Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 305: Pháo hôi đỉnh lưu 9 (length: 8115)

Mưa đạn đều điên rồi: "Thật có lỗi, người ta có thể hay không tiếng Anh ta không biết, nhưng người ta sẽ tiếng Pháp a!"
"An tiểu tam xem ra cũng có chút tài cán đấy chứ!"
"Có vị nào hiểu tiếng Pháp, có thể ra phiên dịch một chút không? Bọn họ đều nói cái gì?"
"Tiếng Pháp chuyên nghiệp ở đây, ta cam đoan tiếp xuống nói mỗi một câu đều là thật sự, An Ninh Nguyệt tiếng Pháp so với ta, cái người tiếng Pháp tốt nghiệp chuyên nghiệp còn lưu loát hơn, mà lại, nàng trong lời nói vừa rồi dùng hai loại ngôn ngữ, bởi vì trong đoàn người này, còn có một vị người Ý, nàng dùng tiếng Ý cùng đối phương chào hỏi."
"Trên lầu nói không sai, nàng xác thực tinh thông hai loại ngôn ngữ."
"Mà lại, nàng nói muốn làm người dẫn đường cho đối phương, đối phương đã đồng ý, nhưng là không nói giá cả."
Ninh Nguyệt rất nhanh dẫn một đoàn người đến du lịch ở nước Y ra sân bay.
Rất nhanh một người minh tinh những năm trước chúng ta xem thường liền xông lên hot search, sau đó một đám lớn cư dân mạng tràn vào phòng trực tiếp của Ninh Nguyệt, bình luận toàn là hỏi, "Các ngươi xác định cái An tiểu tam kia thực sự biết nói tiếng Pháp, lại còn biết tiếng Ý, không phải có người lồng tiếng cho nàng sao?"
"Cùng câu hỏi luôn, bây giờ kim chủ nâng người đều phát rồ như vậy sao?"
Nhưng mà chờ chính bọn họ nhìn một lát liền không nói, đây là phát trực tiếp mà, mà lại biểu hiện của An Ninh Nguyệt quá tự nhiên, tiếng Pháp nói cũng quá lưu loát, cái này mẹ nó sao có thể là lồng tiếng?
Bên này, Ninh Nguyệt sau khi rời đi, Trần Khải cùng Chuông Chi Chương bọn người tụ lại với nhau, "Chúng ta một xu dính túi không có, muốn kiếm tiền cũng phải rời khỏi sân bay mới được, không có tiền thì một bước khó đi, chúng ta có phải có thể cùng đạo diễn xin một chiếc xe?"
"Sợ là Trần đạo không đồng ý." Dù sao đã có một người kiên trì muốn rời đi.
Trần Khải nói: "Vậy thì cùng nhau bãi công thôi, dù sao không xe ta cũng không biết có thể đi đâu mà kiếm tiền."
Hắn là ca sĩ, ra chỗ quảng trường nào đó một trạm, mượn cây đàn ghi ta là có thể kiếm tiền, dù sao hắn không lo.
Cuối cùng, những người này cùng nhau đi tìm Trần đạo, năn nỉ hơn nửa ngày, Trần đạo mới đồng ý cho bọn hắn mượn một chiếc xe, nhưng, tiền xe muốn trừ vào số tiền bọn họ kiếm được sau này.
Mưa đạn trên màn hình liền có người nói, "Mấy người này không ổn lắm a, sao An tiểu tam kia lại tự lực cánh sinh được vậy!"
Rốt cuộc có fan của An Ninh Nguyệt nhịn không được: "Nguyệt Nguyệt nhà ta giỏi nhất!"
"Đúng, trước đây có rất nhiều người chế giễu nhà ta chính chủ không có học thức, nhưng chính chủ nhà ta tinh thông ba nước ngoại ngữ, có thể thấy được, có văn hóa hay không không phải bằng cấp để chứng minh!"
Vừa rồi Ninh Nguyệt trên xe cùng lái xe dùng tiếng Anh giao lưu, lưu loát đến nỗi khiến người ta cho rằng cô là người Anh, bởi vì nàng đi trước, cho nên, chỉ có mình nàng là màn hình đơn, phòng trực tiếp của nàng lúc này có hơn 200 nghìn người xem, có fan của nguyên chủ tại hai phòng trực tiếp chạy đi chạy lại, tức giận bèn bắn như mưa đạn, kết quả thu hút một đám người vào chửi bới!
"Chủ nhà ngươi biết ba thứ tiếng thì thế nào? Nàng có kim chủ là sự thật không thể chối cãi, xài hàng hiệu, không có diễn xuất, bình hoa, người như vậy nên trực tiếp cút khỏi giới giải trí!"
Bên dưới một đống người nghe tiếng gió mà mắng!
Có fan của Nguyệt nhắc nhở: "Chúng ta đừng đôi co với bọn họ, đây đều là đám anh hùng bàn phím.
Ta lúc đầu là fan của Nguyệt Nguyệt vì nàng đẹp, chỉ cần nàng còn một mực xinh đẹp như vậy ta sẽ làm fan của nàng!"
"Ta làm fan nàng vì thích nhạc của nàng, không nghĩ tới sau thời gian dài bị bôi nhọ, trạng thái của nàng còn tốt như vậy, ta càng thích tính cách của nàng, nàng quả thực là Tiểu Cường đ·á·n·h không c·h·ế·t!"
Có cư dân mạng vì quảng cáo mà vào nói: "Cô bé này xinh xắn, ngoại ngữ còn giỏi như vậy, rất đáng yêu! Được rồi, ta thừa nhận ta là người trọng nhan sắc, ta quyết định làm fan nàng!"
Ninh Nguyệt đối với những cái này hoàn toàn không biết, nàng hôm nay tiếp mấy vị khách luôn cảm thấy thân phận của họ có chút không đơn giản, vốn nàng chỉ định nói thẳng chi phí hướng dẫn viên, nhưng sau khi tiếp xúc ngắn ngủi, nàng đã thay đổi ý định, bọn họ không phải không biết tiếng Anh, mà là cần một người hướng dẫn am hiểu về kiến thức văn vật, kỳ thật bọn họ càng muốn tìm một người bản địa hoặc người làm ở viện bảo tàng làm hướng dẫn hơn.
Ninh Nguyệt trước đó nửa tháng không ít tìm hiểu các tư liệu về nước Y, cũng hiểu biết một chút về Đại Y viện bảo tàng, trừ một vài nhân vật lịch sử đã mất tích, cộng thêm một vài người ngoài thì không khác biệt quá lớn, cho nên đảm nhận công việc này nàng không có chút áp lực nào trong lòng.
Đầu tiên đưa mấy người này đến khách sạn cất hành lý, sau đó, một đoàn bảy người cộng hai người quay phim chạy đến viện bảo tàng.
Gaelle tiên sinh và mọi người đặc biệt có hứng thú với những di tích văn hóa đó, nhất là một vài đồ sưu tầm trong khu văn hóa phương Đông.
Ninh Nguyệt vừa đi vừa dùng tiếng Pháp lưu loát giảng giải: "Đây là những gì viện bảo tàng Đại Anh giới thiệu về văn vật của Hoa Hạ: Người Hoa sáng tạo ra nền văn minh lớn nhất và lâu đời nhất trên thế giới."
"Đây là bình lớn men lam rạn hoa văn rồng Tuyên Đức thời Minh, men lam từ khu vực Tây Á Arab được đưa vào nước Hoa Hạ cổ, kỹ thuật dát đồng khảm hoa phức tạp, đặc trưng là đường cong đậm nét và màu sắc trầm."
"Men rạn dát đồng khảm hoa rực rỡ, huy hoàng, thịnh hành vào thời Minh Cảnh Thái, chủ yếu là màu lam sáng, được gọi là men lam Cảnh Thái..."
"Bình lớn này cao 62 centimet, đường kính bụng 55.9 centimet, bề ngoài bóng loáng Nhuận Trạch, màu sắc tươi đẹp rực rỡ. Hình dáng miệng thẳng, cổ ngắn, vai trượt, bụng phình ra, chân đế tròn, tay cầm bảo châu. Toàn thân trang trí hoa văn rồng mây, hoa văn rồng dữ tợn, năm móng vuốt như cối xay gió xoay tròn, hai mắt trợn ngược, há miệng nhe răng, bay lượn giữa đất trời, khiến người ta cảm thấy khí thế bàng bạc thiên hạ duy ngã độc tôn.
Mà bình này là vật dụng riêng của Hoàng đế Tuyên Đức Đại Minh Hoa Hạ, rất trân quý, không, hẳn là vô cùng vô cùng vô cùng trân quý."
Gaelle và mọi người nghe say sưa, không chỉ có thế, một đôi du khách trông có vẻ đến từ nước Pháp cũng bị bài giảng của nàng thu hút, lần lượt dừng chân, chỉ chốc lát sau, sau lưng Ninh Nguyệt đã có mấy chục người.
Ninh Nguyệt để cho tất cả mọi người đều nghe được bài giảng của mình, còn cố gắng lên giọng, sau khi giới thiệu bằng tiếng Pháp, cô còn cố ý dùng tiếng Trung nói lại một lần, bảo đảm để ai cũng có thể nghe thấy, vì thế mà càng ngày càng nhiều người đi theo cô.
Lúc này số lượng người xem trong phòng phát trực tiếp của riêng Ninh Nguyệt đã lên tới hơn 900 nghìn người, là người có số lượng người xem cao nhất trong số sáu người, mưa đạn càng được bắn như bay: "Nằm cỏ nằm cỏ, ai bảo An Ninh Nguyệt không có học thức, tiếng Pháp thì tôi không hiểu nhưng tôi nghe hiểu được tiếng Trung, cô ấy thực sự quá hiểu về mấy di tích văn hóa này, thuộc như lòng bàn tay luôn, có cảm giác như đang được nghe một lớp học thưởng thức văn vật vậy!"
"Quả nhiên tin đồn không thể tin, quan trọng là nhan sắc cao a, theo dõi rồi theo dõi rồi, từ nay về sau tôi cũng là fan Nguyệt."
Lũ anti nhảy ra phá đám: "Chỉ có lũ ngu các người mới tin một con nhỏ còn chưa học xong cấp ba sẽ hiểu biết về kiến thức văn vật, đây chắc chắn là do tổ đạo diễn viết kịch bản trước rồi."
Ngay lập tức phía dưới có một đám người mắng hắn, "Kiến thức về văn vật thì có thể học thuộc lòng, nhưng tiếng Pháp thì sao mà học thuộc? Ngươi nói cho ta xem kịch bản này viết thế nào? Đồ ngốc mau cút đi, đừng làm mẹ ngươi mất mặt ở đây!"
Ninh Nguyệt trong buổi phát trực tiếp vẫn tiếp tục giảng giải, đợi đến khi Gaelle và mọi người mời Ninh Nguyệt đi ăn cơm, mọi người mới giật mình, ngày! Hơn hai tiếng đã trôi qua như thế, mà An Ninh Nguyệt trọn vẹn giảng giải hai tiếng, không hề nghỉ ngơi một chút nào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận