Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 348: Pháo hôi đỉnh lưu 52 (length: 7896)

Thế là, vốn dĩ Ninh Nguyệt không ngờ rằng chuyến đi Ninh Nguyệt lần này lại vất vả như vậy, vốn dĩ thời gian nàng huấn luyện đã dài hơn người khác, hiện tại còn dài hơn nữa.
Cũng may, nàng có nội lực, lúc nghỉ ngơi lập tức ngồi đả tọa, vận chuyển nội lực trong kinh mạch vài vòng, cảm giác khó chịu trên người liền biến mất.
Truyền thông trong nước rầm rộ đưa tin về sự kiện Gaelle Đại Tú lần này, rất nhiều người xem việc có được thư mời như một vinh dự, thi nhau khoe thư mời của mình trên Weibo, Tô Khanh Ngôn không biết từ đâu cũng có được một tấm thư mời, đám fan "tím trung phấn" của nàng ta lại được dịp ca tụng hết lời.
Tuy rằng tin tức trên mạng thay đổi nhanh chóng, chuyện hai người kia bị "phốt" cũng đã hạ nhiệt, nhưng sự việc vẫn chưa qua bao lâu, hễ thấy ai nhắc đến lại khiến cư dân mạng không khỏi nhớ tới những chuyện đó.
Người khác nếu gặp phải chuyện như vậy thì đã trốn trong nhà không dám ra ngoài rồi, đằng này Tô Khanh Ngôn lại cứ thích "đâm đầu vào chỗ chết", phim thì cứ ầm ĩ lên như đánh trống, có cái thư mời thôi cũng khoe khoang, điều này khiến mọi người thêm lần nữa thấy được sức mạnh của đồng tiền, không còn cách nào khác, người ta có Quý nhị công tử, đại ảnh đế nâng đỡ, chỉ cần không bị liệt vào danh sách đen, chắc chắn vẫn có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật!
Ba ngày thấm thoát trôi qua, ánh mắt Lỗ Thụy nhìn Ninh Nguyệt cũng càng thêm hài lòng, chỉ tiếc cô nàng này chiều cao không đạt tiêu chuẩn, nếu không chắc chắn có thể đi xa hơn trên con đường này.
Gaelle Đại Tú sắp chính thức bắt đầu, màn trình diễn mở màn của Ninh Nguyệt cũng đã được chuẩn bị xong, lúc này Ninh Nguyệt mới được cầm tác phẩm mà mình sẽ trình diễn trong show của Gaelle lần này.
Chỉ là bộ đồ này...
"Bất ngờ lắm hả?"
Ninh Nguyệt: Có thể không bất ngờ sao? Bộ đồ này mang đậm phong cách Trung Hoa, áo khoác ngoài là lớp voan trong suốt, trên áo thêu hoa cỏ, bên trong là lễ phục dây lưng trễ ngực, váy cũng làm bằng vải trong suốt, trên đó thêu hai con Phượng Hoàng, cả bộ trang phục lấy màu xanh vỏ trấu làm chủ đạo, quan trọng nhất là, trang sức đi kèm bộ đồ này cũng ngập tràn phong cách Trung Hoa, trâm cài đầu đính hai viên kim cương hình Phượng Hoàng.
Có thể nói, mặc bộ trang phục này vào, Ninh Nguyệt cảm thấy mình như đang mặc long bào, dù long bào và bộ đồ này khác nhau, nhưng nàng vẫn có cảm giác như vậy.
Vừa tiên khí lại vừa mạnh mẽ!
"Ngài nhất định muốn ta mặc bộ này sao?"
Gaelle nói: "Lần đầu tiên gặp ngươi ta đã vẽ xong bản thiết kế này rồi, cảm thấy ngươi nhất định sẽ thể hiện được cái thần của bộ đồ này, cho nên, cứ thử xem đi."
Ninh Nguyệt đành phải đi thay đồ, ngay khi nàng bước ra khỏi phòng thay đồ, Gaelle đã mắt chữ A mồm chữ O: "Tuyệt vời, quả thực hoàn hảo! Thật đó, chỉ có ngươi mới có thể thể hiện được cái thần của bộ trang phục này, thật sự quá đẹp, Nguyệt, em có muốn trở thành người mẫu độc quyền của tôi không?"
Ninh Nguyệt: Chỉ cần tiền đầy đủ, thì làm gì mà không được!
...
Nửa giờ sau, show diễn sắp bắt đầu, Lỗ Thụy cố ý đứng cạnh Ninh Nguyệt động viên nàng: "Tuyệt đối không được hoảng, hãy bước đi thể hiện khí chất độc nhất của em, có vậy thì em mới có thể thành danh trong show diễn này!"
Rất nhanh, phần giới thiệu mở đầu kết thúc, tiếng nhạc quen thuộc vang lên, Ninh Nguyệt dẫn đầu đoàn người mẫu, sải bước lên sàn diễn đầy khí chất!
Những người thuộc giới truyền thông ngồi hai bên sàn diễn đều không ngừng chụp hình gương mặt phương Đông này, Ninh Nguyệt không hề chớp mắt, trong ánh mắt ẩn chứa khí chất cao ngạo, mọi người đều nhận ra, dù nàng bước đi không chậm, nhưng trang sức trên đầu chỉ hơi rung nhẹ, lưng nàng ưỡn thẳng, khí thế của nàng mạnh đến mức những người mẫu đi phía sau cũng bị lu mờ đi phần nào.
Đến trước sân khấu, Ninh Nguyệt tạo một kiểu pose, ánh mắt đảo quanh toàn trường, cái nhìn đó thực sự giống như một vị đế vương đang nhìn thiên hạ, khiến người ta phải cam tâm thần phục!
Cho đến khi bóng dáng của nàng dần khuất rồi biến mất khỏi sàn diễn, mọi người mới hoàn hồn lại, trong lòng không khỏi kinh hô, rốt cuộc người mẫu này là ai?
Trong hậu trường, Lỗ Thụy là người đầu tiên chạy đến chúc mừng Ninh Nguyệt: "Cưng à, vừa nãy em diễn rất đỉnh!"
Lúc này Ninh Nguyệt mới nở nụ cười, không hề khách khí nói: "Đương nhiên rồi!"
Lỗ Thụy đầu tiên là ngây người, sau đó bật cười: "Đúng, em vốn dĩ phải tự tin như thế chứ!"
Hai tiếng sau, những tin tức về buổi biểu diễn đã tràn ngập trên các mặt báo, mấy ngày liền đều là những bài báo nói về việc cô gái Hoa Hạ M.L ra mắt thành công rực rỡ, cô gái Hoa Hạ trở thành người mẫu độc quyền của Gaelle, ngôi sao Hoa Hạ An Ninh Nguyệt và việc An Ninh Nguyệt ra mắt tại M.L đã lên hot search số 1!
Mà phía dưới hot search này, bình luận phần lớn đều là tích cực, rất nhiều người thích cô, không tiếc lời khen ngợi, gần như muốn ca ngợi nàng là người làm rạng danh nước nhà!
Dù sao thì, có thể gây tiếng vang ở quốc tế những người mẫu Hoa Hạ cũng thật sự không nhiều, mà có thể hợp tác với một "đại lão" cỡ như Gaelle thì lại càng hiếm hoi, có thể tại buổi trình diễn kết thúc, để Gaelle khen hết lời trước mặt phóng viên, thậm chí còn mời nàng làm người mẫu độc quyền, thì An Ninh Nguyệt quả thực là trường hợp đầu tiên!
Cho nên, từ ngày này trở đi, Ninh Nguyệt xem như đã vang danh trong làng thời trang quốc tế!
Vốn dĩ Tô Khanh Ngôn khi vào xem buổi diễn vẫn còn rất phấn khích, mặc dù chỗ ngồi hơi khuất ở phía sau, thậm chí truyền thông nước ngoài cũng không biết cô ta là ai, nhưng cô ta vẫn có thể nhờ người chụp ảnh mình thật xinh đẹp rồi đăng lên mạng.
Nhưng khi Ninh Nguyệt xuất hiện, sự phấn khích trong lòng cô ta lập tức tan biến, thay vào đó là sự oán hận!
Hận nàng tại sao lại chống đối, hận nàng sao không ngoan ngoãn chết đi?
Rồi lại hận nàng giờ phút này sao lại tỏa sáng đến thế?
Nhưng cô ta chợt nghĩ đến, hình như từ khi An Ninh Nguyệt tham gia chương trình du lịch kia thì mình đã bắt đầu gặp xui xẻo, thậm chí mất đi "hệ thống" trân quý, cho nên, dù cho An Ninh Nguyệt bây giờ tràn đầy oán khí, thậm chí ngay cả khi cô chết ngay bây giờ thì cô ta cũng không nhận được chút lợi lộc gì!
Cô ta càng hận hơn!
Khi Ninh Nguyệt xuống máy bay ở sân bay Kinh thành, nàng phát hiện ở cửa ra có rất đông người vây quanh, ban đầu nàng không nghĩ gì, nhưng khi thấy rõ những biểu ngữ họ cầm trên tay, nàng mới biết đây là fan của mình đến đón.
Điện thoại reo, giọng Cù tỷ lo lắng vang lên: "Không biết ai đã để lộ lịch trình của em ra ngoài, có đến mấy trăm 'Nguyệt phấn' ở sân bay, chị sợ trong đám người này có antifan trà trộn, cho dù không có thì quá đông người cũng dễ gây ra sự cố, chị đã nói với bên sân bay, em cứ ra bằng cổng VIP, tuyệt đối không được tiếp xúc với fan."
Ninh Nguyệt nói: "Cù tỷ, làm như vậy không tốt đâu, đúng là trong số những người đó có thể có antifan, nhưng phần lớn đều là fan chân chính, không có fan thì ai biết tôi là ai?
Các cô ấy vì thích tôi mà cất công chạy đến đây đón, cuối cùng tôi lại trốn tránh không gặp thì các cô ấy sẽ buồn lắm đấy?"
Cù tỷ vội vàng hỏi: "Vậy em định làm thế nào?"
"Ở một khách sạn gần đó mở một phòng họp có thể chứa hết fan, bây giờ là mười giờ mười ba phút, tiện thể đặt bữa trưa ở khách sạn luôn, tôi mời họ ăn cơm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận