Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 105: Thập niên bảy mươi Phúc Bảo 30 (length: 7620)

Trương Đại Mai đạt được mục đích, cũng không nán lại nhiều, cùng đội trưởng đội sản xuất nhà họ Lý, tức là người nhà mình tạm biệt, liền gọi những người cùng đi rời đi.
Nàng không để ý rằng hai đứa cháu trai lớn của mình lúc này không cùng đoàn người đi chung.
Nhà họ Đỗ.
Tiểu Hà và Đại Giang khiêng một đống lớn đồ đạc đi một quãng đường, mệt thở hồng hộc, “Cô nhỏ, những thứ này để đâu ạ?”
Ninh Nguyệt nói: “Cứ thả trong bếp là được, yên tâm, bà sẽ không trách các cháu đâu, đúng rồi, cháu đi gọi chị Hai một tiếng, bảo chị ấy nấu nhanh một nồi canh lên, không thể để anh Cường và các anh em giúp chúng ta một chuyến rồi về tay không được, hay dùng những thứ này lấy từ nhà bà mối Lý.”
Nhà bà mối Lý quả thật có của ăn a, hơn chục cân bột mì thượng hạng, nửa bao gạo, cả một giỏ trứng gà, khoảng hai cân thịt khô, nửa con gà quay, lương thực thô còn hơn nửa bao, trừ nửa bao bột mì đen thì đều bị bọn họ gom lại mang về.
“Vâng, cô nhỏ, cháu đi ngay.”
Nhưng mà không đợi Tiểu Hà gọi, Đại Nha nghe thấy động tĩnh đã đi ra, “Tiểu Hà, cháu về rồi, ông bà đâu?”
Tiểu Hà mặt không đổi sắc nói: “Ở phía sau, lát nữa về thôi, chị Hai nhanh tay nấu một nồi canh lớn, chờ bà về có cái mà ăn.”
Đại Nha lo lắng hỏi: “Chuyện thế nào rồi? Ông bà không sao chứ?”
Tiểu Hà lập tức hớn hở đứng lên: “Có thể làm sao được chứ? Ông bà tốt cả!
Em nói cho chị biết, bà già lợi hại lắm, vừa vào là bà cho bà mối Lý một trận tơi tả, tả tơi đến nỗi đội trưởng phải đi gọi cán bộ thôn đến, bà mối Lý đến cơ hội phản kháng cũng không có.”
Nói xong hắn lại thở dài, đáng tiếc, cây gậy anh lớn chuẩn bị không dùng đến, anh còn nói phải hảo hảo xử lý một trận bà mối Lý đáng ghét, kết quả có bà nội anh hùng ở đấy, căn bản không đến lượt hai anh em, anh đang định phá nhà bà mối Lý thì bị cô nhỏ kéo lại, sau đó, sau đó bọn họ liền làm một chuyến đạo chích!
“Sao thế, sao lại thở dài?”
Tiểu Hà có chút tiếc nuối nói: “Em thở dài vì Lý Phú Quý không có ở hiện trường, nếu không em đã không đánh cho hắn một trận thì thôi.”
Ninh Nguyệt đang bận bịu lấy trứng gà nói ra: “Cháu cũng đừng quá tiếc nuối, ngày mai bà mối Lý phải đi mỏ đá lao động rồi, người nhà họ Lý không biết tin chắc chắn sẽ đến tìm, đến lúc đó cháu đánh hắn một trận cũng được.”
Đại Giang nói: “A? Thật sự có thể đánh ạ?”
Ninh Nguyệt: …Đứa nhỏ này không biết theo ai, thật thà quá mức, nó cũng không biết còn có cái vụ nhét bao bố vào à?
“Được rồi, trước nấu cơm đi, bà các cháu sắp về tới nhà rồi.”
Bọn họ chỉ đi trước một bước, mà còn chạy về, trên thực tế cũng không nhanh hơn người khác bao nhiêu.
Quả nhiên, đợi nồi bánh u cục được hầm xong, ngoài sân liền ồn ào, Đại Giang nhanh chân ra ngoài gọi người: “Bà, cô nhỏ bảo chị Hai con làm một nồi canh mì trắng to, để mọi người ăn rồi hẵng đi, chuyến này vất vả quá rồi.”
Trương Đại Mai vội vàng gọi Cường Tử, “Cháu lớn, nhanh chân rửa tay vào ăn canh, còn cả anh em họ Tôn, cả ba người nhà cháu không được đi đâu hết, đều vào đây đều vào đây.”
Cường Tử không nghĩ rằng, mấy người bọn hắn ăn một bữa ở nhà bà mối Lý, về nhà lão Đỗ lại còn một bữa nữa, nhưng anh cũng không từ chối, gọi mọi người vào sân.
Lúc này canh cũng gần được rồi, Đại Nha múc từng bát canh, trong mỗi bát đều có một quả trứng gà chần, mấy thanh niên ăn xong liên tục khen ngợi: “Thím, thím hào phóng quá, nhà cháu mấy tháng nay chưa được ăn mì trắng.”
Đội trưởng cũng có chút ngại ngùng, đêm nay ông thực ra chỉ đi theo một chuyến, có làm được gì đâu, kết quả lại được nhà họ Đỗ cho ăn không hai bữa cơm ngon, bọn họ ăn thế này chắc hết cả lương thực nhà Đỗ quá?
Trương Đại Mai vốn nghe Đại Giang nói nấu canh cũng không để ý lắm, trong nhà thì có tiền, nhưng bình thường ăn phần lớn vẫn là lương thực thô, lương thực tinh trong nhà đã hết rồi.
Nhưng khi từng bát canh mì trắng được múc ra, nàng mới hoàn hồn: Bột mì từ đâu ra vậy?
Sau đó nàng đánh mắt nhìn quanh phòng bếp, rất nhanh liền phát hiện trong nhà có thêm đồ đạc…
Đợi một nồi canh được ăn sạch sành sanh, mọi người cùng nhau rời đi, Trương Đại Mai lập tức kéo Đại Nha hỏi: “Những thứ này từ đâu ra?”
Đại Nha chớp chớp mắt: “Bà, cháu nói thật đấy, bà tuyệt đối đừng giận nhé…”
“Nói!”
Đại Nha bị giật mình sợ hãi, vội vàng mở miệng: “Là cô nhỏ cùng Đại Giang cùng nhau mang về ạ.”
Để nàng nấu cơm, trong nhà có thêm đồ đạc nàng không thể không hỏi chứ?
Biết được số lương thực này là từ nhà bà mối Lý “lấy” về, Đại Nha chỉ cảm thấy, cô nhỏ sao mà Anh minh vậy!
Nhưng nàng cuối cùng vẫn sợ bà sẽ vì chuyện này mà giận cô nhỏ.
“Lấy từ nhà bà mối Lý về? Lấy từ nhà bà ta về thì con có gì mà không dám nói?”
Nói xong, Trương Đại Mai liền thản nhiên đi ra khỏi phòng bếp.
Vừa ra ngoài liền gặp Ninh Nguyệt cầm đồ đi thẳng đến giếng.
“Đêm hôm khuya khoắt, con còn đi múc nước làm gì, trong vại chẳng phải vẫn còn đấy sao?”
Ninh Nguyệt lay lay đồ vật trong tay, “Hôm nay mua đấy, quên chưa lấy vào, con thả xuống giếng, sáng mai chị dâu có thể nấu cơm, ăn số đồ ăn này.”
Trương Đại Mai: …Cái con bé chết tiệt này! Nó lại bỏ thêm vào mấy cân gạo rồi!
Bất quá, nó cũng thật biết cách gây rắc rối đấy, chỉ số gạo lấy về từ nhà bà mối Lý đã đủ cả nhà ăn được mấy bữa.
“Sáng sớm ai lại ăn cơm thế?”
Ninh Nguyệt: “Mẹ ~”
“Mẹ cái gì mà mẹ? Ăn trưa!” Nói xong bà lão hất tay áo đi vào phòng chính!
Ninh Nguyệt: …Trực tiếp bị mẹ mình làm cho bật cười! Cũng đúng, cơm thịt kho tàu gì đó, đúng là không nên ăn buổi sáng, phải ăn buổi trưa mới đúng chứ!
Treo xong hai hộp cơm, Ninh Nguyệt gọi Tứ Nha đến, hai người thì thầm to nhỏ một trận trong sân, sau đó Ninh Nguyệt trả lại cho nàng hai viên kẹo trái cây.
“Chuyện này cháu phải trông chừng cho cô, chờ cô vào thành mua đồ ăn vặt cho cháu.”
Tứ Nha đảm bảo nói: “Cô nhỏ cứ yên tâm, kể cả không có đồ ăn vặt, cháu cũng sẽ trông người đó thật kỹ.”
Chẳng phải là mỗi sáng sớm đều đến đầu thôn để mắt xem Đỗ Đào Hoa có vào thành không sao? Nàng chắc chắn sẽ làm tốt.
Thật khéo ~ Ninh Nguyệt bên này đang muốn đối phó Đỗ Đào Hoa, thì Đỗ Đào Hoa bên kia cũng đang tính toán muốn tính kế Ninh Nguyệt!
Vốn nàng còn định, đợi Đỗ Ninh Nguyệt cướp được đàn ông của Đại Nha rồi mình sẽ đi gây rối, phá tan hôn sự của hai người, ai ngờ mọi chuyện hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của nàng, nhà họ Đỗ lại đánh cả bà mối Lý, hóa ra Lý Phú Quý lại là tên đàn ông hai đời vợ không có khả năng sinh con!
Ở kiếp trước cho đến khi chết, nàng cũng không nghe thấy chuyện này, Đỗ Ninh Nguyệt và Lý Phú Quý vẫn sống tốt đó thôi, có điều hai người đúng là không có con.
Nghĩ nửa ngày nàng cũng không rõ vì sao kiếp này lại biến hóa lớn đến như vậy, chỉ cho là do mình trọng sinh mà sinh ra phản ứng dây chuyền.
Nhưng mà kết quả này cũng đúng ý nàng, đúng dịp đẩy cái tên quỷ dữ Trương Thành Vinh cho Đỗ Ninh Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận