Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 743: Ta là hoàn khố 5 (length: 8042)

Nhưng các nàng nhìn thấy La Hạo Thiên đưa qua cái tờ giấy ghi nhãn hiệu xe, Maybach 62s, Bentley lịch lãm 728, Rolls-Royce Phantom, Kỵ sĩ XV, chiếc cuối cùng là Scania Hagrid, ban đầu các nàng còn không nhớ ra đây là xe gì, cô nhân viên bán hàng liền lấy điện thoại ra tìm kiếm, xem dáng vẻ thì là xe buýt, xem giá thì ôi mẹ ơi, tám chữ số.
La Hạo Thiên cầm thẻ đi thanh toán, điện thoại của Ninh Nguyệt đột nhiên reo ầm ĩ, liếc nhìn, người gọi là Tào Tuấn.
"Tề thiếu, sao ngài không bắt máy vậy?"
Ninh Nguyệt cười hì hì nói: "Không vội, đằng nào hắn cũng sẽ gọi lại."
Quả nhiên, điện thoại vừa tắt không lâu đã lại vang lên, Ninh Nguyệt ra hiệu cho cô em bên cạnh giúp nàng nghe, cũng không biết nàng lấy ra từ đâu một xấp tiền mặt, trực tiếp nhét vào tay người ta, "Cô giúp tôi nghe, nói với hắn là tôi đang bận."
Linh Linh đầu tiên là mặt đỏ lên, sau đó một giây đã nhanh chóng nắm chặt xấp tiền kia, trong lòng hưng phấn dị thường, còn mấy anh bảo vệ đứng bên cạnh mắt đều sáng lên.
Tề nhị thiếu đúng là thiếu gia ăn chơi, trong chốc lát ngay trước mắt bọn họ tán tỉnh hai cô em xinh đẹp, quan trọng nhất là hắn tiêu tiền không hề chớp mắt.
Xấp tiền đó, cũng phải một vạn nguyên đấy.
Một cô gái khác mắt đều đỏ lên, tuy các nàng bán xe cũng kiếm không ít, nhưng một vạn này quả thật không kiếm được, chẳng qua chỉ bị sờ vào tay, chiếm chút tiện nghi thôi sao?
Dễ vậy nàng cũng vui vẻ bị chiếm chứ.
Linh Linh đã nghe điện thoại, "Alo, ai đấy?"
"Cô là ai? Đây không phải điện thoại của Tề nhị thiếu sao? Cậu ấy đâu?"
Ninh Nguyệt nháy mắt với Linh Linh, sau đó lắc đầu, Linh Linh hiểu ý, trong giọng nói có chút mất kiên nhẫn, "Tề tiên sinh đang bận, anh có gì nói với tôi cũng được!"
Tào Tuấn muốn phát điên lên rồi, tối hôm qua bọn họ uống đến say khướt, mãi đến giờ mới tỉnh, vừa mở cửa phòng đã thấy hơn hai chục bảo vệ đứng đó, quản lý quán bar nhanh chóng chạy đến, kêu bọn họ tính tiền.
Hắn muốn tìm Ninh Nguyệt cho ra nhẽ, kết quả Tề nhị thiếu căn bản không ở trong phòng, không ai trả tiền đành để hắn người uống rượu thu xếp trả, nhưng khi xem hóa đơn, Tào Tuấn trợn tròn mắt, tối qua cả bọn đã tiêu hết 478 vạn!
Không phải là hắn không trả nổi, dù gì thì công ty gia đình mỗi năm cũng chia cho hắn mấy chục triệu cổ tức, mà cha hắn để không cho hắn dính vào chuyện công ty, một năm tiền tiêu vặt cũng không ít, nhưng hắn, nào có nỡ tiêu tiền của mình?
Vì thế, hắn liền gọi điện cho Ninh Nguyệt, nhưng mẹ nó người nghe lại là con gái.
"Sao không nói gì? Không nói là ta tắt máy đây!"
Điện thoại bị cúp!
Tào Tuấn nhìn điện thoại đã ngắt mà khóc không ra nước mắt, nghĩ đến cả quá trình uống rượu tối qua, Tào Tuấn trong lòng có dự cảm, dù hắn có gọi lại, tên ngu ngốc Tề Ninh Nguyệt đó cũng không giao hóa đơn lần này đâu.
Hắn dứt khoát cắn răng một cái, đem hóa đơn thanh toán, chỉ là bị Tề Ninh Nguyệt chơi một vố đau như vậy trong lòng vô cùng khó chịu.
Lý Tử Thần mặt lạnh tanh: "Rốt cuộc có chuyện gì vậy? Hôm qua hắn uống nhiều như vậy, sao lại không say?"
Tào Tuấn: "Ta biết thế nào được? Ta hỏi rồi, hắn tối qua chưa đến mười một giờ đã đi, người của quán nói khi đi bộ dáng hắn không có vẻ say chút nào. Thật mẹ nó kỳ lạ!"
"Cái này ta nuốt không trôi được! Chi bằng chúng ta đi tìm hắn đi, hôm qua một đêm không về nhà, cả bộ quần áo nhăn hết cả rồi..."
Triệu Na lập tức hiểu ý của Lý Tử Thần, hôm qua để hắn chạy thoát, hôm nay đến bù, "Không sai, chúng ta đi tìm nhị thiếu, rượu hôm qua là bọn ta mời, hôm nay sao cũng phải bắt hắn bù đắp cho bọn ta!"
Một người tóc vàng cười nói: "Hắn còn bị đuổi ra khỏi nhà, lại còn bị bọn mình gài bẫy cho không ít, các ngươi chắc chắn là hắn vẫn còn tiền cho bọn mình thanh toán à?"
Tối qua mới chỉ mấy triệu tiền rượu mà hắn còn bùng, hắn luôn cảm thấy Tề nhị thiếu sau khi bị đuổi ra khỏi Tề gia, trong tay chắc không có nhiều tiền đâu.
"Này, cậu tin lời đó thật à? Theo tớ thấy bất quá là Tề gia cố ý thả tin thôi, Tề gia chỉ có hai anh em, Tề Minh Dương thì mắc bệnh bẩm sinh yếu tinh, đời này khó mà có con.
Thì gia nghiệp của Tề gia còn chẳng phải là phải giao cho Tề lão nhị hay sao?
Cậu nghĩ xem, Tề gia có nhẫn tâm để cho hắn ở bên ngoài chịu khổ mãi thế được không?"
"Tề Minh Dương mắc chứng yếu tinh bẩm sinh? Ta thao, tin này cậu nghe từ đâu thế, sao ta đến giờ chưa nghe thấy?"
Tào Tuấn nói: "Cậu ta chạy khắp các bệnh viện lớn của thành phố để chữa cái chứng yếu tinh đó, ở nước ngoài cũng đi không ít, nhưng chẳng ăn thua gì, dượng tôi nói, cả đời cậu ta không thể sinh con."
Mọi người lúc này mới nhớ ra, dượng của Tào Tuấn là phó viện trưởng bệnh viện thành phố, hắn biết tin này cũng là bình thường.
Nói như vậy, sản nghiệp của Tề gia sớm muộn gì cũng thuộc về Tề nhị thiếu rồi.
Thảo nào mấy năm trước Tào Tuấn cứ lẽo đẽo theo sau Tề Ninh Nguyệt, hắn thật là có đủ mưu mô.
Vậy thì, họ xài chút tiền của Tề Ninh Nguyệt thì sao?
Chỉ có điều, bọn họ không biết Tề Ninh Nguyệt ở đâu cả?
Lúc này, Triệu Na đang lướt điện thoại chợt thốt lên, "Các người mau nhìn vòng bạn bè đi."
Cả đám cùng lấy điện thoại ra mở vòng bạn bè, thấy thiếu gia nhà Tề gia vừa đăng một dòng trạng thái, bên trong là mấy tấm hình mới chụp, trong hình Tề Ninh Nguyệt ôm ấp hai cô gái xinh đẹp, sau lưng còn đứng một đám chân dài, toàn trai xinh gái đẹp.
Tào Tuấn lập tức chửi nhỏ một tiếng.
"Ta biết ngay, đây là cửa hàng 4S Rolls-Royce, hắn không phải nói không có tiền sao? Sao lại có tiền mua xe?"
Triệu Na: "Mắc mớ gì đến chuyện hắn làm sao có tiền mua xe, chúng ta nhanh đến đó, nói không chừng cũng đổi được chiếc xe đi."
Mấy người này nhốn nháo kéo nhau chạy đến cửa hàng Rolls-Royce mà Ninh Nguyệt đang ở.
Nhưng lúc này Ninh Nguyệt đã không ở đó, vì sau khi đăng vòng bạn bè xong, nàng đã dẫn một đám người đi chọn xe rồi.
Lão đại hào phóng như thế, bọn Chung Lượng cũng dám mở miệng, theo ý của bọn họ, hai chiếc xe đi lại hằng ngày, chọn một chiếc G lớn, một chiếc thêm, mỗi chiếc đều tăng giá thêm ba trăm ngàn rồi lái đi luôn.
Trước khi đi còn không quên cho hai cô gái đã ở bên hắn cả nửa ngày trời, mỗi người mười ngàn tiền trò chuyện phí.
Hai người mừng rỡ đưa mắt nhìn bọn họ đi xa cả cây số rồi mới quay về.
"Lão đại giờ chúng ta đi đâu?"
Ninh Nguyệt chống tay lên cằm ở cửa sổ xe, "Trước gọi điện cho ngân hàng, mai tôi muốn đi rút chút tiền mặt, cứ mười triệu đi.
Tìm chỗ nào ăn cơm đi, sáng tôi đã không ăn gì rồi, sớm đói bụng rồi."
La Hạo Thiên: ... Năm nay còn ai dùng tiền mặt nữa chứ. Nhưng mà, cô là lão đại, cô quyết định đi.
Mặc Mặc gọi điện thoại xong, sau đó lại hỏi tiếp: "Vậy ngài muốn ăn gì không ạ?"
"Tùy tiện, chỉ cần đắt là được."
La Hạo Thiên: ...
Năm chiếc xe sang trọng tổng cộng tiêu hết hơn 74 triệu, hệ thống lại thưởng cho nàng tròn tám mươi triệu, nói cách khác mua thêm hai chiếc xe dưới một ngàn vạn sau cũng do hệ thống thanh toán.
Nghĩ mà xem, ai có thể như nàng, không làm gì mà một ngày đã kiếm được tám mươi triệu, ngày tháng như vậy thật là đẹp mà!
Cảm ơn Mắt to đã khen thưởng 1500 Qidian tệ!!!
Cảm ơn Đừng tới gần, nguy hiểm! Đã khen thưởng 500 Qidian tệ!!!
À thì, khen thưởng của hôm trước, chiều qua mới thấy, xin lỗi để sau bổ sung thêm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận