Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 774: Ta là hoàn khố 36 (length: 8925)

"Tới tới tới, cuối cùng một ván, ta đây muốn bắt đầu đổ xúc xắc!"
Vừa thắng tiền ba người lập tức nhìn vào mười con xúc xắc trên bàn, cũng ghi lại hết các điểm số.
Ninh Nguyệt tiếp tục vụng về dùng tay cào cào vạch vạch trên bàn, vừa cào vừa lắc vừa lẩm bẩm: "Thiên linh linh địa linh linh, Thái Thượng Lão Quân nhanh hiển linh, cho ta lắc ra cái báo lớn đi."
Minh Tuân nhìn mà thấy buồn cười, nhưng hoàn cảnh này rõ ràng không thích hợp vui vẻ, hắn chỉ có thể nhịn xuống, suýt nữa bị nghẹn đến nội thương.
Các phiên dịch còn lại thì im lặng, cái này, cái này thật sự không cách nào dịch!
Khoảng ba bốn phút sau, Ninh Nguyệt rốt cuộc dừng lại, "Tới tới tới, có thể đặt cược, chơi xong ván này chúng ta liền giải tán nhé!"
Thụy Kim thử thăm dò đẩy ra một trăm triệu, hai người khác lập tức hành động, bọn họ đều cược theo.
Thụy Kim thấy vậy thì hiểu, ngẩng đầu nhìn Ninh Nguyệt: "Tề đại thiếu, số tiền cược này các ngươi dám chơi không?"
Ninh Nguyệt mạnh miệng nói: "Trên bàn ta có khoảng 920 triệu tiền chip, trong tay các ngươi có hơn hai tỷ 70 triệu, coi như cả ba người các ngươi dồn hết tiền, ta cũng chỉ cần lấy thêm ra một tỷ 44 triệu nữa thôi, ngươi nghĩ ta không bỏ ra nổi một tỷ hả?"
Minh Tuân đứng ra làm chứng: "Nhị thiếu không hề xem một tỷ vào mắt đâu, hắn lấy ra được."
Thụy Kim lập tức cũng đặt hết chip cược trước mặt lên, ba người họ cùng cược "Lớn"!
"Không thay đổi nữa chứ?"
"Mở đi, không thay đổi!"
Ninh Nguyệt thở dài, cho các ngươi cơ hội đổi các ngươi không đổi, vậy thì đừng trách ta!
Chén xúc xắc được nhấc lên, mọi người đều dán mắt vào mười viên xúc xắc trên bàn, đếm đi đếm lại, trên bàn đều là hai mươi chín điểm.
"Không thể nào, không thể nào, sao lại là hai mươi chín điểm?"
Ninh Nguyệt mừng rỡ nhảy lên cao: "Ha ha ha, ta thắng ta thắng, gỗ dầu, nhanh nhanh nhanh, đổi hết mấy chip này cho ta rồi quăng tiền mặt lên! Ôi, vận khí ta tốt quá, ván cuối lại lật kèo được!"
Nàng tỏ vẻ cực kỳ phấn khích, cầm tiền chip trên bàn lên vung tứ tung, "Tới tới tới, mỗi người cầm một ít, nhờ có mấy người phiên dịch, nghe bọn họ nói chuyện đúng là tốn sức! Cả Văn Văn các cô cũng có phần, mau đổi tiền xong chúng ta về nhà ngủ thôi!"
Ba người tóc vàng vừa nãy không cùng Tào Tuấn và Lý Tử Thần rời đi:… Sao gỗ dầu có, phiên dịch có, vệ sĩ của hắn cũng có, mà không có phần của bọn họ?
Cũng may hai người tự cho là thông minh không có để bọn họ kiếm tiền, nếu không đêm nay số người thua đến khóc chắc phải thêm cả bọn họ.
Jeremy rất là ảo não, không ngờ rằng đường đường là đổ vương mà lại thua một tên phú nhị đại cái gì cũng không biết!
Tiểu Xuyên Thái Lang cũng thấy ảo não, cả đời nổi danh, vậy mà lại vấp ngã trước một phú nhị đại Hoa Hạ này, tiền bạc không đáng nói, quan trọng là mất mặt quá.
Nhưng thôi, còn tốt, vẫn còn có bốn người cùng cảnh ngộ!
Ngược lại Thụy Kim thì không có vẻ mặt khó coi như hai người kia, bản thân hắn là quý tộc Mỹ, cờ bạc chỉ là một thú vui của hắn, thắng thua không quan trọng, hiện tại hắn đặc biệt có hứng thú với Tề Ninh Nguyệt!
"Đủ, có thể cho ta xin thông tin liên lạc được không? Lần này tôi đến Hoa Quốc là du lịch, nếu cậu có thời gian rảnh, chúng ta có thể hẹn nhau đi chơi được không."
Ninh Nguyệt nhún vai: "Đương nhiên rồi, rất vui lòng được làm hướng dẫn viên của anh, cùng anh đi khắp kinh thành!"
Ninh Nguyệt lấy điện thoại riêng mình đang dùng, thêm Wechat với Thụy Kim, để lại số điện thoại, sau đó còn mời hắn: "Có muốn cùng đi ăn khuya không? Tôi sẽ dẫn anh đi ăn món Trung Quốc điển hình."
Tiểu Xuyên Thái Lang: "Tề Tang, cậu không thể trọng người này mà xem nhẹ người kia, tôi cũng muốn đi chứ."
Ninh Nguyệt đương nhiên không thể trực tiếp cự tuyệt, nhưng người như nàng, bản chất trời sinh không có cảm tình với người nước nào đó, thấy hắn nộp cho mình 500 triệu, thì nàng thuận tay mang luôn hắn theo.
Jeremy cũng lưu lại thông tin liên lạc của Ninh Nguyệt, "Tôi thì không đi cùng các cậu, già rồi ăn đêm toàn gánh nặng."
Minh Tuân ở bên này kiểm kê tốt tiền chip, sau đó chuyển khoản cho Ninh Nguyệt, Ninh Nguyệt liền dẫn theo hai người bạn ngoại quốc và tùy tùng của họ cùng nhau đi ăn bữa tối kiểu Tương.
Hai người nước ngoài ăn xong thì rất cao hứng, nhất là Thụy Kim thì khen không ngớt miệng.
Còn Tiểu Xuyên Thái Lang thì ôm ý nghĩ ăn chết Ninh Nguyệt, món gì đắt một chút đều gọi, Ninh Nguyệt mặc hắn muốn gọi gì thì gọi.
Trong lòng hắn đang nghĩ, 500 triệu hắn phải ăn mấy đời mới hết đây? Thật là đồ ngốc!
Đầu óc người Nhật Bản đúng là thiếu sợi dây mà.
...
Tào gia.
Tào Tuấn khi về đến nhà đã rất muộn, không ngờ rằng, người luôn rất bận rộn hiếm khi gặp mặt là phụ thân và Đại ca lại không ai nghỉ ngơi, đang nhìn hắn với ánh mắt u ám.
"Thua rồi à?"
"Cha, sao ngài biết?"
"Đây là trọng điểm sao?"
Thật ra sắc mặt Tào Tuấn còn khó coi hơn cả cha hắn, dù sao thì năm trăm triệu kia đúng là tiền của chính hắn.
"Cha, hắn chỉ là gặp may, đúng lúc thắng được một lần thôi."
Đại ca của hắn Tào Vĩ đột nhiên bật cười một tiếng, "Ngươi có biết sau khi ngươi đi thì hắn lại thắng ba tay cờ bạc cao thủ kia không? Ngươi thật sự cho rằng hắn chỉ là gặp may thôi à? Xem ra năm trăm triệu này vẫn không thể cho ngươi một bài học."
Tào Tuấn không phải kẻ ngốc, nghe đại ca hắn nói hắn làm sao lại không hiểu, hiểu thì hiểu nhưng hắn không tin được.
"Hắn chỉ là một thằng công tử bột, ta với hắn quen biết mấy chục năm, làm tùy tùng của hắn mấy chục năm, ta có thể chắc chắn, hắn chưa từng học đánh bạc, hắn chỉ là gặp may, ngẫu nhiên thắng một lần này..."
"Trên đời này tất cả sự bất ngờ, đều là có mục đích gây ra. Cái gọi là may mắn, chỉ là lý do mà kẻ thất bại tự tìm cho mình thôi.
Đại ca con nói đúng, xem ra năm trăm triệu này quả thật không khiến con nhận được bài học nào cả, con về phòng đi.
Sáng mai ta sẽ dặn trợ lý sắp xếp cho con ra nước ngoài, trong nước con không trụ lại được nữa rồi."
Tào Tuấn lập tức ngồi bệt xuống đất, hắn hiểu được tại sao cha hắn nói hắn không trụ lại được trong nước, Tề Ninh Nguyệt có thể không động đến hắn thì càng thể hiện rằng đối phương đã biết hết những chuyện hắn đã làm trước kia, đắc tội Tề gia tiểu tổ tông, nếu hắn còn ở trong nước thì chỉ có đường chết thôi.
Lý gia.
Lý Tử Thần lại không có chờ được phụ thân của mình, mà là mẹ hắn đang chờ trong phòng của hắn.
"Cha con đã để trợ lý sắp xếp cho con ra nước ngoài."
"Mẹ, tại sao? Dù con thua tiền, cũng đâu đến mức phải đưa con ra nước ngoài chứ?"
"Trước kia ta không biết tại sao cha con tình nguyện để công ty cho chị con chứ không cho con, bây giờ ta hiểu rồi, tầm mắt của con quá hẹp, chỉ nhìn thấy chút lợi lộc trước mắt, chỉ tính toán chuyện được mất trước mắt thôi, con làm sao không thua?
Lý Tử Thần mặt mày trắng bệch, so với việc thua năm trăm triệu đêm nay, việc bị người nhà xem thường như vậy mới làm hắn khó xử hơn.
"Con, con không hiểu."
Mẹ hắn thở dài, "Trước kia con ở cùng Tề nhị thiếu, cha con chưa từng nói gì, con biết vì sao không?"
Lý Tử Thần không lên tiếng, mẹ hắn tiếp tục nói:
"Trong tứ đại gia tộc, thực lực tổng hợp thì thật ra là không khác biệt lắm, dù là Bạc gia đứng thứ nhất cũng không cao hơn quá nhiều, nhưng trên thực tế xét về thực lực cứng thì Tề gia mạnh hơn ba nhà còn lại một chút, chỉ là do Tề gia khiêm tốn nên mới đứng thứ ba.
Hơn nữa, trong giới thượng lưu, nhân phẩm của người nhà họ Tề là được người ta khen ngợi nhất, ba nhà khác ngẫu nhiên còn xuất hiện mấy tin đồn tình cảm, nhưng người nhà họ Tề thì chưa từng có.
Một gia tộc như vậy, cho dù con của họ có là công tử bột thì nhân phẩm cũng không có vấn đề gì, đó cũng là một trong những lý do cha con yên tâm cho con đi cùng Tề nhị thiếu.
Mặt khác là, xét trên phương diện công ty, có con và Tề nhị thiếu giao tình, Tề đại thiếu đối với chúng ta cũng sẽ thoáng chiếu cố một chút, chỉ chút đó thôi đã giúp chúng ta được lợi rất nhiều rồi.
Con thì hay rồi, không biết tận dụng cơ hội để tạo quan hệ tốt với Tề nhị thiếu, còn bày trò lừa hắn, con cho rằng chuyện này Tề đại thiếu không biết được chắc?
Với cái tính tình sủng Tề nhị thiếu của Tề đại thiếu, nếu con không đi, xui xẻo sẽ là nhà chúng ta đấy."
Mẹ Lý nói xong cũng đi, Lý Tử Thần ngây người tại chỗ, toàn thân lạnh toát...
Bạn cần đăng nhập để bình luận