Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 806: Tận thế không có việc gì 18 (length: 8200)

Sở Tử Dự nhìn mẹ ruột, lại nhìn Yến thúc thúc, nếu Yến thúc thúc có thể làm ba mình thì tốt.
"Yến thúc thúc ăn nhiều một chút."
Ninh Nguyệt: Thằng nhóc thối tha không nói để nàng ăn nhiều một chút! Cái đồ da áo rách này, hừ!
Lại một cái bánh bao hấp kẹp vào đĩa của nàng, "Ngươi cũng ăn nhiều một chút."
Ninh Nguyệt liếc người vừa gắp bánh bao cho mình, đừng nói, dáng dấp quả thật không tệ, cũng biết chiếu cố người nhưng đáng tiếc, hai người bọn họ không hợp nhau.
Ăn điểm tâm xong, Yến Thừa đi chào hỏi mọi người chuẩn bị lên đường, sau khi sắp xếp ổn thỏa, đoàn xe chính thức xuất phát.
Xe chạy tầm hơn ba tiếng, cuối cùng cũng tới được kho quân giới mà Yến Thừa nói.
Những người có kinh nghiệm chiến đấu xuống xe dọn xác chết, Phí cha dù cho đến giờ vẫn chưa thức tỉnh dị năng, nhưng ông đã là một chiến sĩ thực thụ, một thanh đao lớn múa lên hừng hực khí thế, chém thây ma điên cuồng.
Đương nhiên, ông đều ở cạnh cô con gái của mình, một khi ông bên này không trụ nổi, Ninh Nguyệt sẽ lập tức ra tay giúp đỡ, cho nên, những ngày này ông chưa từng chịu thiệt bao giờ.
Chỉ là hôm nay ông chiến đấu với thây ma trong kho quân giới, phát hiện thây ma có vẻ không dễ giết.
"Khuê nữ, trước kia cha một hai đao là hạ được một thây ma, bây giờ chém chết một thây ma phải tốn chút công sức."
Ninh Nguyệt bình tĩnh hộ tống cha ruột vừa ngăn cản một chút công kích vừa trả lời: "Thây ma cũng sẽ lên cấp."
Cách đó không xa Yến Thừa đang chiến đấu với một con thây ma to lớn hơn, ngay khi hắn dùng dị năng Hỏa Hệ muốn thiêu chết thây ma trước mắt, thây ma kia lại nhẹ nhàng tránh được, còn phát động tấn công tinh thần vào Yến Thừa!
Cùng với đợt tấn công tinh thần của nó, miệng nó còn phát ra những tiếng he he quái dị, khiến nhiều thây ma tập trung về phía kho quân giới hơn.
Ninh Nguyệt lập tức biến sắc, "Yến đội, rút lui trước đi, con thây ma kia hẳn là zombie vương, nếu cứ để nó gọi nữa, e là sẽ gây ra sóng triều thây ma."
Tận thế mới bắt đầu hơn một tháng mà đã có zombie level 3, hơn nữa còn là thây ma có dị năng hệ tinh thần, tốc độ tiến hóa này có chút nhanh quá rồi.
Yến Thừa rất nghe lời, lập tức dẫn người rút lui, xe của Ninh Nguyệt chạy nhanh nhất, gặp thây ma là đâm thẳng, dù vậy, những đội viên đi chậm hơn vẫn bị sức mạnh tinh thần của thây ma quét tới, đầu đau như muốn chết, sức chiến đấu mất sạch, cũng may, được đồng đội bên cạnh kéo lên xe, giữ lại được cái mạng.
Một đoàn người chạy về điểm nghỉ ngơi đã chọn trước, đó là một tòa nhà mười mấy tầng, cũng là tòa nhà ít bị hư hại nhất trong trận động đất.
Mấy nhân viên chủ chốt trong đội tập hợp một chỗ bàn bạc hành động tiếp theo.
Chu Đông Bình mở miệng trước: "Thây ma mạnh hơn rồi. Lúc trước tôi có thể dễ dàng giết chết thây ma, súng ống cũng đủ sát thương tiêu diệt thây ma, hôm nay tôi bắn bằng súng ngắn, tựa như gãi ngứa cho thây ma, xương sọ căn bản không vỡ nổi."
Yến Thừa: "Có thể là do thể chất của mấy thây ma này trước kia."
Có người thông minh lập tức hiểu ra ý hắn: "Đội trưởng nói mấy thây ma đó trước kia là quân sĩ canh kho quân giới?"
Yến Thừa gật đầu.
Nói thật, thây ma đang tiến hóa, dị năng của hắn cũng đang tiến bộ, dù chỉ mới vừa lên cấp hai, nhưng thêm mấy anh em khác phối hợp, cũng không phải không bắt được con zombie tinh thần hệ level 3 kia.
Nhưng vừa nghĩ tới thân phận trước đây của bọn họ, hắn lập tức nghĩ đến việc rời đi.
Bọn họ đều là quân nhân, còn sống ngày nào cũng làm những việc bảo vệ quốc gia, vậy mà cũng chỉ vì một trận mưa, bọn họ đã biến thành thây ma không ý thức, còn muốn làm hại con dân mà họ bảo vệ, cái này sao chịu cho nổi?
Điều khiến người ta đau khổ nhất là, bọn họ không phải hy sinh vì bảo vệ đất nước, mà là chết một cách vô danh – không ai nhớ đến tên họ.
Bi ai, vô cùng bi ai!
Nghĩ lại, nếu một tháng trước Đỗ Nghị mấy người không cướp hắn ra khỏi quân doanh, có lẽ hắn cũng sẽ bi ai mà chết, liền không xuống tay được với những quân nhân biến thành thây ma đó.
"…Nếu có người nghiên cứu ra thuốc giải virus zombie thì tốt."
Yến Thừa: "Tối nay chúng ta sẽ lẻn vào kho quân giới một chuyến, xem bên trong còn đồ gì không, nếu gặp phải thây ma, nhất là loại khó đối phó... bắt sống đi, mang về căn cứ làm thí nghiệm, biết đâu, biết đâu lại cứu được."
Không phải đầu óc hắn có vấn đề, mà là hắn cảm thấy, thây ma còn luyện được dị năng, chứng tỏ thân thể của chúng rất khác với zombie thông thường, mang về, biết đâu lại nghiên cứu được thứ gì đó.
Chu Đông Bình mấy người đều không ý kiến gì.
Lúc này, có người chạy vào, "Đội trưởng, đội phó tỉnh rồi, anh ấy cũng đã thức tỉnh dị năng, hệ Mộc và hệ Kim, đang hưng phấn trồng cỏ ở bên ngoài đấy!"
Lập tức, không khí trong phòng dịu lại, Yến Thừa cười khẽ: "Vậy trước cứ vậy đã, ta đi xem lão Đỗ."
Đỗ Nghị quả thực rất hưng phấn, hắn đã thức tỉnh hai loại dị năng, lại không hôn mê bao lâu, sao có thể không làm hắn vui mừng.
Anh em bị thây ma cắn, không những không sao mà còn thức tỉnh dị năng, Yến Thừa vui nhất, vui rồi quyết định giữa trưa sẽ chúc mừng một chút.
Sau đó hắn đi tìm Ninh Nguyệt.
"Nguyên liệu nấu ăn có chuẩn bị, chỉ là làm phiền cô giúp chế biến một chút, đám người trong đội này, thật muốn để bọn họ chế biến đồ ăn thì chỉ có phá của thôi."
Ninh Nguyệt không từ chối, chỉ là làm bữa cơm thôi mà, rất đơn giản.
Nghĩ theo một hướng khác thì cũng chứng tỏ, Yến Thừa không coi cô như người ngoài.
Bất quá, Yến Thừa có thể đưa ra được thứ gì ngon không đây?
Còn phải nhờ tới cô ấy.
Giữa trưa các trụ cột trong đội tập hợp một chỗ, Ninh Nguyệt làm một bàn lớn đồ ăn, còn lấy ra một thùng bia lạnh, mọi người cùng nhau vui vẻ ăn uống, Phí Khải Trung cùng tiểu Tử Dự cũng lên bàn, vừa ăn vừa nói chuyện, bầu không khí rất náo nhiệt.
Chỉ là, đám người này cố tình chừa chỗ cho Ninh Nguyệt ngồi cạnh Yến Thừa.
Đám người này… Cùng lúc đó, Sở Sĩ cũng dẫn người chạy đến kho súng ống, đám zombie vốn tụ tập ở khu này, nghe được động tĩnh lập tức chui ra, chốc lát liền bao vây đoàn người Sở Sĩ.
Con zombie level 3 kia trốn phía sau đám thây ma, chỉ huy đàn em của nó tấn công đám người Sở Sĩ, ban đầu Sở Sĩ còn không để đám thây ma này vào mắt, nhưng càng về sau thây ma càng tụ tập nhiều, bọn họ đánh càng lúc càng cuống.
"Thao! Đám thây ma này là sao vậy, sao đánh càng lúc càng nhiều, còn càng lúc càng khó đánh!"
"Dị năng của tôi sắp cạn rồi, chịu hết nổi!"
"Đội trưởng, đám thây ma này giống như có người chỉ huy, nếu cứ đánh như vậy chúng ta sẽ chết hết ở đây!"
Sở Sĩ giết chết con thây ma mặt xanh trước mặt, trong lòng cũng càng lúc càng kinh hãi, nhất là khi nhìn thấy hai đội viên của mình bị thây ma cắn bị thương, ý chí liền thoái lui.
"Rút lui! Nếu không đi, chúng ta sẽ chết hết ở đây mất."
Cũng may trước đó thây ma chỉ tấn công người, không đụng vào xe của bọn họ, Sở Sĩ dẫn đầu lên xe nhanh chóng bỏ chạy, dù là vậy, đội của hắn cũng bị tổn thất lớn, nếu không phải hắn mang theo nhiều người và kịp thời quyết đoán, có lẽ bọn họ đã bị bỏ lại hết ở đó rồi.
Bên này, Ninh Nguyệt bọn họ vừa ăn trưa xong, bên ngoài tòa nhà liền có tiếng ồn ào, "Ra xem thử, hình như đang đánh nhau."
Tưởng Xương Quần lập tức đứng dậy, đi về phía bên ngoài tòa nhà.
Cảm ơn Cửu Nguyệt đã khen thưởng 100 xu! ! !
Vậy nha, cuối tháng, mọi người giữ phiếu lại nha, tác giả bưng bồn nhỏ chờ mong mỏi mòn đấy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận