Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 66: Thật giả thiên kim (length: 7907)

Phương Vĩ Sinh nghĩ ngợi: "Sáng mai tôi có hẹn với người khác rồi, vậy để chiều đi, tầm ba giờ chiều tôi rảnh."
Ninh Nguyệt biết hắn hẹn ăn trưa với người ta, còn phải tính thời gian đi đường nữa, nên nói: "Vậy để tôi gửi địa chỉ nhà cho cậu, đến lúc đó cậu cứ đến thẳng đây, chiều mai tôi cũng không đi đâu, ở nhà chờ cậu."
"Được thôi, biết cô mua quá trời thứ rồi, đã sớm muốn đến nhận cửa, vậy hẹn gặp vào chiều mai."
Thấy Ninh Nguyệt cúp máy, Ninh Kiệt có chút kích động: "Nguyệt Nguyệt tỷ, cảm ơn tỷ."
Ninh Nguyệt vỗ vai hắn: "Cảm ơn cái gì chứ, trò chơi của cậu mà bán được thật thì phải mời tôi ăn một bữa ra trò đấy."
Ninh Kiệt: "...Tôi nhớ rồi, hình như công ty Trí Tinh cũng có phần của Nguyệt tỷ thì phải."
Bạn cùng phòng của hắn đều biết, hắn có một người chị họ giàu sụ, tài sản lên đến vài tỷ gì đó.
Ninh Nguyệt: "...Cái đó tính riêng nhé, cái gì phải trả thì vẫn phải mời."
Ninh Kiệt: ...
...
Trở về phòng, Ninh Nguyệt tắm nước nóng, vừa từ phòng tắm ra thì có tiếng gõ cửa.
Ninh Nguyệt đi ra mở cửa: "Mẹ, vào đi ạ? Có chuyện gì sao?"
Ninh mẫu vào phòng: "Con lau khô tóc rồi hãy ngủ, để tóc ướt đi ngủ dễ bị cảm." Vừa nói bà vừa vào phòng vệ sinh, lấy máy sấy tóc ra, thổi tóc cho Ninh Nguyệt.
Mấy năm nay Ninh Nguyệt vẫn luôn để tóc ngắn, nên thổi cũng nhanh, sau khi cất máy sấy đi, Ninh mẫu mới nói mục đích đến: Kể lại chuyện Nhị thúc Nhị thẩm mang đồ đến hôm nay: "Con nói xem, mai mẹ nên mua gì cho Nhị thẩm thì hợp lý?"
Ninh Nguyệt:... Mẹ của cô cùng Nhị thẩm đã là chị em dâu bao nhiêu năm nay, lẽ nào lại không biết nên tặng gì thì phù hợp sao? Rõ ràng là mẹ đang dạy cô đạo lý đối nhân xử thế.
Chẳng lẽ mẹ cho rằng cô không biết ơn huệ sao? Ngày tết cô đều mua quà biếu thầy cô và các sư huynh sư tỷ mà, còn về Nhị thúc Nhị thẩm thì mẹ cô chuẩn bị, cô còn chưa tốt nghiệp mà đã kiếm nhiều như vậy để làm gì? Vậy nên cô mới không quản.
Được thôi, mẹ cô cũng có ý tốt.
"Công ty ngôi sao gần đây đang dùng một loại thuốc giảm cân pha nước uống, hiệu quả rất tốt, kết hợp với tập luyện, một tháng ít nhất cũng giảm được năm cân, con nghĩ Nhị thẩm chắc chắn sẽ thích, còn Nhị thúc thì thích câu cá phải không? Mai con biếu bác một bộ cần câu thượng hạng, có thời gian thì để bố dẫn bác đi câu."
Ninh mẫu nghe xong rất hài lòng: "Được, vậy theo ý con, nhưng hai món quà này con phải chuẩn bị đấy."
Ninh Nguyệt gật đầu, rồi nhắn tin cho trợ lý, mấy chuyện nhỏ nhặt này giao cho trợ lý là được.
Sau khi Ninh mẫu đi, Ninh Nguyệt chuẩn bị nghỉ ngơi, vừa nằm xuống giường thì điện thoại di động của cô vang lên một tiếng "ting".
Cô tưởng trợ lý nhắn tin, cầm lên xem thì thấy một thông báo chuyển khoản.
Có người đã chuyển cho cô ba mươi triệu.
Sau đó lại nhận được một tin nhắn: Cảm ơn cô đã tạo cơ hội cho tôi quen biết Cung Vũ Trạch, nhưng tôi không muốn anh ta biết giao dịch giữa chúng ta.
Ninh Nguyệt hiểu rõ, tiền này là Văn Hiểu Dung chuyển cho cô, cô ta sợ Cung Vũ Trạch biết mình quen biết anh chỉ là một sự tính toán, nên đã dùng tiền để bịt miệng cô.
Ba mươi triệu đó!
Phải biết là từ đầu đến cuối cô chuyển cho Văn Hiểu Dung có mười triệu thôi, gấp đôi tiền lãi rồi, thế này là cô có lời sao?
009: 【 Ký chủ, cô xem, vận may cá chép của cô vẫn luôn phát huy tác dụng mà, mặc kệ cô làm gì, hễ cứ tiêu tiền thì phần lớn sẽ có lợi nhuận bất ngờ. 】 Ngay cả thuê người mưu hại người khác cũng có thể kiếm lời, vận may này đúng là nghịch thiên!
Ninh Nguyệt: 【 Vận may cá chép đúng là rất tốt, nhưng ngươi chắc nó không có tác dụng phụ chứ? 】 009: Không có, tuyệt đối không có, ta có thể lấy mạng của thống kê ra đảm bảo!
Ninh Nguyệt: Thống kê là cái quỷ gì vậy? Thống tử còn có giới tính à? Hay là còn có cả tính mạng nữa? Thôi bỏ đi, kệ nó là cái gì, không có tác dụng phụ là được, nếu không thì cô phải cẩn thận một chút, cố gắng đừng tiêu nhiều tiền!
【 Cô nên bái lạy An Liễu, mau chơi game của cô đi. 】 009:...009 phiền muộn tắt mạch.
Đuổi 009 đi, Ninh Nguyệt mở khung tin nhắn, gõ bốn chữ gửi đi: Như cô mong muốn.
Sau khi gửi tin nhắn xong, Ninh Nguyệt xóa triệt để phương thức liên lạc của Văn Hiểu Dung, rồi tắt đèn đi ngủ.
...
Hôm sau năm giờ chuông báo thức vừa reo, Ninh Nguyệt đã bật dậy vệ sinh cá nhân, thay quần áo thể thao ra ngoài chạy bộ.
Chạy nhanh nửa tiếng, tập tạ nửa tiếng, đấm bốc nửa tiếng, sắp đến bảy giờ thì Ninh Nguyệt bắt đầu chạy về nhà.
Chỗ nuôi cá của Ninh cha đã được đào xong, sâu chưa tới một mét, rộng cũng chưa tới một mét, chạy từ trong sân, bên trên phủ đá phiến, vòng qua chỗ Ninh mẫu trồng rau, vì nước lưu thông nên cũng không bị đóng băng, bên trong đã thả cá bột, nhỏ thì dài hơn một tấc, lớn thì cả thước, các loại cá cũng rất tạp, hầu hết các loại cá tạp đều có ở đây.
Khi Ninh Nguyệt trở về thì Ninh cha đang cho cá ăn, Nhị thúc cũng đi theo bên cạnh, hai anh em rất vui vẻ.
"Anh hai đúng là có phúc, nhìn xem giờ thì biệt thự ở, xe sang trọng đi, trong nhà còn có đầu bếp, đến công ty cũng có luôn, thích nuôi cá thì con gái liền đào mương trong sân cho nuôi cá, kể ra thì ai cũng phải ghen tị."
Mặt Ninh cha lập tức nở hoa: "Từ lúc Nguyệt Nguyệt về, thời gian này nhà ta đúng là càng ngày càng tốt, ta cũng không nghĩ tới luôn ấy chứ."
Sau đó Nhị thúc Ninh bắt đầu nói chuyện có hơi hưng tai nhạc họa: "Tôi thấy trên mạng nhà họ Nhan dạo này cũng không tốt gì mấy, theo tôi thì bọn họ đáng đời, trước đây cứ tưởng mình dễ bắt nạt, ép anh với chị dâu mất việc, giờ thì sao?
Điều kiện nhà ta luôn bình thường, dù có mất việc thì làm chút buôn bán nhỏ cũng có thể nuôi sống mình.
Còn nhà họ Nhan thì khác, từ giàu xuống nghèo, nhà họ Nhan mà bại thì chắc là bọn họ sống còn khó khăn."
Nói xong, ông lại thuận miệng nói một câu: "Hay là Nguyệt Nguyệt nhà mình là cá chép may mắn xuống trần gian, con bé ở bên ai là người đó sẽ sống sung sướng."
Còn cả cô vợ bé nhà ông cũng được thơm lây, bán hàng online mà mỗi tháng kiếm được hai ba mươi ngàn, còn hơn cả ông kiếm được.
Ninh cha: "...": Theo như Nhị của ông nói thì chẳng lẽ Thanh Thanh lại thành của nợ sao?
Ninh Nguyệt chạy vào sân, Nhị thúc lập tức cười nói: "Nguyệt Nguyệt nhà mình là tự giác quá đi, thằng nhóc nhà tôi chắc vẫn còn chưa dậy đâu!"
Ninh Nguyệt dừng bước, lau mồ hôi: "Anh ấy đã mệt mỏi cả nửa năm nay rồi, vừa phải lên lớp, còn phải tranh thủ làm thêm nữa, người đều đã mệt lử rồi, khó khăn lắm hôm nay mới không phải đi làm thêm, chắc chắn là muốn ngủ thêm chút nữa."
Nhị thúc chỉ nói thế thôi, chứ thực tế ông rất hài lòng về con mình, dù là thi vào trường không được bằng Thanh Hoa Bắc Đại, nhưng cũng rất tốt, hơn nữa thằng bé hiểu chuyện, tiền đưa cho nó đều không vướng bụi trần, nhất định là do tự mình kiếm ra, còn có gì không biết đủ chứ?
Lúc này Ninh mẫu từ phòng khách gọi người: "Cơm sáng xong rồi, mọi người đi rửa tay đi, ăn điểm tâm."
Ninh Kiệt bị Nhị thẩm lôi từ trên giường xuống: "Mọi người dậy hết rồi mà có mỗi mình con còn ngủ, mau đi tắm rửa rồi ăn cơm."
Ninh Kiệt chỉ có thể ngoan ngoãn đánh răng rửa mặt, rồi xuống lầu ngồi vào bàn ăn, chuẩn bị ăn điểm tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận