Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 384: Tu chân cuộn vương 12 (length: 8135)

Mấy tên đệ tử khác cũng nói: "Tiểu sư thúc giảng quả thực rất tốt, dễ hiểu gần gũi, trước kia ta cũng từng nghe qua luyện đan khóa, nhưng lần nào cũng nghe như rơi vào trong sương mù, căn bản không nảy sinh được chút ý muốn tự mình động thủ nào, hôm nay nghe sư muội giảng giải, ta vậy mà cũng muốn động thủ thử một lần!"
"Vậy dứt khoát mọi người cùng đi thôi, mất mặt mọi người cùng nhau ném!"
Thế là, bảy tám tên đệ tử cùng nhau rời khỏi Truyền Pháp đường, đi đến Đan phong.
Ninh Nguyệt: Xem ra mấy vị này đều là đệ tử cũ trong tông, đệ tử mới thì không dám bây giờ liền bắt tay thử luyện đan.
Không ngờ mọi người cũng đều rất ham học, qua tân thủ kỳ mà vẫn phải quay lại học một lần nữa. Lịch học của nhóm đệ tử mới được sắp xếp rất chặt chẽ, đương nhiên, muốn học phụ tu nào thì hoàn toàn tự nguyện, không muốn học thì chuyên chú vào dẫn khí nhập thể cũng được, giống như Hướng Khê, những đệ tử cũ muốn học phụ tu cũng có thể tùy thời đến nghe khóa.
Ninh Nguyệt liền mỗi ngày đi lại giữa các lớp phụ tu khóa này, ban ngày nàng lên lớp, ban đêm thì đâm đầu vào Tàng Thư các, xem những sách có liên quan đến phương diện luyện đan, đọc sách mệt mỏi thì nàng liền đả tọa nghỉ ngơi, tiêu trừ mệt nhọc thân thể, sau đó nàng phát hiện, tu luyện tại Tàng Thư các vậy mà tốc độ hấp thụ linh khí lại nhanh hơn so với ở trong động phủ của mình!
Cứ như vậy, nàng dứt khoát đến động phủ cũng không về, trực tiếp chính là Truyền Pháp đường - Tàng Thư các hai điểm tạo thành một đường thẳng.
Mà lại, 'lớn mâm thức ăn' quá hao tổn linh thạch, nàng dứt khoát đến 'lớn mâm thức ăn' cũng không ngồi, toàn dựa vào đôi chân của mình chạy giữa hai nơi.
Trước đó cơ thể này của nàng thật sự là có chút yếu, nàng coi như là rèn luyện thể chất cho mình!
Trong lúc đó, sau khi Hướng Khê trải qua tám lần nổ bản thân thành người da đen, cuối cùng cũng luyện ra được viên nhất giai hạ phẩm đan dược đầu tiên trong đời nàng, để cảm tạ sự giúp đỡ của Ninh Nguyệt, Hướng Khê đã mời Ninh Nguyệt một bữa thịnh soạn tại nhà ăn.
Mười ngày sau đó, mỗi lần Hướng Khê nghe xong khóa của Hỏa trưởng lão liền sẽ mời Ninh Nguyệt giảng lại cho nàng một lần, nhờ có kinh nghiệm thành công của nàng, rất nhiều đệ tử cũng đi theo nghe Ninh Nguyệt giảng khóa, sau đó, mấy tên đệ tử cũ đều đã thành công luyện ra nhất phẩm đan.
Nửa tháng sau, Hỏa Minh chân quân lại xuất hiện một lần, giao cho nàng một cái túi Càn Khôn, nói là trưởng bối trong tông môn biết hắn thu một vị quan môn đệ tử nên tặng lễ gặp mặt.
Còn phải nhìn nàng tại chỗ nhỏ máu nhận chủ xong xuôi hết rồi mới an tâm rời đi.
Hắn vừa đi vừa lắc đầu, tiểu đồ đệ quá chăm chỉ, hắn cũng không biết mình nên nói gì mới tốt, gần đây hắn và tông chủ hễ không có chuyện gì lại thích tụ lại một chỗ, sau đó dùng thần thức xem xét tiểu đồ đệ đang làm gì, kết quả, nàng không phải đang học tập, thì chính là đang trên đường đi học tập.
Đói bụng thì chính là một viên Tích Cốc đan, nàng ngay cả thời gian ăn cơm cũng không nguyện ý lãng phí.
Thấy vậy hắn rất là nổi giận, trở về động phủ liền mắng cho mấy người đệ tử một trận thậm tệ, đồng thời nhìn bọn hắn chằm chằm tu luyện.
Luyện không chết liền cho hắn luyện tới chết!
Tiểu đồ đệ đều cố gắng như vậy, bọn họ còn mặt mũi nào lười biếng?
Chưởng môn cũng y như thế, thỉnh thoảng lại đi đánh một trận đám đệ tử bất tranh khí kia của hắn, từng cái đồ bỏ đi mất mặt, so sánh với tiểu sư muội, những đệ tử này của hắn chính là đồ cặn bã a!
Thế là, đám đệ tử của hai vị đại lão này trong lúc nhất thời bị làm khổ không thể tả, kiếm tu vốn đã phải khổ tu mỗi ngày, nhiệm vụ lại thêm gấp đôi, quả thật là thời gian ngủ cũng không có.
Nghe Hỏa trưởng lão giảng nửa tháng khóa, nhóm đệ tử mới đã có hai mươi mấy người thành công dẫn khí nhập thể, Ninh Nguyệt trực tiếp đổi trận địa, đi đến Luyện Khí Thất.
Vừa vặn chương trình học đang giảng đến những nội đan, xương cốt của yêu thú nào thì thích hợp luyện chế vũ khí gì, các vật liệu luyện khí có thuộc tính khác nhau đặt chung một chỗ sẽ phát sinh biến hóa gì, Ninh Nguyệt nghe rất say sưa ngon lành.
Ngược lại là Hỏa trưởng lão, quét mắt một vòng trong phòng học không nhìn thấy nữ đệ tử trước đó vẫn luôn tập trung tinh thần nghe hắn giảng bài, thỉnh thoảng còn dùng bút ghi chép, trong lòng cảm thấy thật là mất mát.
Trong động phủ của Tông chủ, Hỏa Minh chân quân tiếc nuối lắc đầu, "Xong rồi, xong hết rồi, còn tưởng rằng nàng có thể có chút thành tựu trên con đường luyện đan, nào biết, mới nửa tháng nàng liền từ bỏ!"
Tông chủ khuyên nhủ: "Sư thúc, ngài có chút không biết đủ rồi đó. Nàng là kiếm tu! Chỉ cần nàng có thể luyện kiếm cho tốt là được."
Hỏa Minh chân quân trong lòng mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng cũng biết sự tình là như vậy, liền không còn xoắn xuýt nữa.
Lại nửa tháng sau, Ninh Nguyệt lại đổi đến Trận pháp thất, Hỏa Minh chân quân thấy nhức đầu, dứt khoát truyền tin cho tiểu đồ đệ, thông báo nàng đã có thể luyện khí nhập thể, ý chính là bảo nàng bộc lộ tu vi ra một chút. Thời gian nửa tháng dẫn khí nhập thể, không phải đứng đầu nhưng cũng không kéo thấp trình độ của thân truyền đệ tử, vừa vặn.
Tiến vào Luyện Khí kỳ là có thể học tập kiếm thuật, cũng đỡ cho tiểu đồ đệ không phải như ruồi không đầu chạy loạn trong các phòng học phụ tu lớn.
Sau đó Ninh Nguyệt liền bị Hỏa Minh chân quân ném vào Tàng Thư các, đồng thời truyền âm nói: "Đi chọn công pháp thích hợp với ngươi, tầng lầu càng cao công pháp cũng càng cao cấp hơn, tầng một, tầng hai phần lớn đều là Hoàng giai, Huyền giai, tầng bảy, tầng tám thì là Địa giai, Thiên giai, hảo hảo mà chọn."
009: 【 Túc chủ, đề này ta biết trả lời, đi tầng thứ chín, tầng thứ chín đều là đồ tốt, nhất là với loại đại tông môn như Vạn Kiếm Tông này, tầng chín khẳng định giấu không ít đồ tốt đâu. 】 Ninh Nguyệt: . . .
Lúc này, Hỏa Minh chân quân lại bổ sung một câu: "Kỳ thật còn có tầng thứ chín. Bất quá, công pháp nơi đó cần nhờ duyên phận, vi sư nhập tông nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nghe nói có ai mang được thứ gì từ tầng chín đi cả."
Ninh Nguyệt: . . . Nếu như không nhìn lầm, nơi nàng đang đứng chính là tầng thứ tám của Tàng Thư các, bởi vì trên khung cửa có viết một chữ "Tám" rất to, mặc dù trước đó nàng chưa từng đi lên qua, nhưng trên khung cửa tầng một, tầng hai đều có một con số đại biểu cho số tầng.
Cho nên, sư tôn thật sự đối xử rất tốt với nàng nha!
Nàng vội vàng hướng về phía động phủ của sư tôn thi lễ một cái: "Đa tạ sư tôn."
Hỏa Minh chân quân dùng thần thức thấy cảnh này, hài lòng vuốt vuốt bộ râu quai nón của hắn.
Ninh Nguyệt rảo bước tiến vào tầng thứ tám, phóng tầm mắt nhìn quanh, nàng phát hiện sự khác biệt lớn nhất của tầng tám so với tầng một.
Diện tích nhỏ hơn thì không nói làm gì, sách đặt bên trong cũng ít đi quá nhiều.
Cứ như vậy lác đác lưa thưa bày trên giá sách, nhưng bên trên những quyển sách này rõ ràng đều bị bao phủ bởi trận pháp, có thể thấy được mức độ trân quý của chúng.
Ninh Nguyệt rất nhanh dạo qua tầng thứ tám một vòng, nhưng nàng lại không tìm được phương pháp đi lên tầng thứ chín, ngay cả một cái cửa cũng không có, làm sao mà đi?
Còn tưởng rằng nàng có thể lên tầng chín xem một chút đâu! Dù sao, nàng là một đứa bé có giấc mộng a!
Nhưng tìm không thấy biện pháp đi lên, nàng cũng chỉ có thể nhận mệnh, đi chọn một bộ công pháp kim hệ thích hợp với nàng để tu luyện.
Rất nhanh nàng liền chọn trúng một bộ công pháp tên là «Cửu Chuyển Kim Cương», vừa vào mắt của nàng.
Cái tên này nghe thôi đã thấy rất ngầu a.
Nàng đưa tay chạm thử vào cái lồng trận pháp kia, kết quả là mở không ra.
Nàng lại chạm thử một bản «Kim Thân Bất Diệt» bên cạnh, vẫn là mở không ra.
Cho nên cái này phải làm sao để lấy?
Dứt khoát, nàng ngồi xếp bằng ngay trên mặt đất, bắt đầu vận chuyển linh lực trong cơ thể.
Linh khí quanh thân điên cuồng tràn vào cơ thể Ninh Nguyệt, không biết qua bao lâu, Ninh Nguyệt chỉ cảm thấy thân thể mình nhẹ bẫng, nàng liền đã đổi một chỗ khác.
Mở mắt ra mới phát hiện, bản thân nàng lúc này đang ở trong một gian phòng bịt kín, trên không trung lơ lửng từng cái lồng sáng rực, mà những cái lồng này thật sự là quá sáng, đến mức không thấy rõ bên trong đang chứa đựng thứ gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận