Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 762: Ta là hoàn khố 24(khen thưởng tăng thêm 2) (length: 7681)

【Bởi vì không cần thiết, ta lại không nghĩ thắng.】 【Vậy ngài có muốn mua một cái kỹ năng đua xe chơi không?】 Ninh Nguyệt có chút hiếu kỳ, 【Lần này mua xong, thế giới tiếp theo còn có thể dùng được không?】 【Đương nhiên, một lần mua dùng mãi mãi.】 Ninh Nguyệt: 【Không mua.】 009: Không mua mà ngài hỏi nhiều như vậy?
Ferrari đã quẹo vào khúc cua đầu tiên, La Hạo Thiên kỹ thuật không tệ, hoàn toàn là drift vào cua, Ninh Nguyệt thấy mắt tỏa sáng, vị bảo tiêu này của nàng thật đúng là đa tài đa nghệ, chẳng những có kỹ năng hacker đỉnh cao, lại còn biết đua xe!
Những chiếc xe phía sau chậm rãi bị kéo giãn khoảng cách, xe của bọn họ bây giờ xếp ở tốp đầu tiên, phía trước còn có năm sáu chiếc xe thể thao.
Mấy chiếc xe của Tào Tuấn thì đến cái bóng cũng không thấy, trên đường núi chật hẹp, từng chiếc xe thể thao cùng Nguyệt Ảnh nhảy múa, động cơ gầm rú vang dội, theo ánh đèn xe chiếu rọi lan khắp toàn bộ đường núi.
"Biết cuộc đua xe hôm nay là do ai tổ chức không?"
La Hạo Thiên: "Người nhà họ Vương giăng bẫy. Hơn nữa Vương gia mời cả tay đua xe chuyên nghiệp tham gia, đảm bảo cuộc đua hôm nay vạn vô nhất thất.
Ta có chút kỳ lạ, hắn vậy mà không lấy hết tiền cược của ngươi."
Hiện tại trong giới không ai không biết hắn là bảo tiêu riêng của Tề gia nhị gia, hắn chính là cái mặt thứ hai, cái miệng thứ hai của Tề nhị thiếu.
Bọn họ chắc chắn có nắm chắc thắng cuộc đua lần này, không bỏ tiền ra thì không có đạo lý.
Ninh Nguyệt không nói gì, điều này chỉ có thể chứng minh một sự thật: Người nhà họ Vương làm việc quả nhiên cẩn thận.
Vừa đầu tư vào Vinh gia không hợp với Tề gia, lại ngay tại chỗ của nàng lấy lòng, là đánh lạc hướng hay là muốn lôi kéo làm quen với nàng, tóm lại, nàng có thể khẳng định Vương gia nhất định là đang tính toán điều gì.
Thấy La Hạo Thiên lại bắt đầu tăng tốc và bỏ xa những chiếc xe thể thao đang muốn đuổi theo phía sau, Ninh Nguyệt vội vàng nói: "Chỉ là mười triệu, với ta mà nói chẳng qua là hạt mưa, ngươi cũng đừng liều mạng."
La Hạo Thiên: "Bốn năm trước vì một nhiệm vụ, ta từng làm tay đua xe một năm rưỡi."
Trong xe liền yên tĩnh, một năm rưỡi tay đua xe, vậy chắc chắn là đã lăn lộn trên đấu trường, lại còn kinh nghiệm phong phú, vậy thì không cần lo lắng rồi đúng không?
Tuy muốn chôn Tào Tuấn, nhưng thỉnh thoảng thắng một lần cũng là chuyện bình thường, thế nên Ninh Nguyệt không nói gì nữa.
Ferrari bay nhanh trên làn đường ngoằn ngoèo, xe thỉnh thoảng do ôm cua mà phát ra âm thanh bánh xe ma sát mặt đất, một chiếc xe đuổi theo phía sau, Ferrari lại drift một cú vào cua, hất văng xe sau, kỹ thuật lái xe của đối phương có hơi kém, lúc ôm cua đuôi xe cạ vào lan can, chơi đúng là mạo hiểm, thuộc cái loại mà phanh chậm một chút nữa thôi là cả người cả xe rơi xuống vực sâu!
Sau đó lại là một cú ba cua liên tục, Ninh Nguyệt bị lắc lư theo xe, rồi lại đến một cua quay đầu, Ninh Nguyệt nghĩ, đời này nàng sẽ không cùng hệ thống mua cái kỹ năng đua xe kia, trừ khi nàng hết đường sống.
Đeo tai nghe lên, nhạc sôi động vang lên, loại khó chịu do bị lắc lư dữ dội phai nhạt đi đôi chút, mà La Hạo Thiên lại lợi dụng một khúc cua vượt qua hai chiếc xe, lúc này, xe của bọn họ đã xếp vị trí thứ ba.
Nhìn trên khán đài, Tống Nguyên Cảnh hưng phấn la hét, "Nhìn kìa, chiếc Ferrari kia là anh em của ta! Mẹ nó giỏi thật, Lão tử còn tưởng bọn họ bị bỏ xa mười dặm chứ!"
"Tứ thiếu, không phải ngài mua Tề nhị thiếu thắng sao?"
"Mấy người không hiểu! Đây là anh em của ta, biết rõ hắn sẽ thua ta cũng phải ủng hộ một phen! Không ngờ đấy, vệ sĩ của hắn lại lợi hại vậy, còn có thể đua được với tay đua quốc tế hàng đầu!"
Trong lúc nói chuyện La Hạo Thiên lại mượn một khúc cua khác vượt thêm một xe nữa, lúc này xe của họ đã xếp vị trí thứ hai, đường đua đã đi được hai phần ba, phía trước còn một chỗ bốn cua kẹp liên hoàn, đây là phần mà La Hạo Thiên quen thuộc nhất, tính năng ưu việt của Ferrari kết hợp cùng kỹ năng siêu việt của La Hạo Thiên, khoảng cách giữa anh và người hạng nhất càng lúc càng gần.
Trong chiếc xe dẫn đầu, "Ta thao a, Jerry, rốt cuộc mày được không đấy? Mày là tay đua chuyên nghiệp mà, đừng có ngã nhào ở cái Kim Minh sơn nhỏ bé này chứ!"
Jerry nắm vô lăng, liếc mắt nhìn xe phía sau, thấy chiếc Ferrari đen kia giống như u linh đang đuổi theo, trong lòng thầm mắng một tiếng "s hit" chỉ là cuộc thi nhỏ của một đám phú nhị đại ở Kinh thành Hoa Hạ, ai có thể ngờ được lại xuất hiện tay đua xe lợi hại như vậy?
Sớm biết vậy thì anh nên đến trước hai ngày để quen đường núi mới đúng.
Nhưng mà bây giờ hối hận cũng muộn rồi, thấy người phía sau lại muốn vượt xe của anh ta, anh ta lập tức bẻ lái, chặn đường Ferrari, tiếng phanh xe chói tai vang lên trên đường núi, Ninh Nguyệt căng thẳng nhìn chằm chằm chiếc siêu xe Lamborghini trước mặt, vì phía trước sắp đến một khúc cua.
"Nắm chặt!"
Ninh Nguyệt vừa mới nắm chặt tay vịn, xe đột nhiên lắc mạnh, hai kính chiếu hậu đều cụp vào, tiếng lốp xe ma sát mặt đất vang lên, thân xe gần như nghiêng một trăm tám mươi độ, cứ như đụng nhẹ vào đuôi xe rồi lại rung lên, Ninh quay đầu nhìn lại thì thấy chiếc Lamborghini vàng kia đập mạnh vào vách núi đá, cú rung vừa rồi, xem ra là La Hạo Thiên cố ý hất Lamborghini một cái, khiến nó mất khống chế.
Qua khỏi khúc cua này, phía trước là một đoạn đường thẳng, sau 1.5 cây số nữa là điểm cuối.
Xe của La Hạo Thiên nhanh chóng lao về điểm cuối, vèo một cái, xe xông qua vạch đích, trên khán đài vang lên tiếng reo hò nhiệt liệt.
Nhưng có vài người sắc mặt lại có chút khó coi.
Thảo! Bọn họ đều thua tiền!
Bao gồm cả người nhà họ Vương kia, sắc mặt đều không mấy tươi tắn, nhưng lập tức liền trở lại bình thường, dù sao thì bọn họ thắng, coi như bớt tiền ra sân của Jerry, bọn họ vẫn có lời, mà còn lời nhiều hơn.
Trong lòng thậm chí còn có chút may mắn, còn tốt bọn họ không nhận ba mươi triệu của Tề Ninh Nguyệt kia, chỉ nhận mười triệu, đã bớt được hai mươi triệu.
Xe vừa dừng lại, chiếc xe hạng hai đã lao đến, nhưng không phải Lamborghini mà là chiếc Enzo.
Ninh Nguyệt thầm vui, La Hạo Thiên thật xấu tính, chỉ vì người ta cố tình chơi xấu anh ta một lần, anh ta liền quăng đuôi xe người ta, hại người ta không còn được hạng hai, ngao, hạng ba cũng không phải là anh ta, Ninh Nguyệt đoán chiếc xe của bọn họ chắc chắn đã bị hỏng.
Thật hung ác.
Tống Nguyên Cảnh đã mang theo một đám người bao vây Ninh Nguyệt, "Tề lão nhị, chúng ta thương lượng, cậu cho tớ mượn vệ sĩ của cậu hai ngày thôi! Tớ đảm bảo, sẽ chỉ để hắn dạy tớ drift, tớ còn trả tiền cho hắn!"
Ninh Nguyệt: "Đừng có làm loạn!"
"Tớ nói thật, không đùa đâu!"
"Không mượn!"
Tống Nguyên Cảnh cuống lên, "Tề lão nhị cậu quá không nghĩa khí đấy, quan hệ giữa chúng ta thế nào mà tớ mượn vệ sĩ của cậu cậu lại nói không cho?"
Ninh Nguyệt: "Hắn là người, không phải là đồ vật, cậu muốn bái sư phải nói với chính chủ, hắn đồng ý thì dĩ nhiên ta không có ý kiến, hiểu không?"
"Hiểu mơ hồ, tớ đã bảo mà Tề lão nhị cậu không thể vô tình vậy được!"
Nói rồi, hắn hướng La Hạo Thiên cười nịnh nọt, "La..."
La Hạo Thiên không đợi hắn mở miệng, âm thanh lạnh lùng liền cắt ngang hắn, "Không dạy!"
Tống Nguyên Cảnh: …
Bạn cần đăng nhập để bình luận