Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 865: Ngục khó thành tường 1 (length: 8294)

Ninh Nguyệt vừa mở mắt liền cảm thấy hoàn cảnh xung quanh này sao có chút không đúng lắm.
Nàng cẩn thận nhìn kỹ nơi mình đang ở, đầu óc "ong" một tiếng liền trở nên trống rỗng.
Trong phòng có mấy người phụ nữ đều đang mặc đồng phục màu xanh trắng, trên người nàng cũng vậy.
Cửa khóa điện tử, giường tầng sắt, song sắt, ga trải giường và chăn mền cùng màu với quần áo —— nơi này rõ ràng là ngục giam!
Kiếp trước, nàng đã tống tên cặn bã Tề Gia Bảo kia vào đại lao, đời này, chính nàng lại trực tiếp vào ngục giam!
Bên trong phòng giam, mấy nữ tù nhân, người trẻ có, người già có, đang nhìn nàng với vẻ mặt đầy đồng cảm.
Đây rốt cuộc là tình huống gì thế này?
Ninh Nguyệt trực tiếp lờ đi ánh mắt của mọi người, đứng dậy đi vào nhà vệ sinh đóng cửa lại —— phải tiếp nhận ký ức trước đã.
Nguyên chủ tên là Tạ Ninh Nguyệt, một người bình thường đến không thể bình thường hơn, sinh ra trong một gia đình bình thường, có tướng mạo bình thường, lớn lên từng bước một, thi đậu vào một trường đại học bình thường. Trong thời gian học đại học, nàng yêu một người bạn trai tên Tiết Vũ Văn, cũng là đứa trẻ xuất thân từ gia đình bình thường, điểm duy nhất không bình thường là tướng mạo của hắn ưa nhìn hơn một chút.
Chẳng phải sao, hai người yêu nhau từ năm thứ hai đại học, sau khi tốt nghiệp thì tìm việc làm vào công ty, qua kỳ thực tập liền muốn kết hôn.
Ngay lúc nguyên chủ đang mải mê tưởng tượng về tương lai tốt đẹp, vào một buổi tối nọ, khi vừa tăng ca trở về phòng trọ, Tiết Vũ Văn gọi điện thoại cho nàng, bảo nàng đến một nơi nào đó gặp mặt.
Lúc đó, bên ngoài đang mưa, nguyên chủ không muốn đi, nhưng bạn trai cứ khóc lóc van nài bắt nàng phải đi, lại không nói là có chuyện gì, cuối cùng nàng đành phải đi.
Nguyên chủ đến nơi thì thấy Tiết Vũ Văn đang đứng ven đường đợi nàng. Sau khi nàng xuống xe, chiếc taxi quay đầu về. Tiết Vũ Văn lại dẫn nàng đi một lúc lâu nữa mới dừng lại. Nguyên chủ vừa nhìn liền phát hiện một chiếc xe hơi nghiêng trong cái rãnh ven đường, trông như chiếc xe đó đã vô ý lao xuống rãnh.
Màn mưa che khuất tầm nhìn, nàng không hề thấy người bị xe tông văng xa mấy mét đang nằm trên đất, đã tắt thở.
Tiết Vũ Văn lừa nàng rằng xe là do hắn vô ý lái xuống rãnh, hỏi xem nàng có thể giúp lái chiếc xe đó ra không.
Nguyên chủ không chút đề phòng ngồi vào xe, ai ngờ Tiết Vũ Văn lập tức đưa tay giữ chặt cổ nàng, đập đầu nàng vào tay lái. Lực mạnh đến nỗi chỉ một cú, nguyên chủ liền ngất đi.
Đợi nàng tỉnh lại thì phát hiện mình đã ở trong bệnh viện, sau đó có ba cảnh sát đi tới, cầm sổ ghi chép hỏi nàng tới tấp.
Sau một hồi lâu nàng mới hiểu ra, nàng đã tông chết người.
Hơn nữa, cô gái kia lại là đại tiểu thư của Lục gia, một trong ba gia tộc hàng đầu ở Ô thị.
Nguyên chủ tất nhiên muốn phủ nhận, chuyện nàng chưa từng làm sao có thể thừa nhận?
Nhưng có nhiều chuyện nàng không giải thích rõ được: vết thương mới trên trán nàng, việc nàng ngồi ở ghế lái, và quan trọng nhất là khẩu cung của bạn trai nàng...
Nàng nói là bạn trai bảo nàng đến, thế nhưng, lời khai của Tiết Vũ Văn lại là hoàn toàn không có chuyện đó, rõ ràng là nguyên chủ gọi điện thoại cho hắn, bảo hắn chạy tới hiện trường.
Về phần cuộc gọi nhỡ kia, hắn cũng giải thích rằng, không lâu sau khi bạn gái lái xe đi, hắn cảm thấy có chút bất an, luôn cảm thấy như sắp có chuyện xảy ra, nên định gọi điện thoại hỏi nguyên chủ một chút, nhưng nghĩ đến nàng đang lái xe lại vội vàng cúp máy.
Điều này lại được cảnh sát cho là hợp logic, bởi vì Tạ Ninh Nguyệt trước đó chưa từng lái xe, có thể Tiết Vũ Văn đã hối hận vì để nàng lái xe đi, quá lo lắng, muốn hỏi thăm, nhưng lại sợ làm phiền nàng đang lái xe, nên cúp máy, điều này cũng rất bình thường.
Nguyên chủ muốn chứng minh mình vô tội, nhưng càng chứng minh lại càng chỉ chứng tỏ nàng chính là hung thủ thật sự —— nàng không có xe, nhưng chiếc xe là của công ty bạn trai. Vì trời mưa, nàng muốn đi mua đồ nên hắn cho nàng mượn xe. Lúc đó đoạn đường kia không có camera giám sát, cho nên, thật sự là mặc cho Tiết Vũ Văn muốn nói thế nào thì nói.
Ai cũng hiểu, dùng danh nghĩa công ty mua xe, ngoài việc khấu trừ thuế thu nhập doanh nghiệp còn có thể khấu trừ thuế giá trị gia tăng, bởi vậy, xe của nhà họ Triệu đều đứng tên công ty.
Trên xe có camera hành trình, nhưng Tiết Vũ Văn đã sớm phá hủy camera hành trình rồi.
Lúc đó cảnh sát còn kiểm tra ra trên người nguyên chủ có nồng độ cồn, thuộc về lái xe khi say rượu, nồng độ cồn đạt đến mức say rượu lái xe.
Rượu đó đương nhiên là do Tiết Vũ Văn chuốc. Tiết Vũ Văn còn nói có thể là do lúc xảy ra tai nạn giao thông, lực va đập quá lớn khiến thần kinh nguyên chủ bị hỗn loạn, quên mất chuyện mình đã làm, cho nên mới tìm mọi cách ngụy biện.
Ngay cả bác sĩ cũng nói có khả năng này.
Cuối cùng nguyên chủ bị tống vào tù, bị kết án năm năm! Bởi vì nàng không nhận tội.
Nàng không phục, vẫn muốn kháng cáo, muốn ra ngoài, nàng bị oan uổng, thế nhưng không có bằng chứng mới, kháng cáo cũng bị giữ y án sơ thẩm.
Nàng chỉ có thể không cam lòng chờ đợi trong tù, nhưng trong ngục giam thật sự đáng sợ. Nàng vừa vào ở phòng giam 402, liền bị hai nữ tội phạm cưỡng bức để ý tới. Không chỉ vậy, hôm qua trong tù của các nàng có một nữ tù nhân bị một người có biệt danh Đại Khối Đầu đánh, đánh xong thì hôm nay người đó liền chuyển vào phòng 402.
Những người phụ nữ vào đây không mấy ai dễ chọc. Hai nữ tội phạm cưỡng bức kia đặc biệt đáng sợ, nghe nói hai người họ đã cưỡng bức một du học sinh nước ngoài. Để bắt được người, họ trực tiếp bắt cóc, hành hạ suốt nửa tháng, cậu trai kia mới trốn thoát được. Nghe nói người đó bị giày vò đến gầy rộc cả đi. Sau đó bọn họ bị tống vào đây, bởi vì còn có tình tiết tống tiền, nên bị kết án mười bảy năm.
Nguyên chủ có thể cảm nhận rõ ràng ác ý của hai người kia đối với nàng. Nàng đề phòng khắp nơi, nhưng vẫn không thoát khỏi độc thủ của bọn họ, chỉ ở trong tù được bảy ngày liền bị người ta hại chết.
Đọc đến đây, Ninh Nguyệt không khỏi vỗ vỗ ngực mình. May mà nàng đến kịp lúc, hôm nay đã là ngày thứ bảy nguyên chủ vào ngục giam, nếu không thật sự bị hai nữ nhân kia *** cái gì đó, nàng thề sẽ giết người ngay tại chỗ!
Hơn nữa, đêm nay hẳn là ngày chết của nàng. Nàng ngược lại muốn xem xem, rốt cuộc là ai ra tay.
Không nói nhiều nữa, Đại Lực hoàn, Nhanh Nhẹn hoàn, Thay Đổi Thể Chất dược tề, dùng hết một lượt trước đã, kẻ nào đến thì xử kẻ đó!
Từ nhà vệ sinh đi ra, Ninh Nguyệt ngồi xuống giường của mình.
Phòng giam này có tổng cộng tám nữ phạm nhân, bao gồm cả hai nữ tội phạm cưỡng bức kia và Đại Khối Đầu.
Ninh Nguyệt có lý do để nghi ngờ, đây chắc chắn là do có kẻ cố tình sắp đặt.
Muốn nàng chết thì đơn giản chỉ có hai phe: một là kẻ đã đẩy nàng vào tù, hai là người nhà của cô gái bị tông chết kia.
Nguyên chủ nghĩ mãi không thông, nhưng Ninh Nguyệt lại là 'người ngoài cuộc tỉnh táo, kẻ trong cuộc u mê'. Tiết Vũ Văn mới vào Tập đoàn Kiếm Sinh hơn ba tháng đã qua lại với vị đại tiểu thư kia của tập đoàn.
Lại có một lần, nàng còn trông thấy trong xe Tiết Vũ Văn có một phụ nữ xinh đẹp ngồi đó. Nguyên chủ từng hỏi người đó là ai, Tiết Vũ Văn nói đó là đại tiểu thư công ty bọn họ.
Ninh Nguyệt suy đoán, có khả năng Tiết Vũ Văn đã sớm thông đồng với vị đại tiểu thư kia. Vụ tai nạn giao thông đó có thể là do Tiết Vũ Văn gây ra, cũng có thể là hắn bày mưu tính kế cho người khác, sau đó biến nguyên chủ - người sắp trở thành bạn gái cũ - thành kẻ chịu tội thay (dê thế tội).
Nếu người mua chuộc kẻ giết nàng là người nhà họ Triệu, vậy khả năng rất lớn là Triệu đại tiểu thư đã tông chết người, Tiết Vũ Văn vì muốn làm rể hiền nhà họ Triệu nên mới đẩy nguyên chủ vào ngục giam.
Nếu người giết nàng là do Lục gia phái tới, vậy thì đơn thuần là muốn hả giận, báo thù cho con gái.
Tông chết người mà chỉ bị kết án năm năm, đổi lại là ai mà có thể cam tâm?
Lúc phiên tòa xét xử trước đây, Lục gia đã thể hiện rất rõ ràng, chỉ muốn nguyên chủ - kẻ tông chết người - phải bồi mạng, bọn họ không cần bất kỳ khoản bồi thường nào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận