Đệ Nhất Danh Sách

Chương 565: Hỗn Loạn Bắt Đầu

Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ một lúc rồi nói với Chu Nghênh Tuyết:
- Vậy ta đi ngủ trước, tới trưa ngươi gọi ta dậy.
- Ừ.
Chu Nghênh Tuyết gật đầu:
Tuy nhiên Nhâm Tiểu Túc không lên lầu ngay, hắn chợt thấy trên đường có người lái xe đi ngang qua. Phía sau xe còn treo hai cái túi màu xanh, trên túi có bốn chữ Tạp chí hi vọng.
Nhâm Tiểu Túc chạy ra bên ngoài:
- Là báo hôm nay à? Đưa ta một cuốn đi. Hôm nay mà ngươi vẫn đi làm à? Trông ngươi không giống người đưa báo lắm nhỉ.
Đối phương mặc âu phục, đây không phải thứ một người đưa báo sẽ mặc.
Người nọ cười nói:
- Chúng ta là nhân viên của tạp chí hi vọng. Người đưa báo đều trốn trong nhà cả rồi. Chúng ta không còn cách nào khác, chỉ có thể tự đi giao mà thôi.
Nói xong, đối phương đưa cho Nhâm Tiểu Túc một tờ tạp chí:
- Báo trong hàng rào 74 hôm nay miễn phí tặng khách, không cần tiền đâu.
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt một chút rồi nói:
- Cám ơn.
Quan quân mặc thường phục bên cạnh thấy Nhâm Tiểu Túc nhận báo thì cũng lấy một tờ. Ngày thường, chuyện này đều do Phương Trì làm, đi tới đâu cũng mua báo mới cả.
Nhâm Tiểu Túc mở báo ra xem. Báo hôm nay có chút kỳ quái, cả bốn trang đều nói về chuyện vật thí nghiệm tấn công hàng rào 74.
Trọng điểm trong đó nói về việc Vương thị tuyên bố với truyền thông, bất cứ lúc nào họ cũng có thể phái binh sĩ viện trợ Chu thị, giúp Chu thị đẩy lùi quân địch ngoại lai, tiêu diệt sạch vật thí nghiệm tại phía nam Trung Nguyên.
Nhưng Chu thị lại cự tuyệt đề nghị này của Vương thị. Họ nói với truyền thông, mong Vương thị đừng nhân lúc nguy nan này mà đi cháy nhà hôi của. Đây là kẻ địch chung của nhân loại. Nếu thật sự muốn viện trợ thì không cần phái binh sĩ tới Chu thị, chỉ cần trợ cấp một chút vật tư là được.
Nhâm Tiểu Túc vui vẻ. Trong phương diện truyền thông, hai tập đoàn này đã trực tiếp xé rách mặt. Xem ra Chu thị đang nghĩ việc Vương thị phái binh sĩ tới là không có hảo ý. Chung quy không ai cho phép binh sĩ của thế lực khác nghênh ngang hành tẩu trên địa bàn của mình. Có quỷ mới biết đối phương có âm mưu gì.
Nội dung trang thứ 2 thì khô khan hơn.
Tạp chí hi vọng nói qua một chút về tình hình chiến đấu. Bất quá đều là do phóng viên quan sát tận mắt, sau đó được cao tầng Chu thị bổ sung.
Thậm chí nội dung còn tập trung vào chiến lược tấn công của vật thí nghiệm, khiến những người luôn nghĩ vật thí nghiệm chỉ là dã thú ngu ngốc nhất thời chấn kinh.
Từ trước tới nay, những nền văn minh cao cấp luôn thống trị nền văn minh cấp thấp. Trong mắt rất nhiều tập đoàn, vật thí nghiệm chỉ là dã thú mà thôi. Trước mắt vũ khí nóng chúng chẳng có sức chống trả. Mà bây giờ, e rằng họ phải thay đổi nhận thức về vật thí nghiệm.
Tới trang thứ ba là ảnh chụp mà phóng viên thường trú chụp được trong quá trình chiến đấu của hàng rào 74. Tỷ như Hỏa Chủng và Kỵ Sĩ xua đuổi hoặc đánh chết vật thí nghiệm trên tường thành. Những cảnh tượng mà Nhâm Tiểu Túc không thấy rõ đều được phóng viên nắm bắt.
Trong đó, tập chí hi vọng có tán dương cao với Hỏa Chủng vì họ có thể buông bỏ lập trường mà cùng nhau chống đỡ sự tập kích của sinh vật ngoại lai. Cũng nói rõ thành viên Hỏa Chủng ở hàng rào 73 sẽ tham gia vào đội tiếp viện.
Trong ấn tượng của mọi người, đây đại khái là lần đầu tiên tạp chí hi vọng khen ngợi Hỏa Chủng.
Từ trước tới giờ, tuy quan hệ giữa Thanh Hòa và Hỏa Chủng không tệ nhưng tạp chí hi vọng đa phần chỉ phê bình hành vi của Hỏa Chủng mà thôi.
Đọc tới tờ thứ tư, Nhâm Tiểu Túc chợt phát hiện một hình ảnh cực kỳ bắt mắt, đó là hình ảnh của lão Hứa.
Trong tấm ảnh, lão Hứa đeo mặt nạ bạc, vật thí nghiệm đang hốt hoảng chạy trốn. Một màn này khiến người ta cảm thấy không khỏi rung động, vì tấm ảnh rất chi tiết.
Kỳ thật phóng viên chụp được rất nhiều hình, thế nhưng khi xuất bản lại là tấm hình mà thân ảnh lão Hứa khá mơ hồ, chỉ có thể nhìn rõ dáng người cao nhất cùng chiếc mặt nạ bạc sáng chói mà thôi. Thứ nổi bật nhất là biểu tình không còn tí hung ác mà tràn ngập sợ hãi của vật thí nghiệm.
Tiêu đề của tấm ảnh này là, thời đợi Chư Thần.
Trong số tạp chí này, địa vị siêu phàm giả được nâng lên một tầm cỡ cao hơn, ngay cả vật thí nghiệm cũng biến thành nhân vật phụ, làm nền cho siêu phàm giả.
Tuy điều này được diễn tả bằng rất nhiều mỹ từ, nhưng những người tham chiến đều hiểu rõ một điều, điểm kinh khủng nhất ở vật thí nghiệm là số lượng. Ngay cả Hỏa Chủng cũng không thể so sánh nổi về mặt số lượng và độ tàn nhẫn với chúng.
Nhâm Tiểu Túc nhìn tờ báo này, Chu Nghênh Tuyết ở bên cạnh xem ké, vừa liếc nhìn thiếu niên vừa nhỏ giọng hỏi:
- Lão gia, đây là ngươi à?
Nhâm Tiểu Túc kinh ngạc, thấp giọng đáp:
- Sao ngươi đoán được.
Dễ nhận ra lắm hả? Có phải từ thân hình cũng nhìn ra được gì đó không?
- Cũng không phải, ngươi đã cố ý mặc đồ dày thêm, nhìn không rõ thân ảnh. Những người chưa từng gặp ngươi không nói, chỉ cần từng gặp qua, liên tưởng tới sự hung hãn của ngươi, sẽ cảm thấy ngươi thật sự có thể dọa sợ vật thí nghiệm đó.
Nghe Chu Nghênh Tuyết nói, Nhâm Tiểu Túc cạn lời.
Này là Chu Nghênh Tuyết dựa vào phương pháp bài trừ mà đưa ra kết quả.
Dù sao không cần biết đến cùng mặt nạ bạc có phải Nhâm Tiểu Túc hay không, cứ chém gió trước cái đã…
Nhâm Tiểu Túc không lời, Chu Nghênh Tuyết dĩ nhiên là dựa vào phương pháp bài trừ tới suy đoán, bởi vì ở trên báo chí không thấy được hắn, cho nên đã cảm thấy lợi hại nhất là hắn?
Trong lúc hai người nhỏ to nói chuyện, quan quân người mặc thường phục bên cạnh cười nói:
- Không phải ngươi nói ngươi chiến đấu à.
Vì sao không thấy ngươi trên tạp chí? Đừng nói là trốn ở chỗ nào đó nha.
Nhâm Tiểu Túc nhìn đối phương một cái, cũng không để ý tới hắn nữa.
Không khỏi cảm thấy thằng này càng nói càng dũng cảm, người trong đây, ngay cả Mục Vãn Ca cũng biết mặt nạ bạc là hắn. Chung quy lúc Nhâm Tiểu Túc cứu Mục Vãn Ca đã lộ diện.
Cho nên, nếu hắn đã ẩn danh thì không nên tùy tiện bại lộ, tránh để sau trận chiến, lửa giận của Hỏa Chủng đốt tới trên người hắn.
Nhâm Tiểu Túc tiếp tục lật xem tạp chí. Ở phần giải trí có nhắc tới Lý Nhiên, nhưng chủ đề cũng liên quan tới hàng rào 74, là chuyện buổi hòa nhạc bị hủy bỏ…
Vào lúc này, bên ngoài khách sạn vang lên tiếng thủy tinh tan vỡ. Động tĩnh này đã đánh thức đám Lý Nhiên. Lý Nhiên mở thảm bọc nàng ra, ánh mắt mông lung hỏi:
- Sao vậy?
Nhâm Tiểu Túc đi ra ngoài nhìn. Thấy được một đám người đang đập phá cửa hàng tạp hóa, cửa kính cửa hàng lượng thực cũng bị đập vỡ.
Sau khi cửa vỡ ra, một đống người như ong vỡ tổ vọt vào tìm đồ ăn.
Có người làm vậy thì lập tức càng có thêm nhiều người khác làm theo. Loại chuyện này giống như virus lây nhiễm, cực kỳ ti tiện.
- Đây là di chứng của việc Chu thị thu gom lương thực…
Nhâm Tiểu Túc thở dài:
- Hàng rào 74 đã phong tỏa được mấy ngày. Lương thực trong cửa hàng đều bị binh sĩ chuyển đi. Hiện tại có rất nhiều cư dân không có cơm ăn.
Người đói bụng chuyện gì cũng làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận