Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 126: Thập niên bảy mươi Phúc Bảo 51 (length: 8076)

Ninh Nguyệt vất vả lắm mới kéo lý trí trở về, không để bản thân lạc lối trong đống bí kíp võ công này, bèn hỏi một vấn đề thực tế nhất: 【Ta cũng có thể học thành cao thủ tuyệt thế như trong tiểu thuyết sao?】 009: 【…Cái này thì cần túc chủ luyện thử mới biết được, bản thống cũng không rõ, nhưng bản thống biết chắc, luyện chắc chắn mạnh hơn không luyện.】 Ninh Nguyệt thấy 009 nói rất đúng đạo lý, nhưng học môn công pháp nào lại trở thành một vấn đề nan giải. Theo lý thuyết, «Ngọc Nữ Tâm Kinh» hẳn là thích hợp con gái học.
Nhưng bản đầy đủ của «Ngọc Nữ Tâm Kinh» cần nam nữ song tu, điều này đầu tiên đã bị Ninh Nguyệt loại bỏ. Chọn tới chọn lui cuối cùng nàng chọn tuyệt kỹ «Tiểu Vô Tướng Công» của Lý Thu Thủy.
Đặc điểm lớn nhất của Tiểu Vô Tướng Công là không câu nệ hình thức bên ngoài, không dấu vết mà truy tìm. Chỉ cần học thành công pháp này, lại biết chiêu thức võ công của người khác, thi triển ra sẽ uy lực vô song, có thể bắt chước tuyệt học của người khác thậm chí còn lợi hại hơn bản gốc. Mà người chưa từng học «Tiểu Vô Tướng Công» rất khó phân biệt được thật giả.
Đương nhiên, đây chỉ là lựa chọn tạm thời của nàng, về sau có cơ hội, nàng đoán chừng sẽ học hết mấy loại tuyệt kỹ này, trẻ con mới làm lựa chọn, người lớn thì muốn tất cả mà ~ 【Không gian của ngài đã nâng cấp xong, túc chủ không vào xem sao? Sau này ngài muốn luyện công cũng có thể vào không gian luyện tập.】 Ninh Nguyệt nghe vậy liền nhoáng cái xuất hiện trong không gian.
Nhưng nàng có chút trợn tròn mắt, không gian, không gian chắc chắn là đã lớn hơn, mà lại ở tận ngoài rìa phía tây bắc xuất hiện một ngọn núi tuyết.
Mà ngọn núi tuyết này nhỏ hơn nhiều so với ngọn núi xuất hiện sớm nhất kia, ước chừng cao hơn một trăm mét thôi, trông giống như một sườn đồi nhỏ.
Trước núi tuyết còn có một mảng đất cát lớn, diện tích cỡ một mẫu, trên đất cát lơ thơ mọc vài khóm xương rồng.
Ở hướng đối diện với núi tuyết phía nam cũng xuất hiện một quả đồi nhỏ, nhưng độ cao lại thấp hơn mặt bằng chung, vài ngọn núi bị một con sông và nhánh sông của nó tách ra hoàn toàn, đứng ở giữa hai ngọn núi, bước qua một con sông nhỏ rộng hơn một mét là địa phận của một ngọn núi khác… Lần này nâng cấp, không gian quả thực đã biến đổi không nhỏ, nhưng, vì sao những thứ thêm vào đều bé tí thế này?
Mà những hạt giống nàng ném vào không gian, đều được không gian sắp xếp vào những vị trí thích hợp, hiện tại dược liệu đã nảy mầm, cây giống càng là đã ra rễ, ngay cả những cây giống gieo trước đó cũng theo đó mà lên cấp, lớn không chỉ một lần, cỏ dại thì càng ghê gớm hơn, trên cơ bản đã phủ xanh toàn bộ núi.
Đặc biệt là ngọn núi nhỏ xuất hiện đầu tiên kia, cây cối trên núi đã rậm rạp hơn nhiều, tựa như ngọn núi mà nàng thường hay lên, điểm khác biệt duy nhất chính là, "ngọn núi" trong không gian không biết đã thu nhỏ lại gấp bao nhiêu lần, cây cối trên núi không được xanh tốt như vậy, trên núi cũng không có nhiều lá mục như thế.
Có thể thấy năng lực sinh sôi của thực vật trong không gian thật mạnh!
Tiếp đến là hắc thổ địa trở nên lớn hơn, ban đầu hắc thổ địa được tính bằng ô, sau mấy lần nâng cấp, cuối cùng cũng tính bằng mẫu được rồi, có lẽ khoảng hai mẫu ruộng. Bên cạnh hắc thổ địa có thêm một vòng đất thường, bao hắc thổ địa vào giữa, rộng chừng năm mét, màu vàng úa, trên đó mọc một lớp cỏ non mịn.
Mấy con heo con kia, không, bọn nó không còn là heo con nữa rồi, từng con mập ú tròn vo, đều đã hơn 100 cân, chẳng mấy mà có thịt mà ăn, hiện giờ bọn chúng đang tò mò đánh giá “nhà” của mình, không hiểu sao, nhà lại đột nhiên lớn hơn.
Mấy quả trứng gà và trứng vịt đã mua ban đầu thật sự là để lung tung trong không gian, nàng còn chưa tìm được gà mái hay vịt mẹ để ấp, kết quả, chính chúng tự ấp trứng, hiện tại cũng đã lớn bằng bàn tay, đang thong thả tản bộ trên đồng cỏ, thỉnh thoảng còn kêu chiêm chiếp hai tiếng.
Ngoài ra, trong không gian còn có thêm một nhà kho.
Đừng hỏi nàng làm sao biết, vì cạnh hắc thổ địa bỗng nhiên có thêm một gian nhà gỗ nhỏ tầm mười mét vuông, trên hai cánh cửa nhà viết một bên chữ “kho”, một bên cũng chữ “kho”.
Nàng đẩy cửa kho ra nhìn thử, trong kho kê một loạt kệ hàng, kệ chia làm bốn tầng, mỗi tầng chia thành những ô nhỏ dài nửa thước, trên mỗi ô có viết tên vật phẩm: Băng vệ sinh: 998 gói, nội y: 173 chiếc, quần lót: 294 chiếc, đồ ngủ: 43 bộ, dầu gội: 42 thùng, vàng thỏi: ** miếng, tiền mặt: ** đồng, thóc: ** cân, tiểu mạch: ** cân… Các ô có chức năng tính toán, không chỉ thế, các loại đồ vật có số lượng, trọng lượng khác nhau đều đặt vừa vặn trong ô, thật là kỳ diệu khiến người ta kinh ngạc!
Các ô đó chỉ dùng một phần nhỏ, phần lớn đều còn trống, còn có thể chứa rất nhiều vật phẩm.
Sau khi hiểu rõ những thay đổi trong không gian, Ninh Nguyệt liền rời khỏi.
Thế là, bắt đầu từ đêm nay, Ninh Nguyệt sau khi tan học tiếng Nga trở về, liền vào không gian luyện nội công.
Thế giới này có thể không cần võ công, nhưng lỡ đâu tương lai nàng lại bước vào thế giới võ hiệp, hiện tại cứ luyện tập trước đã.
...
Trương Thành Vinh quả nhiên giữ lời, đến chủ nhật được nghỉ thật sự chạy tới giúp nhà Đại Nha làm việc, hơn nữa không phải một hai lần, mà là mỗi chủ nhật hắn đều đến giúp Đại Nha. Hành động của hắn nhận được sự đồng ý của cả nhà, mỗi lần hắn đến đều được nhà Đỗ khoản đãi thêm thức ăn.
Thời gian thoáng cái đã hết tháng sáu, trong lúc đó Ninh Nguyệt lại lấy được chút giống cây mới từ chỗ Lương ca, mà phần lớn là các loại hạt giống. Có một lần hắn còn không biết bắt ở đâu được một đôi khỉ, hỏi Ninh Nguyệt có cần không, Ninh Nguyệt đương nhiên là không chút chần chừ mà nhận lấy.
Đương nhiên, nàng cũng tốn không ít tiền.
Vốn nghĩ rằng tháng sáu này cứ thế mà nhẹ nhàng trôi qua, nào ngờ trong đội sản xuất đột nhiên lan ra một lời đồn đại: Con gái thứ hai của nhà Đỗ lão nhị đã để ý tới thanh niên trí thức Hứa, Đỗ Ninh Nguyệt đã đưa hộp thịt cho Hứa thanh niên trí thức, Hứa thanh niên trí thức cũng nhận, hai người còn cùng nhau đi dạo cửa hàng, hai người này chắc chắn là có ý với nhau, đoán chừng chuyện tốt sắp đến.
Tới giờ tan làm, Trương Đại Mai bị mấy bà lôi lại hỏi chuyện của hai người, làm Trương Đại Mai nghe mà ngơ ngác!
“Các người đang nói cái gì thế? Ninh Nguyệt nhà tôi với Hứa thanh niên trí thức tổng cộng còn chưa nói với nhau quá hai câu, lúc nào thì đưa đồ? Còn cùng nhau đi dạo bách hóa, chuyện này rõ ràng là nói hươu nói vượn!” “Ôi, Ninh Nguyệt mẹ, chị sốt ruột cái gì chứ, có vẻ như Ninh Nguyệt nhà chị mà với Hứa thanh niên trí thức có kết đôi thì nhà chị thiệt hại lớn lắm ấy, gia cảnh Hứa thanh niên trí thức tốt bao nhiêu cơ mà, Ninh Nguyệt gả cho anh ta còn bị thiệt sao?
Cũng không biết Hứa thanh niên trí thức có ý đó hay không.” Trương Đại Mai tức muốn chết, Hứa thanh niên trí thức đứa nhỏ kia đúng là không tệ, mặc dù khi mới đến đội, cả mầm lẫn cỏ nó còn chẳng phân biệt được, mỗi ngày không cuốc nổi hai phần cỏ.
Nhưng đứa nhỏ này ham học hỏi, chỉ mới hơn một năm mà làm việc nhà nông không hề thua kém nông dân chính gốc, toàn bộ đám thanh niên trí thức chỉ có nó kiếm được công điểm đầy, ngay cả Cao thanh niên tri thức nhìn có vẻ khỏe mạnh kia cũng chỉ kiếm được tám công điểm.
Nhưng hắn là thanh niên trí thức! Lại còn là một thanh niên trí thức có gia cảnh tốt!
Người ta sớm muộn cũng sẽ về thành!
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận