Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 780: Ta là hoàn khố 42 (length: 8017)

Khách sạn video bảo tồn là có kỳ hạn, người hạ thuốc chắc chắn sẽ không giở trò tại camera, cái này coi như lúc đó tra cũng tra không được, huống chi nguyên chủ căn bản là không nghĩ tới chỗ này.
Mà người đụng vào nguyên chủ cũng không tra ra được, khi Ninh Nguyệt đến thì sự việc đã xảy ra sớm hơn ba tháng, vì vậy, nàng dù về sau đi tìm cũng không tìm được video.
"Ngươi hoài nghi Phạm Dung Khanh? Nhưng hắn vì cái gì làm như vậy? Hắn lấy đâu ra lá gan?"
Đúng a, hắn lấy đâu ra lá gan? Vì một cái Vinh Vũ Đồng, liền muốn đem nguyên chủ là vị hôn phu bị ném bỏ chơi đến c·h·ế·t? Mưu đồ cái gì? Hắn s·ố·n·g đủ rồi sao?
Đây cũng là chỗ Ninh Nguyệt nghĩ mãi không ra.
Chẳng lẽ Phạm Dung Khanh chỉ là muốn g·i·ế·t c·h·ế·t nguyên chủ, phòng ngừa Vinh Vũ Đồng lại ăn "hồi đầu thảo"?
Mặc dù Vinh Vũ Đồng thực sự nghĩ tới muốn ăn "hồi đầu thảo", có thể kiếp này cũng không xảy ra chuyện như vậy.
Theo nàng thấy Phạm Dung Khanh không nên xuẩn tài như thế mới đúng.
Ngay khi Ninh Nguyệt chuẩn bị đi xem Phạm Dung Khanh bị bắt để tìm hiểu ý định của hắn, nàng nhận được một tin tức vô cùng bất ngờ.
Phạm Dung Khanh được nộp tiền bảo lãnh.
Tống Nguyên Cảnh ngồi xe của Ninh Nguyệt đuổi tới cục.
Tống đại công t·ử đến còn sớm hơn bọn họ một chút.
"Vì sao Phạm Dung Khanh có thể được thả ra? Các ngươi cho ta một lời giải thích."
Tống Nguyên sinh một tay kéo lấy đứa em trai ngốc nghếch của mình, quay đầu nói với người đứng đầu: "Để ngài chê cười, ta trước đưa em trai ta về, đợi khi nào ngài rảnh, tôi mời ngài ăn cơm."
Tống Nguyên Cảnh cứ như vậy bị lôi đi.
Ninh Nguyệt ngồi trong xe, rơi vào trầm tư.
"Lão bản, có cần tôi trực tiếp cho người theo dõi Phạm Dung Khanh không?" La Hạo Thiên hỏi.
"Được, tiện thể để hắn tra xem người nhà họ Phạm hiện tại như thế nào."
La Hạo Thiên đồng ý, từ người nhà họ Phạm ra tay cũng vẫn có thể coi là một phương pháp.
Bất quá, mấy ngày này không đợi được tin tức từ xa, ngược lại Tề lão đại tự mình đến Cẩm Tú tìm nàng.
"Đại ca, có chuyện gì?"
Giọng Tề Minh Dương có chút nghiêm túc, "Mấy hôm trước ta ở khách sạn nói chuyện làm ăn với người, gặp vị kia nhà họ Vương, nhưng ngươi tuyệt đối không tưởng tượng được, người cùng hắn xuất hiện ở trong tửu điếm là ai đâu, tự mình xem video này đi, ta gửi cho ngươi rồi."
Vị kia nhà họ Vương chính là chỉ cha ruột của Vương Tĩnh Minh, là lãnh đạo chuyên về tài chính.
Ninh Nguyệt mở Wechat, bắt đầu mở video, video chắc là lấy được từ người của khách sạn, không phải quay bằng điện thoại, nhưng hình ảnh vô cùng rõ ràng.
Tề Minh Dương nhìn thấy Vương tiên sinh, Vương tiên sinh thì không nhìn thấy hắn.
Khi Vương tiên sinh rời đi thì Đại ca đột nhiên đối với người mà ông ta muốn gặp thấy hứng thú.
Vương tiên sinh dù sao cũng là lãnh đạo, người như vậy ra ngoài làm sao có thể không có ai đi cùng, đáng để nhìn nhiều lần thì chỉ có một mình hắn, trách không được Đại ca sẽ chú ý.
Chờ người kia rời đi, cửa phòng riêng lại mở ra lần nữa, một gương mặt quen thuộc xuất hiện trong video.
Đến khi nhìn thấy người này, sương mù trước mặt Ninh Nguyệt đột nhiên bị xua tan, "Đại ca, anh nói có khi nào. . ."
"Hôm đó thấy cái tên họ Phạm kia xuất hiện tại khách sạn ta cũng cho người ta điều tra rồi, Vương tiên sinh hồi còn trẻ có một người tình, hai người ở bên nhau bốn năm, về sau, người tình kia rời đi, không ai biết cô ta đi đâu, nhưng có người nói, cô ta khi ra đi là đã có thai.
Ngươi nhìn lại mấy tấm hình này."
Trong điện thoại của Tề Minh Dương là hình của Phạm Dung Khanh cùng cha mẹ hắn, không thể nói là không giống, chỉ có thể nói là chẳng có gì liên quan, kể cả mấy người chị gái của hắn cũng không ai giống.
"Phạm Dung Khanh không phải người nhà họ Phạm?"
"Ta tìm cơ hội lấy tóc của Vương Tĩnh Minh, cùng Phạm Dung Khanh làm xét nghiệm gen, hai người bọn họ có quan hệ huyết thống."
Ninh Nguyệt hiểu, Phạm Dung Khanh là con riêng của Vương tiên sinh, chuyện này cũng có thể giải thích được vì sao hắn muốn đối phó nguyên chủ, chắc chắn có liên quan tới chuyện hắn muốn về nhà họ Vương, hoặc đây chính là ý của người nhà họ Vương.
Thật hèn hạ!
Một mặt h·ạ·i nguyên chủ, một mặt còn muốn hợp tác làm ăn với Tề gia!
Bây giờ nghĩ lại, có khi nào lúc đó những việc Vương Tĩnh Minh đã làm là đang thử dò xét, hoặc là chuyển hướng sự chú ý của Tề gia?
Tề Minh Dương nói: "Ta cứ nghĩ mãi không ra, vì sao Phạm Dung Khanh muốn đối phó ngươi, bây giờ thì là nhà họ Vương vì sao muốn h·ạ·i ngươi?
Nhưng khi nhìn hai đứa nhỏ ở nhà, ta bỗng có chút hiểu ra, khi đó ngươi chính là hi vọng duy nhất của cả nhà, nếu như ngươi xảy ra chuyện, thì đó chính là muốn mạng cả nhà chúng ta!
Không nói gì khác, công ty chắc chắn sẽ loạn, lão gia tử chưa chắc có chịu nổi không, chính là ta cũng phải phát điên, còn phụ nữ trong nhà thì khỏi phải nói.
Bọn họ đây là muốn chúng ta một nhà c·h·ế·t!"
Tề thị giống như một miếng thịt mỡ lớn, Tề gia sụp đổ, ba nhà khác, thậm chí một số gia tộc nhất lưu đều có thể hung hăng cắn một miếng thịt.
Nhưng hắn vẫn không nghĩ ra, chỉ vì lợi ích mà tính toán đến mức này, có cần thiết không?
"Ca, nhà họ Vương đã ra tay, chúng ta không thể cứ ngồi chờ c·h·ế·t được!"
"Yên tâm, ca nhất định sẽ báo t·h·ù cho ngươi, cái thằng họ Phạm kia, đừng hòng t·r·ố·n."
Tề Minh Dương hành động rất nhanh, dù sao Tề gia có rất nhiều mối quan hệ, hơn nữa cùng là tứ đại gia tộc hàng đầu, chuyện người khác không biết, sao có thể gạt được người cùng đẳng cấp, chẳng qua khi đó mọi người đều bình an vô sự, không ai cố ý gây chuyện với ngươi, hiện tại thì khác rồi!
Tề Minh Dương không biết dùng biện pháp gì lấy được tóc của Vương tiên sinh, vô cùng nhiệt tình giúp người ta cha con làm giám định t·ử thi, sau khi xác định hai người là cha con thì hắn lập tức cho người theo dõi Vương tiên sinh.
Rất nhanh, ảnh Vương tiên sinh hẹn hò cùng người tình bị phát lên m·ạ·n·g.
"Thuỷ quân" mang tin đồn trên m·ạ·n·g, với tốc độ nhanh nhất lột sạch thân phận người trong cuộc.
Tiếp đó, một đống chuyện xấu bị vạch trần, bên cạnh Vương tiên sinh có lẽ không chỉ một người tình, chuyện tìm tình nhân của ông ta thậm chí có thể kể từ ba mươi năm trước, còn lôi ra cả đứa con riêng của ông ta.
Những gì Tề Minh Dương làm không chỉ có như vậy, ông ta tập trung đánh sâu vào chuyện xấu xa mà nhà họ Vương từng làm, kết quả trước đó bọn họ tính toán chuyện của Bạc gia và Tống gia cũng bị ông ta đào lên.
Trong lòng ông ta rất vui, lập tức đưa những tài liệu đó cho Tống và Bạc gia, thế là, họng súng của ba nhà nhất loạt nhắm vào Vương gia.
Thế là khi hai nhà kia tham gia vào, chuyện khác của Vương tiên sinh cũng bị đào lên. Ví dụ như lợi dụng chức vụ để tạo điều kiện cho tình nhân vào làm trong bộ máy chính phủ dạng "việc nhỏ" thế này. Sau khi ông Trần kia ngã ngựa thì Vương tiên sinh cũng bị vào tròng.
Vương tiên sinh xảy ra chuyện, hai anh em nhà họ Vương hoảng loạn, khi Tề gia nhân cơ hội chấm dứt hai hạng hợp tác với Vương gia, thì người nhà họ Vương mới hiểu ra, chuyện bọn họ làm đã bị bại lộ.
Bây giờ thì ngay cả Bạc gia và Tống gia đều tham gia vào, nếu không tìm cách cứu vãn, sự nghiệp của gia tộc xem như sắp tàn rồi.
Phạm Dung Khanh có những ngày vui không quá hai ngày lại bị người đạp từ Thiên Đường xuống Địa Ngục, Vương Hạc Minh thì gọi điện thoại mắng thẳng vào mặt hắn: Mày đúng là đồ sao chổi, ai dính vào mày thì người đó xui xẻo, đến mẹ ruột mày cũng bị mày khắc c·h·ế·t rồi, bây giờ mày lại đến khắc cha khắc Vương gia, sao mày không c·h·ế·t sớm đi!
Phạm Dung Khanh cũng chẳng dễ chọc, bị mắng một trận không hiểu đầu đuôi thì im lặng hai ngày, ngày thứ ba đã chạy đến Vương gia gặp Vương Hạc Ô một lần...
Bạn cần đăng nhập để bình luận