn bị, phòng việc tập tin ghi âm có vấn đề!
Thế nhưng Vương Uẩn không ngờ, người ở tiền tuyến không nghe lời hắn!
Vốn Vương Uẩn còn muốn thu lại băng ghi âm nhưng chẳng biết vì sao sau khi thu âm lại thì âm tần đã mất tác dụng.
Ban đầu Khổng Đông Hải còn nghi ngờ Vương Uẩn.
Thế nhưng nghe Vương Uẩn nói thế hắn mới nhận ra đúng là có chuyện.
Cho nên không trách tội Vương Uẩn nữa.
- Ngài từ đâu mà có được tập tin ghi âm này?
Thư ký hỏi.
- Ta giành được từ tay Vương Văn Yến của Vương thị.
Cũng vì lo lắng có trá nên ta đã nói rõ ràng từ đâu…
Vương Uẩn lạnh giọng nói:
- Vì sao tiền tuyến không tuân theo quy tắc ta đã đưa ra?! Lập tức lùng binh sĩ thực hiện hành động này.
Ta hoài nghi đây là gián điệp của An Kinh tự hoặc Vương thị!
Thư ký im lặng hai giây rồi nói:
- Tham mưu thực hiện đã nuốt độc tự sát.
Vương Uẩn có phần sửng sốt.
Hắn không ngờ cái bẫy mà An Kinh tự dựng ra cho hắn nằm ở đây. Đối phương đã nắm chắc tập tin ghi âm sẽ được đưa tới đây nên sớm sắp xếp một gián điệp ở tiền tuyến, không vì bất kỳ cái gì, chỉ vì giây phút này.
Hắn đã phòng bị nhưng cuối cùng lại mất đi đại thế trong tay một gián điệp nho nhỏ!
Đối phương dùng một bước che phủ một bước.
Cuối cùng sử dụng một cái đinh ốc nhỏ mà khiến cả hệ thống tác chiến của tiền tuyến Khổng thị mất đi tác dụng.
Đội cơ giới nay chỉ còn là một đống sắt vụn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận