Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 399: Tu chân cuộn vương 27 (length: 7775)

Văn Thanh Viễn nhìn hộp ngọc bị đẩy đến trước mặt mình, rất lâu không lên tiếng. Hắn tấn thăng Nguyên Anh xong có ngàn năm tuổi thọ, mà theo tốc độ tu luyện của hắn, lên tới Hóa Thần cũng dễ như trở bàn tay, khi đó tuổi thọ sẽ lại tăng lên, chắc chắn là không dùng đến lá Bất Tử Thần Thụ này. Nhưng, hắn có gia tộc, trong tộc lại có không ít người cần thứ này!
Lời từ chối thật sự không nói ra được, cuối cùng Văn Thanh Viễn vẫn thu đồ vật vào.
"Đa tạ tiểu sư muội."
Thụy Thần thấy Đại sư huynh nhận thì mình cũng nhận theo, cũng nói cảm ơn.
Ninh Nguyệt khoát tay, "Chúng ta là sư huynh muội, không cần nói những lời khách khí đó.
Đúng rồi, Thủy Linh tinh kia chỗ ta còn có không ít, các ngươi mau lấy một ít đi, mình không dùng đến có thể đưa cho người nhà. Thứ này dùng ít chắc chắn không có hiệu quả gì, dùng nhiều không chừng có thể bồi dưỡng được mấy mầm giống tốt đấy."
Văn Thanh Viễn: ... Món đồ tốt giúp tăng thuộc tính linh căn a, dù chỉ tăng lên một chút cũng đủ khiến người ta mừng rỡ như điên, sư muội làm sao có thể không hề để tâm như vậy?
Phó Bạch Y: "Ta không lấy đâu, chỗ ta còn rất nhiều."
Hắn không giống tiểu sư muội, hắn có người nhà, cho nên đồ vật trong giới chỉ không lấy ra.
Phương Tĩnh Chi nhấc mí mắt nặng trĩu lên, "Ta cũng không cần, không dùng đến. Ta về đây, thật sự buồn ngủ quá, tiểu sư muội lúc nào ra ngoài nhớ gọi Tam sư huynh một tiếng."
Bản thân hắn là cực phẩm Hỏa linh căn, không cần tăng giá trị thuộc tính linh căn, hơn nữa, hắn không có người thân!
Cuối cùng, chỉ có Văn Thanh Viễn nhận một hộp Thủy Linh tinh.
Sau khi Phương Tĩnh Chi rời đi, Ninh Nguyệt hỏi về chuyện của hắn.
"Đại sư huynh, chuyện của Tam sư huynh ngươi biết bao nhiêu?"
Nhắc đến lão Tam, Văn Thanh Viễn mới nói nhiều hơn vài câu: "Hắn à, là sư phụ nhặt về từ thế giới phàm tục. Ta còn nhớ rõ cảnh tượng lần đầu nhìn thấy hắn, gầy, đen nhẻm, người toàn là vết thương. Sư tôn đã tốn rất nhiều công sức mới nuôi hắn trông ra hình người.
Sau này ta nghe sư tôn nói, hắn luôn bị mẹ kế ngược đãi, cha ruột hắn lại bị mù, không nhìn thấy gì nên mặc cho hắn bị bắt nạt. Cũng không biết có phải vì thân thể hắn bị tổn thương quá nặng không, mà cả ngày đều ngủ li bì không tỉnh. Cũng may, thiên phú của hắn không tệ, dù cho mỗi ngày đều ngủ thì việc tu luyện cũng không chậm trễ."
Ninh Nguyệt nhíu mày, nói cách khác, thân thể Tam sư huynh đã có vấn đề từ trước khi tiến vào tông môn.
Phó Bạch Y nói: "Sư muội, sao ngươi đột nhiên hỏi chuyện này?"
"Trước đó ta luôn đọc sách ở Tàng Thư Các, thấy có một triệu chứng rất giống với Tam sư huynh.
Sách đó viết người bệnh cũng luôn thích ngủ, cả ngày ngủ không tỉnh, người cũng tương đối yếu ớt. Về sau mới biết, hắn bị hồn phách không trọn vẹn, tìm lại được một hồn đã mất kia thì người liền bình thường trở lại."
Văn Thanh Viễn: "Ngươi nói lão Tam thiếu một hồn? Vậy, vậy sách đó có nói làm sao tìm lại hồn phách đã mất không?"
Ninh Nguyệt nói: "Không có biện pháp nào hay cả, chỉ có thể đến nơi hắn bị mất hồn phách để tìm, ở khoảng cách rất gần sẽ có thể cảm nhận được."
"Vậy chẳng phải là phải đi một chuyến đến thế giới phàm tục sao?"
Ninh Nguyệt nhún vai: "Nếu như hắn đã có triệu chứng này từ trước khi được sư phụ tìm về, vậy thì nhất định phải đi một chuyến."
Văn Thanh Viễn nói: "Chuyện này ngươi đừng nhúng tay vào, ta đi nói với sư tôn một tiếng. Chuyện tìm hồn thế này tốt nhất vẫn nên để người tự mình lo liệu."
Ninh Nguyệt lập tức vỗ tay, "Tốt, tốt, chuyện đã nói xong, ta phải đi tu luyện đây. Tam sư huynh ngủ cả ngày mà đã là Kim Đan trung kỳ rồi, đợi sư tôn tìm lại một hồn đã mất kia cho hắn, tu vi của hắn chẳng phải sẽ tăng vùn vụt sao? Ta cũng không muốn bị các ngươi bỏ lại càng ngày càng xa!"
Văn Thanh Viễn, Phó Bạch Y: ... Hai người vốn định thư giãn mấy ngày, bây giờ xem ra, vẫn là không nên thư giãn nữa. Lỡ như tiểu sư muội một lần bộc phát vượt qua cả hai người bọn hắn, chẳng phải là mất mặt lắm sao?
Hai người quay về tu luyện, còn Ninh Nguyệt thì đầu tiên đến luyện võ trường luyện kiếm. Sau khi kết thúc nhiệm vụ hôm nay, nàng lấy ra cái mâm lớn của mình, "vèo" một tiếng lại bay đến Nhiệm Vụ Đường, nhận điểm cống hiến tông môn cho!
Đợi nàng nhìn rõ con số phía trên, cả người đều sững sờ!
"1, 2, 3, 4, 5, 6... Xin hỏi, số điểm này thật sự không sai chứ?"
Chính nàng làm nhiệm vụ tổng cộng chỉ nhận được hai trăm bảy mươi hai điểm cống hiến, nhưng bây giờ số điểm trên thẻ bài thân phận của nàng lại là 3,000,272. Chuyện này, thật phi lý đến mức hơi dọa người!
Chấp sự hôm nay là một nội môn đệ tử của Đệ Nhất Phong. Thấy Ninh Nguyệt hỏi thăm, vội vàng đáp: "Tiểu sư thúc, đây là tông chủ tự mình căn dặn, sao có thể sai được ạ?"
Ninh Nguyệt lại nhìn những vật phẩm có thể đổi bằng điểm cống hiến, rồi lại nhìn giá trị cống hiến của mình, hít một hơi thật sâu. Cho nên, hiện tại nàng đã giàu lên sau một đêm, đúng không?
Chuyến đi này thật sự quá đáng giá.
Ngồi trên mâm lớn bay đến Tàng Thư Các. Trong người giờ đã có thêm Thủy linh căn và Mộc linh căn, nàng phải mau chóng học một ít công pháp hệ Thủy và hệ Mộc.
Gặp lễ sư thúc tổ xong, quét lệnh bài thân phận của mình, Ninh Nguyệt liền lao đầu vào Tàng Thư Các, xem từ tầng một đến tầng tám, dùng ba ngày tổng hợp lại tất cả công pháp hai hệ Thủy Mộc.
Cuối cùng, nàng chọn hai bộ công pháp, một quyển là « Vạn Vật Sinh », quyển còn lại là thiên giai công pháp « Thủy Linh Quyết ».
Công pháp hệ Mộc thường thiên về trị liệu, lực sát thương không bằng hệ Hỏa và Kim, cho nên nó là công pháp phụ trợ. Mà Ninh Nguyệt tìm từ tầng một đến tầng tám, cuối cùng lại chọn bản « Vạn Vật Sinh » này ở tầng một, một quyển sách ngay cả phẩm cấp cũng không có.
Một quyển sách không có phẩm cấp đặt ở tầng một thì rất bình thường, nhưng điều không bình thường chính là nội dung bên trong nó.
Tầng thứ nhất của công pháp này lại dạy người ta cách trồng trọt, ngươi có tin được không?
Mọi người học công pháp đều là vì tấn công, vì chiến đấu, ai lại muốn học cách trồng trọt chứ?
Kế đó là quyển công pháp này thực sự quá dày, bởi vì hầu như tất cả thực vật trong Tu Chân Giới đều được nhắc đến trong này, phía sau còn ghi chú phương pháp trồng trọt của chúng.
So với việc nói tên quyển công pháp này là « Vạn Vật Sinh », chi bằng gọi nó là « Thực Vật Trồng Trọt Đại Toàn » thì đúng hơn.
Chỉ riêng pháp môn tu luyện của tầng thứ nhất này đã trực tiếp khiến mọi người bỏ cuộc rồi.
Cho dù phía sau nó có viết rằng luyện đến cảnh giới tối cao có thể khiến vạn vật khởi tử hoàn sinh thì cũng chẳng ai tin!
Vì vậy, quyển sách này vẫn luôn bị đặt ở góc tầng một, căn bản không ai học.
Còn về « Thủy Linh Quyết » thì lại càng thú vị. Thủy linh căn biến dị có thể thành Băng linh căn, mà đặc điểm lớn nhất của « Thủy Linh Quyết » này chính là có thể biến nước thành băng. Dù không phải Băng linh căn biến dị, người luyện vẫn có thể chiến đấu như người có Băng linh căn, vận dụng ba trạng thái của nước một cách điêu luyện.
Chọn xong hai bộ công pháp này, Ninh Nguyệt lại ở Tàng Thư Các tu luyện tiếp. Liên tục bốn ngày nàng không hề bước ra khỏi Tàng Thư Các một bước. Ngay lúc nàng vừa học thuộc toàn bộ « Vạn Vật Sinh », chuẩn bị về tiểu viện của mình tu luyện một phen thì nhận được tin nhắn của Hướng Khê.
"Tiểu sư thúc, hôm nay ta định đến Đan Phong luyện đan, Người có muốn đi cùng ta không a?"
Ninh Nguyệt đọc sách mấy ngày, học thuộc tên linh thực mấy ngày, đầu óc ong ong. Được rồi, ra ngoài thay đổi không khí vậy. Nàng nhanh chóng trả lời tin nhắn: "Đi, ta đến Đan Phong ngay, chúng ta gặp ở Đan Phong."
Cảm tạ Bánh Kẹo Vị Mèo đã khen thưởng 588 duyệt tệ!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận