Đệ Nhất Danh Sách

Chương 945: Một Nứa

Lấy thực lực khi hắn và đại lừa dối liên thủ, trên hoang dã này chỉ cần không đụng phải binh sĩ chủ lực của quân đoàn viễn chinh, địch nhân còn lại đều phải chết.
Chỉ với hơn 100 mọi rợ này mà đụng phải Nhâm Tiểu Túc và đại lừa dối thì chết bất đắc kỳ tử là hiển nhiên rồi.
Hơn nữa, Nhâm Tiểu Túc nhìn về phía tiểu mập mạp Tuân Dạ Vũ thì bỗng nhiên nhận ra năng lực của tên này hẳn sẽ có thể phát huy ra tác dụng rất lớn!
"Thế nào, bây giờ Thiếu soái trở về à?"
Vương Uẩn hỏi P5092.
P5092 lắc đầu:
"Hắn nói hắn và đại lừa dối đã gặp nhau, phải cùng nhau làm gì đó mới được.”
"Ta đã nói không cần lo lắng về vấn đề an toàn của hắn a.
Hiện tại đại lừa dối cũng tới, hai người này không gây chuyện đã là may lắm rồi…”
Quý Tử Ngang nói.
Dù sao P5092 phát hiện, nhiệm vụ hắn giao cho Nhâm Tiểu Túc luôn được đối phương hoàn thành vượt mức, tỷ như lần đánh xong bỏ chạy lúc trước.
Lúc này, Nhâm Tiểu Túc nhìn về phía tiểu mập mạp Tuân Dạ Vũ:
"Năng lực của ngươi là tìm người trong phương viên trăm ki lô mét ?"
Tuân Dạ Vũ nói:
"Đúng vậy, trong bán kính trăm ki lô mét vì, ta có thể cảm nhận được siêu phàm giả."

Nhâm Tiểu Túc hít một hơi lãnh khí, khó trách đại lừa dối phải mang thằng này theo để đi tìm nhân tài đại hưng tây bắc a.
Phải biết, thằng này đều không cần tiến vào hàng rào đã biết được tung tích của siêu phàm giả rồi.
"Nói một chút về nguyên lý của năng lực này đi.
Nếu ngươi cảm nhận được sự sống của người khác thì làm sao phân biệt được ai là Siêu phàm giả, ai không?"
Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ nói.
"Là thế này…"
Tuân Dạ Vũ giải thích nói:
"Trong cảm giác của ta, sự sống của con người như một ngọn lửa, của Siêu phàm giả thì mạnh hơn người bình thường nhiều.
Lúc vừa thức tỉnh ta vẫn chưa nhận ra nhưng về sau ta mới biết, Siêu phàm giả cường đại bao nhiêu thì ngọn lửa càng mạnh mẽ bấy nhiêu.”

"Hóa ra là như vậy…"
Nhâm Tiểu Túc gật đầu:
"Vậy bây giờ nhóm chúng ta cách Tả Vân sơn đại khái 80 ki lô mét , ngươi có thể cảm nhận được mọi rợ ở đó không?"
"Có thể…"
Tuân Dạ Vũ nói:
"Lúc trước ta từng cảm giác được, phía bên kia có rất nhiều ngọn lửa, hơn nữa còn có mấy trăm ngọn lửa cực kỳ mạnh mẽ.”

Nhâm Tiểu Túc rùng mình:
"Mạnh mẽ là mạnh mẽ thế nào? Ngươi cứ so với ta xem ai mạnh hơn?”

Tuân Dạ Vũ gật gật đầu rồi nhắm mắt lại, kết quả rất nhanh hắn đã mở mắt mắt, ngây ngẩn cả người.
Bởi vì hắn không cảm nhận được Nhâm Tiểu Túc, cứ như đối phương tàng hình với năng lực của hắn vậy!
Trước đó, Tuân Dạ Vũ chưa bao giờ gặp phải loại tình huống này, không ai có thể tránh được nặng lực của!
Nhưng lúc này Nhâm Tiểu Túc cũng ngây ngẩn cả người, vì hắn nghe được cung điện trong đầu nói:
"Kiểm tra được có năng lượng muốn dò xét ký chủ, đã che đậy."

Ba chữ đã che đậy được nói cực kỳ hời hợt, nhưng lại chối bỏ năng lực của một siêu phàm giả khác.
Đối phương thật vất vả mới có thể thức tỉnh và trở thành Siêu phàm giả, đồng thời có được năng lực hiếm thấy, kết quả một câu đã che đậy của ngươi lại khiến năng lực đối phương có cũng như không.
Đương nhiên, cũng chỉ có Nhâm Tiểu Túc mới như vậy được.
Tuân Dạ Vũ có chút khó tin, hắn trả lại đặc biệt nhìn thoáng qua Nhâm Tiểu Túc xem đối phương có còn sống không.
Nhâm Tiểu Túc tức giận nói:
"Sống, ta là sống.
Chớ có đoán mò, chỉ là năng lực này của ngươi vô dụng với ta mà thôi."

Đại lừa dối tán thành:
"Quả nhiên là Thiếu soái a!"
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Ngươi so sánh địa lừa dối cùng những mọi rợ đó một chút xem."

"À… "
Tiểu mập mạp Tuân Dạ Vũ trắng nõn gật gật đầu nói:
"Sinh mệnh lực của đại lừa dối lớn hơn nam tử trưởng thành bình thường 9 lần, còn những mọi rợ kia thì hẳn 8 lần.”

Nhâm Tiểu Túc lặng yên suy tính một chút, hiện tại tố chất thân thể của bản thể hắn gấp sáu lần người bình thường, chỉ số sức mạnh là 175.
Mà đại lừa dối ước chừng là 27, mọi rợ lợi hại nhất là 24, lão Hứa là 35.
Nghĩ tới đây Nhâm Tiểu Túc nhẹ nhàng thở ra, tối thiểu có lão Hứa ở bên cạnh, hắn không cần lo lắng không đánh lại đối phương.
Bất quá, Tả Vân sơn cũng không phải chiến trường chính.
Khả năng phía bên Đại Ngưu sơn hẳn là sẽ có mọi rợ lợi hại hơn một chút.
Tuân Dạ Vũ nói:
"Trong cảm giác của ta, những mọi rợ đó đều như Siêu phàm giả, tất cả bọn họ đều đã tiến hóa sao?"
"Ừ, bọn họ tiến hóa tập thể, bất quá chỉ là tố chất thân thể tăng cao mà thôi…"
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Vậy ngươi có cảm giác được trên nơi hoang dã còn đội vận chuyển vật tư nào khác không.
Ví dụ đội ngũ do mấy trăm mọi rợ tạo thành đó?”

Nói đến đây, thời điểm nhìn xem Tuân Dạ Vũ, hai mắt tỏa Nhâm Tiểu Túc tỏa sáng.
Phải biết, bọn họ công kích nhóm binh sĩ vận chuyển này xong, đám mọi rợ thấy vật tư quá lâu không tới chắc chắn sẽ nghi ngờ.
Cho nên, lần vận chuyển vật tư tiếp theo nhất định sẽ thay đổi tuyến đường.
Trước khi quân đoàn viễn chinh tiêu trừ tai họa ngầm, những đội vận chuyển vật tư đó sẽ bỏ gần lấy xe, đi càng dù khó cũng cố gắng cam đoan vật tư được an toàn.
Đương nhiên cũng sẽ có nhiều binh lực bảo hộ hơn, nhưng tạm thời Nhâm Tiểu Túc không để ý đến.
Hiện tại, phạm vi tìm tòi của Tuân Dạ Vũ đã có bán kính trăm ki lô mét a.
Thằng này có khác nào ra-đa di động đâu cơ chứ.
Dù mọi rợ có đi đường vòng cũng không xa hơn 100 ki lô mét .
Vì phạm vi quá lớn sẽ tốn nhiều thời gian và nhân lực hơn.
Thời điểm Nhâm Tiểu Túc nghĩ tới đây, trong đầu thậm chí còn có ý nghĩ lớn mật muốn một mẻ hốt gọn đội vận chuyển vật tư của mọi rợ nữa chứ.
Hơn nữa hắn nghiêm túc suy tính nửa ngày, đột nhiên cảm giác được không thể làm theo cách thông thường được.
Nhâm Tiểu Túc nói kế hoạch này cho đại lừa dối nghe.
Kết quả đại lừa dối không hề nghĩ ngợi nhiều mà vui tươi hớn hở cười nói:
"Thiếu soái đi đâu, ta liền theo đó."

Nhâm Tiểu Túc nhìn về phía Tuân Dạ Vũ:
"Sức chiến đấu của ngươi như thế nào đây?"
Tuân Dạ Vũ nhanh chóng vẫy tay:
"Sức chiến đấu của ta không được, không biết đánh nhau.”

"Vậy ngươi còn dám đi theo đại lừa dối lẫn vào đội vận chuyển của mọi rợ?”

Nhâm Tiểu Túc ngạc nhiên.
"Ta cũng không muốn a.
Nhưng ta không muốn cũng vô dụng…"
Tuân Dạ Vũ đau khổ nói, lúc trước Trương tư lệnh từng nói với hắn, hắn chỉ cần ở cứ điểm 178 làm việc, không ai cưỡng ép điều động hắn làm binh sĩ đâu.
Kết quả hiện tại thì sao? Hắn bị gạt đến Trung Nguyên đến rồi!
Lúc còn ở cứ điểm 178, mỗi ngày đều có người cho hắn ăn, đưa tiền cho hắn tiêu.
Đoạn thời gian đó, muốn sống thoải mái bao nhiêu liền có thoải mái bấy nhiêu.
Nhưng đến một ngày, không ai cho hắn ăn, không ai cho hắn tiền nữa.
Tuân Dạ Vũ đã dưỡng thành thói quen tiêu tiền như nước đột nhiên không có tiền thật sự có phần khó tiếp thu a.
Sau đó Tuân Dạ Vũ liền tới khiếu nại với cứ điểm 178, kết quả không ai để ý đến hắn.
Kế tiếp, Tuân Dạ Vũ ăn hai tháng đau khổ.
Sau đó vì kiếm tiền, hắn thậm chí đi tìm người của cứ điểm 178 để xung phong nhận việc, nhưng vẫn không ai để ý đến hắn.
Đoạn này thời gian, Tuân Dạ Vũ thật sự rất tuyệt vọng, mãi đến khi đại lừa dối đột nhiên xuất hiện, Tuân Dạ Vũ mới hiểu được tất cả con mẹ nó đều là bẫy a.
Dân phong cứ điểm 178 vô cùng thuần phác nhưng không bao gồm đám người này, tuyệt đối không bao gồm đại lừa dối, Vương Phong Nguyên, những người thuộc tổ tình báo kia! Cả bọn đều phúc hắc như nhau!
Nhâm Tiểu Túc đánh giá Tuân Dạ Vũ:
"Ta vừa tính nói chúng ta là tổ hợp chiến đấu mạnh mẽ, kết quả sức chiến đấu ngươi lại yếu thế kia nên không thể nói được nữa.
Bây giờ tụt lại chỉ còn phân nữa.
Một nửa cường giả liên hợp nghe có vẻ lạ nhưng không được tự nhiên lắm nhỉ."

Tuân Dạ Vũ vô lực, sao hắn đi qua miệng Thiếu soái chỉ còn là một nửa cường giả thế này.
Cả ngài cũng nghe ra cách gọi này không được tự nhiên kia mà, không thể bỏ qua để gọi nhau “thân mật” hơn được à!
Bạn cần đăng nhập để bình luận