Đệ Nhất Danh Sách

Chương 573: Thật Sự Có Thuốc Nổ

Sau khi biết vật thí nghiệm sử dụng được vũ khí nóng đơn giản lại tìm được thuốc nổ được giấu dưới đất thật sự khiến người ta sợ hãi.
Trong khoảng thời gian này, xung quanh vách tường hàng rào đều có người dùng dụng cụ kiểm tra đề xi ben, họ sợ vật thí nghiệm lén lút đào hầm.
Thế nhưng với đường hầm hiện tại, có lẽ vật thí nghiệm đã đào từ lâu lắm rồi, bằng không sao có thể thoát khỏi sự giám sát của binh sĩ Chu thị?
Binh sĩ Chu thị phát hiện thuốc nổ thì không khỏi luống cuống lùi về phía sau.
Thế nhưng binh sĩ chưa kịp chui ra khỏi đường hầm thì thuốc nổ sau lưng đã được kích phát.
Bùn đất xung quanh vách tường hàng rào nháy mắt bị cày nát, tạo thành một hang động to lớn.
Mặt đất chẳng khác nào hồ nước, mà bọt nước chính là bùn đất bị nổ tung.
Trong nháy mắt, người xung quanh đường hầm bị nổ bay lên trường.
Nội tạng vỡ nát, vì xuất huyết trong mà chết trong nháy mắt.
Nhưng đây chỉ mới là bắt đầu, tiếp theo có thêm ba nơi nữa bị nổ tung.
Tiếng nổ to lớn kinh động mọi người trong hàng rào.
Cư dân dừng việc đang làm, ngơ ngác nhìn vách tường hàng rào phía tây bắt đầu sụp đổ.
Vì mất đi sự chống đỡ cùng ảnh hưởng của sức nổ mà vết nứt từ chân trường không ngừng lan tràn khắp nơi.
Cuối cùng tạo thành ba lỗ hổng to lớn!
Ba lỗ hỗng kia vừa vặn phá tan một mặt vách tường, không ngừng rơi xuống cùng với binh sĩ thủ thành phía trên.
Giờ khắc này, dù là súng máy hạng nặng hay pháo cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Cửa đã mở rộng, vật thí nghiệm chờ bên ngoài bắt đầu rục rịch.
Lão Lý và Tần Sanh nghe được tiếng phá hủy thì cấp tốc chạy tới.
Thế nhưng họ còn chưa kịp tới đã thấy một màn trước mắt.
Đây là cảnh tượng họ chưa thấy bao giờ.
Phảng phất như nền văn minh nhân loại đang sụp đổ trước mắt họ vậy.
Kiến trúc trăm năm luôn bảo vệ nhân loại nay dần sụp đổ.
Hàng rào to lớn hình tròn chẳng khác nào một khối bánh ngọt.
Hiện tại bị vật thí nghiệm cầm dao nhọn sắc bén cắt một góc.
Một màn này như báo hiệu cho nhân loại biết, hàng rào cũng không chắc chắn như họ tưởng, cùng lắm chỉ để phòng ngừa dã thú là được.
Phía sau phế tích vách thành là chằng chịt vật thí nghiệm.
Lão Lý kinh ngạc nhìn vật thí nghiệm màu xám không ngừng tiến tới như một ổ nhền nhện.
Cho nên, bảy ngày kỳ hạn và đàm phán gì đó trong miệng vật thí nghiệm đều là giả. Đối phương chỉ muốn nhân loại vì tìm vật thí nghiệm đầu tiên mà lơ là phòng ngự thôi.
Mà chúng đã sớm lên kế hoạch rồi, từ sau lần đàm phán kia đã bắt đầu kế hoạch phá hủy tường thành.
Vật thí nghiệm muốn người sống để tăng cường số lượng tộc đàn của nó!
Lão Lý nhớ tới vật thí nghiệm tự cho mình là vua kia.
Kỳ thật đối phương đã sớm chuẩn bị tốt, muốn biến cả Trung Nguyên thành lãnh thổ của mình.
Khả năng cao, từ trước tới nay nó chưa bao giờ nghĩ tới chuyện trở lại thành người bình thường cả.
- Đi…
Lão Lý kinh ngạc nói.
Tần Sanh nóng nảy:
- Chúng ta cứ vật mà đi?
Lão Lý nhìn Tần Sanh một cái, nghiêm túc nói:
- Chúng ta không có nghĩa vụ cùng tồn vong với hàng rào 74.
Bảo tồn lực lượng để cứu một số người ra ngoài.
Cứu được người nào hay người đó.
Hàng rào 74 đã không thể giữ được nữa!
Không phải lão Lý không muốn thủ mà là thủ quân đã theo phần tường thành bị phá hủy kia mất đi hơn phân nửa.
Chiến tranh vốn dĩ tàn khốc, binh sĩ Chu thị trong hàng rào 74 đã không đủ khả năng ngăn cản vật thí nghiệm nữa!
Lão Lý quay đầu nhìn Tần Sanh:
- Hiện tại hàng rào chỉ còn cửa đông là không bị phong bế.
Ngươi dẫn theo dân chạy nạn chạy về phía đó đi!
- Ta dẫn?
Tần Sanh sửng sốt một chút:
- Vậy lão sư thì sao?
- Ta đi cảm vật thí nghiệm một lúc.
Chỉ mong ta có thể kiên trì, tranh thủ thêm thời gian cho ngươi. Đám vật thí nghiệm này không thể làm gì ta đâu.
Yên tâm….
Lão Lý nói.
Điều lão Lý không nói là, nếu không ai ngăn vật thí nghiệm lại thì e rằng chẳng ai trốn ra ngoài được cả.
Ngần ấy nạn dân sẽ sớm trở thành vật thí nghiệm tiếp theo.
Nạn dân không thể thoát khỏi tay vật thí nghiệm đâu.
Vào lúc này, một đội binh sĩ chạy tới từ chiều ngược lại.
Chu Hành Văn ngồi trên xe bình tĩnh nhìn lão Lý và Tần Sanh:
- Các ngươi dẫn theo nạn dân chạy tới phía đông đi.
Ta đã báo quân thủ thành nơi đó mở cổng.
Hàng rào của Chu thị, Chu thị sẽ tử thủ.
Các ngươi không cần chết cùng chúng ta.
Trong lúc nói chuyện, trên người Chu Hành Văn tỏa ra hào khí bàng bạc không sợ chết.
Mới vừa nãy hắn đang dàn quân tới trụ sở thì nghe được tiếng nổ nên lập tức chạy tới.
Hắn biết rõ hàng rào 74 đã không còn hi vọng.
Xung quanh hắn là tiếng thét tuyệt vọng của cư dân hàng rào.
Với tư cách là trưởng quan tối cao của hàng rào 74, việc đầu tiên Chu Hành Văn cần làm không phải là chạy trốn mà là hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng của mình, giết được bao nhiêu vật thí nghiệm thì giết.
Chu Hành Văn hiểu rõ, dù hắn tham sống sợ chết chạy trốn, chỉ sợ về sau sẽ mãi bị giam hãm trong tự trách cùng hối hận to lớn.
Trong lúc nói chuyện, ở giữa đám vật thí nghiệm có một đám mây hình nấm màu xám đỏ dâng lên.
Sóng khí không ngừng khuếch tán ra xung quanh.
Vật thí nghiệm ở giữa không tự chủ bị văng lên, nổ tan tành.
Vụ nổ hình nấm có khoảng cách chừng mấy trăm mét.
Vật thí nghiệm trong phạm vi đó lập tức bốc hơi, uy lực của vụ nổ kinh khủng cực kỳ.
Đám vật thí nghiệm đang bò vào hàng rào từ lỗ hổng căn bản không ngờ tới sẽ có bom nổ bất thình lình thế nào.
Xung quanh đám mây liên tục nổ tung, chỉ là thanh thế thì không bằng ở giữa mà thôi.
Sau khi ném xong bài bạo liệt thì lập tức bỏ chạy, Nhâm Tiểu Túc đang chạy cảm thấy vô cùng kích thích.
Đánh vật thí nghiệm hung mãnh kia bị hắn cho nổ tới thất điên bát đảo.
Vụ nổ này đã khiến quân số của vật thí nghiệm giảm đi một phần tư.
Đám mây hình nấm kia là bốn lá bài số 7 Nhâm Tiểu Túc vừa tranh thủ rút được.
Mà uy lực của chúng khiến ngay cả Nhâm Tiểu Túc cũng bị hù sợ!
Vật thí nghiệm chưa tiến vào hàng rào cũng bị kinh sợ.
Chung do dự không biết có nên tiến vào hay không, mãi tới khi nhận được mệnh lệnh tiếp theo mới lần nữa mãnh liệt tiến vào hàng rào.
Lão Lý ngơ ngác nhìn đám mây hình nấm:
- Đây là bom của Chu thị các người?
- Không phải….
Chu Hành Văn lắc đầu.
Nói xong hắn hạ lệnh cho binh sĩ Chu thị tiếp tục đi tới.
Dù có người giúp họ giải quyết một phần vật thí nghiệm nhưng số lượng còn lại vẫn rất nhiều.
Tần Sanh nuốt nước miếng:
- Lão sư, đây không phải năng lực của siêu phàm giả.
Có phải là người đeo mặt nạ bạc không?
- Khó mà nói…
Lão Lý lắc đầu:
- Chúng ta đi thôi!
Lúc này, Nhâm Tiểu Túc đang điên cuồng chạy tới hàng rào.
Hắn vừa vào cửa chính liền quát với Chu Nghênh Tuyết:
- Đi, đi mau.
Nếu ngươi không đi thì không kịp nữa.
Chu Nghênh Tuyết đã sớm nghe thấy tiếng nổ mạnh.
Nàng thấy Nhâm Tiểu Túc thì chẳng chút do dự chạy theo.
Nhâm Tiểu Túc quay đầu nói với đám Lý Nhiên:
- Vật thí nghiệm đã vào được hàng rào, không muốn chết thì đi cùng ta.
Ta sẽ không quay lại cứu ai đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận