Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận

Xuyên Nhanh Mở Ra Cẩm Lý Vận - Chương 24: Thật giả thiên kim (length: 8132)

Những năm qua, trường Nhất Cao cũng có vài người đỗ Trạng Nguyên khối khoa học tự nhiên, nhưng đã hơn ba năm rồi nên nhà trường đặc biệt coi trọng việc này. Bảng vàng được treo lên mấy cái, phóng viên cũng đến trường phỏng vấn, Ninh Nguyệt thì lảng đi thật xa, còn nhà trường thì không lo như vậy, hiệu trưởng tranh thủ thể hiện bản thân.
Bố mẹ Ninh vui mừng không ngậm được miệng, cả khu phố ai cũng biết Ninh Nguyệt đỗ Trạng Nguyên, người quen tới tấp đến chúc mừng, bố mẹ Ninh cũng gọi điện báo cho người thân, nhà cửa náo nhiệt hẳn lên mấy ngày.
So với sự vui mừng của nhà họ Ninh, Nhan Thanh Thanh cũng biết kết quả thi tốt nghiệp cấp ba, mặt cô ta tối sầm như cái tên của mình.
Đừng nói đến việc đỗ Trạng Nguyên, tổng điểm của cô ta chỉ có 576 điểm, ngay cả cổng trường Thanh Bắc cũng không có cơ hội chạm tới chứ đừng nói vào học, tuy vậy, cô ta cũng không lo lắng không có đại học để học.
Mặt bà Nhan cũng không được tốt hơn, không chỉ vì điểm thi tốt nghiệp của Nhan Thanh Thanh thấp hơn so với dự tính, mà còn vì việc Ninh Nguyệt đỗ Trạng Nguyên khiến bà ta nghẹn một bụng. Bởi vậy, khi Nhan Thanh Thanh khóc lóc thảm thiết thì bà ta chỉ khuyên vài câu qua loa rồi bực bội ra ngoài đi mua sắm với bạn bè.
Nhan Thanh Thanh biết mẹ ruột không hài lòng về mình, trong lòng hận Ninh Nguyệt đến chết. Cô ta luôn cảm thấy chính Ninh Nguyệt đã ảnh hưởng đến tâm trạng của mình, nếu không thì thành tích của cô ta đã không tệ đến mức này.
Khi Cung Vũ Trạch đến, Nhan Thanh Thanh ôm vào lòng anh ta khóc, "Anh Cung, em, em muốn đóng phim, em muốn làm diễn viên."
"Dù sao, dù sao em thi cũng không tốt, chi bằng đi đóng phim, đây cũng là nghề em thích, anh, anh sẽ ủng hộ em chứ?"
Cung Vũ Trạch khựng lại một chút, rồi gật đầu chắc nịch, "Chỉ cần em muốn, anh sẽ ủng hộ em hết mình.
Chẳng phải là muốn đóng phim sao? Em thích vai nào, anh sẽ giúp em đoạt được."
Nhan Thanh Thanh nhận được câu trả lời vừa lòng liền nín khóc mỉm cười, rồi hôn lên môi Cung Vũ Trạch một cái.
"Nhà họ Nhan và nhà họ Cung đều không có công ty giải trí, em có muốn vào công ty giải trí nào không? Hay là anh mở một công ty giải trí để nâng đỡ riêng cho em."
Nhan Thanh Thanh nói: "Không cần vội, đợi khi em có tác phẩm tốt thì sợ gì không có công ty ký hợp đồng? Việc tự mở một công ty giải trí thì hoàn toàn không cần thiết.
Em muốn nhân dịp nghỉ hè này đi làm diễn viên quần chúng để tích lũy kinh nghiệm."
Cung Vũ Trạch lập tức nhíu mày, "Em là đại tiểu thư nhà họ Nhan, đóng vai quần chúng quá khổ cực không thích hợp với em."
Nhan Thanh Thanh nói: "Em không muốn sau này có danh tiếng thì bị người khác lên án, mà làm diễn viên quần chúng có thể học được rất nhiều điều, em không thấy khổ."
Cung Vũ Trạch bị hôn thêm hai cái, bất đắc dĩ đồng ý yêu cầu của bạn gái.
...
Sau khi điền nguyện vọng không được hai ngày, Hồ Tùng Bách đã liên hệ với Ninh Nguyệt.
Vừa tới anh ta liền đưa cho Ninh Nguyệt một túi hồ sơ, cô mở ra xem, bên trong toàn là ảnh chụp Giang Thi Hàm bị đánh, còn có một số là giấy khám bệnh của Giang Thi Hàm ở bệnh viện.
Ngoài ra, còn một xấp, cái này thì có chút chướng mắt.
"Lý Thành Vinh và mấy nữ minh tinh trong công ty đều có gian díu với nhau, ta nghi ngờ vợ của hắn phát hiện hắn mèo mả gà đồng nên hai người xảy ra cãi vã rồi dẫn đến bạo lực gia đình. Hơn nữa, Giang Thi Hàm từng nhiều lần đến văn phòng luật sư tư vấn về việc ly hôn, nhưng câu trả lời nhận được không mấy khả quan."
"Vì Giang Thi Hàm không đi làm, nàng sợ quyền nuôi con gái sẽ rơi vào tay Lý Thành Vinh.
Ta cố ý đi hỏi thăm luật sư Kim, người mà nàng đã tư vấn, ông ấy nói dạng vụ kiện ly hôn này thì bên nữ sẽ chịu thiệt một chút, nhưng khả năng giành được quyền nuôi con vẫn có đến tám phần."
Dù sao thì thẩm phán cũng sẽ cân nhắc nguyện vọng của đương sự, con gái của Giang Thi Hàm đã mười bốn tuổi rồi, chẳng lẽ không thể bày tỏ ý nguyện thật của mình trước mặt thẩm phán sao?
"Vậy sau đó thì sao?" Nếu đã nắm chắc có thể thắng kiện, vậy sao việc ly hôn lại chẳng đi đến đâu?
"Lần cuối cùng nàng đến văn phòng luật sư là ba tháng trước, luật sư Kim nói hôm đó trên người nàng có vết thương, chắc là vừa bị Lý Thành Vinh đánh. Nghe ý của luật sư Kim là, có vẻ như con gái nàng không muốn cha mẹ ly hôn, Giang Thi Hàm thương con gái nên có lẽ đã tuyệt vọng rồi."
Ninh Nguyệt không nhịn được nhíu mày, mẹ ruột chịu khổ, con gái lại đứng nhìn, còn không muốn cha mẹ ly hôn, con cái như thế thì thà sinh ra một xâu thịt nướng còn hơn!
"Còn gì nữa không?"
Hồ Tùng Bách rút từ trong đống tài liệu ra hai tấm ảnh: "Đây là ảnh hậu đang nổi Tề Quỳnh, cô ta có một đứa con riêng, năm nay sáu tuổi, cha ruột chính là Lý Thành Vinh. Hai ngày trước, đứa bé bị ốm, Lý Thành Vinh tự mình vào bệnh viện chăm sóc, đúng lúc bị ta chụp lại hình ảnh ba người bọn họ cùng xuất hiện."
Ninh Nguyệt cầm ảnh lên xem, quả thật thằng bé này có mấy phần giống Lý Thành Vinh.
Có lẽ là vì hắn có con riêng, vậy tại sao kiếp trước sau khi Giang Thi Hàm chết, Lý Thành Vinh lại chọn kết hôn với nguyên chủ?
Ninh Nguyệt dùng ngón tay gõ nhẹ lên bức ảnh, một hồi lâu sau mới mở miệng: "Ngươi lại phái thêm người giúp ta theo dõi Tề Ảnh hậu, thêm tiền. Còn nữa theo dõi Lý Tuyết Nhi, tốt nhất là có thể ghi lại những lời cô ta hay nói."
Hồ Tùng Bách vui mừng, thêm tiền, thêm tiền thì tốt, "Ta làm việc thì cô cứ yên tâm, trong vòng bảy ngày cam đoan sẽ tra ra bộ mặt thật của Tề Ảnh hậu này."
Sau khi Hồ Tùng Bách đi, Ninh Nguyệt nhìn đống ảnh chụp này mà trầm tư, công ty Diệu Dương dù sao cũng là một công ty lớn trị giá vài tỷ, muốn lật đổ Diệu Dương, xem ra, cô cũng phải thành lập một công ty giải trí thôi.
Có điều tháng chín cô đã khai giảng rồi…
Thế là Ninh Nguyệt gọi điện cho Lợi Chính Dân, đối phương nhanh chóng bắt máy, "Ninh Nguyệt? Tìm ta chắc là có chuyện rồi, nói đi."
Sau khi biết kết quả thi đại học của Ninh Nguyệt, anh đã cùng hai bố con bọn họ ăn một bữa cơm để chúc mừng, mới qua vài ngày Ninh Nguyệt đã chủ động gọi điện cho anh chắc chắn là có việc.
"Đúng là có chuyện muốn nhờ anh, tôi muốn mở một công ty giải trí, hoặc là thu mua một công ty giải trí nào đó, nhưng mà về phương diện này tôi cũng không rành lắm..."
Lợi Chính Dân nói: "Chuyện này có gì khó, cứ tìm người tìm hiểu tình hình là được. Ngoài ra, ta sẽ để trợ lý Lâm qua giúp cô một tay, đảm bảo tiền của cô sẽ không bị lãng phí."
Nói thật, từ hồi năm ngoái Ninh Nguyệt cứu anh trên sân thượng của công ty, anh không những nợ Ninh Nguyệt một ân lớn, mà còn đi theo cô kiếm được mấy trăm triệu, đó là mấy trăm triệu tiền lãi thuần đấy. Anh không những nợ ân mà còn nợ ân tình của người ta, chính không biết phải trả làm sao.
Ninh Nguyệt cười nói: "Đa tạ Lợi tổng."
"Cô xem, ta đã sớm gọi thẳng tên cô rồi, Minh Thụy cũng tỷ tỷ tỷ tỷ gọi cô, vậy mà cô cứ khăng khăng gọi ta Lợi tổng, xa lạ quá."
Ninh Nguyệt biết điều, "Lợi thúc."
Lần này Lợi Chính Dân rất vui vẻ, "Thế này mới đúng chứ! À mà, cô muốn thu mua công ty giải trí thì cứ mở miệng nói nếu không đủ tiền nhé."
Ninh Nguyệt nói: "Trong tay tôi có bao nhiêu tiền mà ngài còn không biết sao? Trừ số tiền 50 triệu dùng để đầu tư hôm trước thì toàn bộ vẫn ở chỗ tôi. Thu mua một công ty giải trí nhỏ thì dư sức."
Mặc dù tiền của cô đều là từ chỗ của Lợi Chính Dân mà có, nhưng cô cầm cũng không áy náy, vì vậy mà nói ra cũng rất thẳng thắn.
Cầu phiếu đề cử, cầu nguyệt phiếu, cầu cất giữ, cầu bình luận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận