Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 815: Tận thế không có việc gì 27 (length: 7873)

"Mau đến nếm thử đi, ta làm bánh trứng gà, có sẵn cháo hải sản, Tiểu Hoa cuộn với chao, còn có bánh quẩy."
Thêm bốn món ăn kèm, bữa sáng này tuyệt đối có thể nói là phong phú.
Sở Tử Dự nói cảm ơn, sau đó cầm lấy bánh quẩy liền ăn.
"Mẹ trong vườn đất sao lại đổi màu vậy?"
"Mẹ đổi đất, sau đó ta sẽ trồng toàn bộ đồ ăn lên, mùa đông chúng ta sẽ có rau tươi để ăn."
"Lần này để ta giúp mẹ, sau này ta sẽ phụ trách tưới nước cho đất."
Ở căn cứ, nước đều dùng có hạn, còn phải dùng tinh hạch hoặc vật tư để đổi.
Người có dị năng hệ Thủy của căn cứ mỗi ngày chỉ có thể cung cấp lượng nước nhất định, nếu không hạn chế thì mọi người sẽ đều bị khát.
Ninh Nguyệt không thiếu nước, một là nàng có dị năng hệ Thủy, hai là, trong không gian của nàng còn có chút đồ uống, coi như căn cứ cho số lượng dùng hết, nàng cũng không thiếu nước.
Đứa nhỏ đồng ý giúp đỡ, nàng cũng không phản đối.
Ăn sáng xong, Ninh Nguyệt về phòng xem những tinh hạch kia.
Vừa nhìn, đầu nàng hơi to ra.
Nàng có thể rất khẳng định nói rằng, hôm qua những tinh hạch này cấp bậc cao nhất là tinh hạch zombie cấp 2, vì tận thế vừa mới bắt đầu, zombie cấp 3 cực kỳ hiếm thấy, bọn họ tổng cộng mới gặp một con, còn chưa giết, còn sống đưa tới căn cứ.
Vậy mà, hiện tại trong chậu có nhiều tinh hạch cấp 3 như vậy là chuyện gì?
Ngâm nước một đêm thì phình ra ư?
Phân biệt cấp bậc tinh hạch chính là xem kích thước.
Tinh hạch cấp một mới xuất hiện rất nhỏ, cấp hai thì lớn hơn một vòng, cấp ba thì lớn hơn một vòng nữa.
Trong chậu những tinh hạch này chẳng phải là so với hôm qua mang về lớn hơn một vòng sao?
Nếu không phải chậu của nàng lớn, những tinh hạch này đã tràn ra rồi.
Nước linh tuyền lại ít đi không ít.
Phải làm sao đây?
Ninh Nguyệt quyết định nhanh chóng, mang số tinh hạch mình tích trữ ra, đừng nói, số lượng cùng với hôm qua Yến Thừa cho nàng không khác biệt lắm, Ninh Nguyệt lại chọn thêm chút tinh hạch cấp hai trong chậu vào, tổng số lượng không sai biệt, lúc này mới làm sạch rồi dùng nước linh tuyền rửa một lần rồi vội vàng mang ra.
Nếu những tinh hạch này mà còn phình ra nữa, nàng cũng không có tinh hạch để đổi.
Gọi điện thoại cho Chu Đông Bình bảo hắn đến lấy tinh hạch.
Gã này rất là hưng phấn, nhưng cũng thận trọng, "Sao tinh hạch cấp hai nhiều thế?"
Ninh Nguyệt biết nói sao đây?
"Ngươi chắc chắn là nhớ nhầm rồi, những thứ này hôm qua mang về ta không động đến, bọn chúng không tự nhiên biến dị thăng cấp chứ?"
Mau lấy đi, mau lấy đi, đừng hỏi nữa.
Chu Đông Bình không nhiều lời, cầm đồ rồi rời đi.
Hai ngày sau, gã này không biết lấy ở đâu ra một miếng thịt bò hai ba chục cân.
"Sao, thức tỉnh dị năng rồi à?"
Chu Đông Bình vui vẻ nói: "Hệ Thổ, dùng mười bảy viên tinh hạch Vô Sắc ta đã nghĩ chắc mình xong rồi, cuối cùng vẫn phải dùng một viên cấp hai mới thành công."
Hắn vốn dĩ không có dị năng, giờ có thể thức tỉnh dị năng hệ Thổ thì mừng rỡ không thôi.
"Xem ra có hiệu quả thật, tốt rồi.
Miếng thịt bò này ngươi lấy ở đâu ra vậy?"
"Trong căn cứ có bán, đúng rồi, Nguyệt tỷ chắc không biết, căn cứ có một cái chợ sớm, thiếu gì cơ bản đều mua được, chỉ cần có tinh hạch là đổi được.
Nghe nói những con bò này là do người có dị năng của căn cứ khi đi thu thập vật tư gặp một trang trại còn chưa bị ô nhiễm nên đã đem toàn bộ bò bên trong về, có hai con được đội dị năng chia nhau, có người không muốn tự ăn liền đem bán.
Còn lại đều bị căn cứ lấy hết, nuôi nhốt lại.
Vừa lúc ta gặp có người bán thịt liền bao hết."
"Đúng rồi, còn một chuyện nữa, căn cứ vừa ban bố nhiệm vụ cấp S."
Ninh Nguyệt nhíu mày, "Nhiệm vụ gì mà cấp cao vậy?"
"Đi Đông Hải, đón Bùi viện trưởng bị mắc kẹt ở Viện nghiên cứu Phỉ Man về, nhiệm vụ thành công sẽ được căn cứ cho mười năm quyền cư trú ở biệt thự."
"Mấy người chắc chắn muốn đi rồi?"
Chu Đông Bình: "Đương nhiên. Nghiên cứu về virus liên quan đến đại sự của toàn nhân loại.
Mà nhà khoa học sinh vật giỏi nhất trong nước chính là Bùi viện trưởng của viện nghiên cứu Phỉ Man.
Nghiên cứu ra virus zombie sớm ngày nào, tận thế sẽ kết thúc sớm ngày đó, nên đội trưởng quyết định sáng mai đến Đông Hải, đón Bùi viện trưởng về ngay!"
Nhìn xem cái giác ngộ của người ta kìa, cái cách nghĩ này, thật không phải là người bình thường có thể so sánh được.
Vậy nên, thân là một thành viên của nhân loại, "Vậy ta đi với các ngươi một chuyến. Mấy giờ xuất phát?"
"Bốn giờ sáng mai. Nguyệt tỷ đi được thì quá tốt rồi, đội trưởng còn nói nếu ngươi có thể đi cùng, tốc độ hoàn thành nhiệm vụ của chúng ta chắc chắn sẽ nhanh gấp đôi!
Vậy ta về báo đội trưởng, Nguyệt tỷ cứ bận việc đi."
Nói xong gã chạy vội đi.
Đông Hải cách Căn cứ Thứ Ba gần hai ngàn cây số, cho dù chạy xe không nghỉ thì cũng mất một ngày một đêm mới đến được.
Nhưng sau tận thế, rất nhiều đường đều hỏng rồi, còn có thể gặp phải zombie diện rộng, tóm lại lái xe rất nguy hiểm.
Vậy nên, vừa sáng sớm hôm sau, Ninh Nguyệt đã thấy máy bay trực thăng vũ trang của Căn cứ Thứ Ba.
Đây là một chiếc máy bay trực thăng Ninh Nguyệt chưa từng thấy qua, nghe nói tải trọng lượng đạt mười một tấn, mỗi giờ bay hơn năm trăm cây số, bay liên tục được năm đến bảy giờ, nói cách khác chiếc máy bay này có thể giúp bọn họ bay thẳng đến Đông Hải một cách dễ dàng.
Sau khi nghe Đỗ Nghị giới thiệu, Ninh Nguyệt chỉ muốn ném mấy chiếc máy bay trực thăng trong không gian đi, lấy vài chiếc máy bay hạng nặng thế này vào không gian.
009 lại xông ra, 【 ký chủ, có lấy cũng vô dụng, cô có biết lái đâu. 】 【 Ai nói ta không biết lái? 】 009: 【 Cô biết lái khi nào, cô còn chưa từng chạm vào máy bay có được không? 】 Ninh Nguyệt đắc ý: 【 Đúng là ta chưa từng chạm vào máy bay, nhưng phi thuyền ta lái rồi, một chiếc máy bay nhỏ thì có làm khó ta được không? Ta còn chuyên học về chế tạo phi thuyền có được không? 】 009: ... Nó quên mất chuyện này rồi à?
Ở tinh tế kiếp trước, ký chủ học trong trường chuyên ba năm đó, đến phi thuyền cũng làm được, huống hồ là lái máy bay, cô ấy đúng là chưa từng lái, nhưng nhìn qua vài lần cũng xem như biết sơ rồi.
Yến Thừa đột nhiên gọi Ninh Nguyệt: "Cô không phải cất hai chiếc máy bay trực thăng rồi sao? Có muốn học cách điều khiển không?"
009: Cậu có cần phối hợp tốt vậy không?
Ninh Nguyệt: "Muốn chứ!"
"Lại đây, tôi dạy cho!"
Đỗ Nghị ồn ào, "Đội trưởng, hay là tôi nhường chỗ lái cho Nguyệt tỷ?"
Yến Thừa liếc hắn một cái, "Cũng không phải là không được."
Sau đó Đỗ Nghị thật sự bị đá xuống.
Trên đường đi Yến Thừa thật sự dạy rất nhiều, Ninh Nguyệt đều cẩn thận ghi lại, gần mười giờ, máy bay trực thăng hạ xuống trên sân thượng tầng cao nhất của Viện nghiên cứu Phỉ Man.
Sau khi mọi người xuống máy bay, Yến Thừa trực tiếp thu máy bay trực thăng vào không gian.
Ninh Nguyệt: "Dị năng không gian của anh lại lên cấp rồi?"
Yến Thừa: "Tôi dùng một chút số tinh hạch cô thanh tẩy, không gian cấp ba rồi."
Diện tích không gian đã hơn một trăm mét khối, để vài chiếc máy bay trực thăng cũng không thành vấn đề.
"Đi thôi, tiếng máy bay trực thăng chắc chắn sẽ thu hút không ít zombie, chúng ta phải tranh thủ thời gian xuống dưới tìm Bùi viện trưởng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận