Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1143: Uy Lực Của Tiểu Hỏa Cầu


Đêm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, có một số việc xác thực đã phá vỡ quan niệm của Mai Qua, hắn nhịn không được mà nhớ lại bản thân từng đối xử với Nhâm Tiểu Túc thế nào.
Lúc mới bắt Nhâm Tiểu Túc làm tù binh, hắn từng khoe khoang với Nhâm Tiểu Túc là Vu Sư cường đại đến cỡ nào, đừng có trở về Trung Thổ nữa.
Về sau mọi người bị tập kích, hắn còn nói với Nhâm Tiểu Túc đừng tùy tiện truy kích Vu Sư, ngươi chỉ là mãng phu thôi, đánh nhau với Vu Sư kiểu gì.
Về sau... mỗi ngày hắn đều không ngừng khoác lác với Nhâm Tiểu Túc.
Nghĩ tới đây, Mai Qua nhịn không được lặng lẽ đánh giá Nhâm Tiểu Túc một chút. Hắn thấy đối phương cũng chẳng thèm để ý mới chậm rãi yên lòng.
Mai Qua nhỏ giọng hỏi:
"Lúc ấy Vu Sư đánh lén ta đã thế nào rồi?"
Mai Qua đã kịp phản ứng, nếu nói Nhâm Tiểu Túc luôn ẩn giấu thực lực, vậy lúc trước Nhâm Tiểu Túc đuổi giết thợ săn tiền thưởng kia, khả năng cao hắn đã thành công.
Tuy thợ săn tiền thưởng lợi hại nhưng lợi hại tới đâu đi được.
Với năng lực quỷ dị mà Nhâm Tiểu Túc thể hiện ra, giết chết thợ săn tiền thưởng cũng chẳng là việc khó gì.
Đương nhiên, Mai Qua cũng không thể xác định, hắn chỉ muốn hỏi một chút thôi.
Nhâm Tiểu Túc nghe vậy thì cười tủm tỉm nói:
"Không... chẳng phải về hắn đã tới thành trấn Yorkshire phóng hỏa sao?"
"À cũng đúng… "
Mai Qua nhớ tới việc này tới, xem ra thợ săn tiền thưởng kia vẫn còn sống.
Lúc này, đám kẻ thù bên ngoài mất đi sự yểm hộ của xạ thủ, dần nhận ra họ khó có thể đột phá tường vây nên dần rút lui.
Đợi khi đối phương rút lui rồi, nước mắt đám người Tiễn Vệ Ninh mới dần ngừng lại.
Mai Qua thấp giọng hỏi Nhâm Tiểu Túc:
"Những người này là tới giết ta đúng không?"
"Ngươi cứ giả vờ không biết là được… "
Nhâm Tiểu Túc cười nói:
"Đám Tiễn Vệ Ninh cũng chột dạ, nói không chừng họ còn tưởng rằng là hướng tới họ đấy. Dù sao họ cũng tới Đô Thành, kế tiếp có thể xem họ như bia đỡ đạn."
Nhâm Tiểu Túc suy đoán, kỳ thật đến nay gia tộc Tudor cùng Normand vẫn chưa chú ý tới thương đội này, bằng không người tới chắc chắn sẽ nhiều hơn vài lần.
Nếu đối phương phái hơn 100 kỵ sĩ tinh nhuệ tới giết Mai Qua, họ sẽ cảm thấy như dùng đao mổ trâu giết gà. Mà phần lớn người trong đó càng giống tới để đối phó hắn hơn, hay nói đúng hơn là đối phó lão Hứa.
Đám người Tiễn Vệ Ninh chỉ bị tai bay vạ gió thôi.
Hiện tại xem ra, việc hắn làm với vị gia chủ của Tudor xác thực đã chọc giận đối phương...
Đợi bên ngoài xe ngựa dần an tĩnh lại, Tiễn Vệ Ninh mới xanh mặt dẫn đội ra ngoài xem xét tình huống.
Đầu tiên hắn nhìn thi thể của xạ thủ.
Dưới màn đêm, Tiễn Vệ Ninh thấy dấu vết trên thi thể thì không khỏi hít sâu một hơi. Trừ một người có bị tên bắn trúng ót mà chết ra, những người còn lại đều chết do vết bỏng ở ngực.
Cũng có nghĩa, hơn bốn mươi mũi tên của hắn chỉ có một mũi trúng mục tiêu…
Hình tượng Thần Xạ Thủ sụp đổ trong chớp mắt a!
Thế nhưng Tiễn Vệ Ninh có chút không cam lòng, rõ ràng vừa rồi khi hắn bắn tên, xúc cảm vẫn còn rất tốt mà!
Tâm phúc bên cạnh Tiễn Vệ Ninh đoán được trưởng quan nhà mình đang suy nghĩ cái gì nên an ủi:
"Đại nhân, ngài nhắm mắt phân biệt được âm thanh, bắn trúng một người đã là không dễ dàng gì rồi, không nên tự trách."
"Đúng vậy a, lúc trước đại nhân chưa từng làm vậy, bắn chệch cũng rất bình thường."
"Ừ… "
Tiễn Vệ Ninh đáp lại với thái độ lạnh nhạt:
"Xem xét thương thế những người khác, xác định xem bọn họ có phải do Mai Qua đại nhân giết chết không."
Bọn hộ vệ lập tức bắt đầu kiểm tra chiến trường, rất nhanh liền có người nghi ngờ nói:
"Hỏa Cầu Thuật của Mai Qua đại nhân lợi hại như vậy sao. Các ngươi nhìn này, ngực xạ thủ lún xuống luôn rồi!"
Tiễn Vệ Ninh sửng sốt một chút rồi đi qua, ngồi xổm xuống xem xét thương thế, xác thực đúng như hộ vệ kia nói, ngực xạ thủ bị tổn thương tới mức lún vào trong, thành một cái hố lớn như nắm đấm!
"Hí!"
Tiễn Vệ Ninh hít một hơi lãnh khí:
"Hỏa Cầu Thuật phải tập luyện rất nhiều năm mới có thể có được loại uy lực này. Không ngờ Mai Qua lại lợi hại như thế, lúc trước chúng ta khinh thường hắn rồi!”
Tuy đám người Tiễn Vệ Ninh không phải Vu Sư nhưng bọn họ hiểu rõ, muốn tạo thành vết thương như vậy khi mặc giáp da là chuyện bọn họ không làm được.
"Đây thật sự là uy lực của Hỏa Cầu Thuật sao?"
Một gã hộ vệ có chút nghi hoặc.
"Bằng không thì sao…"
Tiễn Vệ Ninh nghĩ nghĩ nói:
"Chúng ta đều tận mắt nhìn thấy hắn phóng Hỏa Cầu Thuật, hiện tại tất cả xạ thủ đều đã chết."
Trong cả vương quốc Vu Sư đúng là có rất ít người nghiên cứu hỏa cầu thuật. Tuy mọi người đều tập luyện một hai Vu Thuật cùng lúc nhưng Hỏa Cầu Thuật thật sự quá thấp, luyện mười năm mới có uy lực Đại Hỏa Cầu, cho nên căn bản không ai nghiên cứu thứ đồ chơi này.
Vì thế, đám người Tiễn Vệ Ninh cũng chưa từng thấy Hỏa Cầu Thuật qua nhiều năm nghiên cứu sẽ có bộ đáng gì.
Tâm phúc nói:
"Không ngờ Mai Qua đại nhân lại lợi hại như thế."
Tiễn Vệ Ninh có phần không vui:
"Ừ, cũng được a."
Nói xong, hắn ra lệnh cho đám hộ vệ thu giữ trường cung cùng mũi tên rồi quay lại doanh địa.
Có người nghênh tiếp Tiễn Vệ Ninh rồi hỏi:
"Tiền hội trưởng, địch nhân đều chết rồi sao?"
Tiễn Vệ Ninh nói:
"Ừ, ít nhất xạ thủ đều chết hết, những người khác không có sự yểm trợ của xạ thủ đã chạy trốn, khẳng định không dám về nữa đâu."
"Tiền hội trưởng quá lợi hại a… "
Một người người bán hàng rong khen ngợi.
Tiễn Vệ Ninh nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn lựa chọn nói thật:
"Lần này không phải ta lợi hại mà là Mai Qua đại nhân lợi hại. Hỏa Cầu Thuật hắn dày công tôi luyện đã tiêu diệt sạch đám xạ thủ. Xạ thủ có tổng cộng 51 người, trong đó 50 người đều do hắn giết."
Lúc này Tiễn Vệ Ninh suy nghĩ, dọc đường này bọn họ nhất định vô cùng hung hiểm, vì sao không đẩy Mai Qua ra, hấp dẫn lực chú ý của kẻ địch?
Khi kẻ địch đều nhằm vào Mai Qua, vậy chẳng phải hắn và người của hắn an toàn hơn sao?
Trong lúc nhất thời, ánh mắt tất cả mọi người trong doanh địa nhìn về phía Mai Qua tràn đầy khâm phục, khiến Mai Qua có chút không được tự nhiên.
Hắn vừa định nói chút gì đó khiêm tốn, kết quả nhớ lại lời của Nhâm Tiểu Túc liền kiên trì nói:
"Đoạn đường này thổ phỉ hoành hành, ta, với tư cách là Vu Sư cũng phải có trách nhiệm với ta. Các vị yên tâm tâm, có ta ở đây, các ngươi sẽ không có việc gì."
Lý Thành Quả nghi hoặc, nhỏ giọng nói:
"Khẩu khí Mai Qua đại nhân nghe thế nào cũng thấy giống Nhâm Tiểu Túc đâu, nhất là 'Có ta ở đây'."
Lưu Đình bỗng nói với Nhâm Tiểu Túc:
"Thấy không, đây là chỗ lợi hại của Vu Sư. Bây giờ đã hối hận vì không chịu học cùng chúng ta chưa?”
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý, Tiễn Vệ Ninh nghe thế, phản ứng đầu tiên chính là, ngay cả ngôn ngữ Vu Sư Nhâm Tiểu Túc cũng chẳng biết thì không cần để ý tới làm gì.
Mà sắc mặt Mai Qua thì càng thêm cổ quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận