Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 77: Thu hoạch vụ thu ngày mùa (length: 4296)

Chờ hai người trở ra, đám thanh niên trí thức đều nhìn về phía bọn họ.
Chính xác mà nói, là nhìn về phía Giang Quân Mạc.
Phỏng chừng mọi người vừa mới cũng nghe được giọng của Sử Xuân Yến.
Lục Hạ thấy Giang Quân Mạc có chút xấu hổ, liền chủ động lên tiếng nói: "Ta mua dưa hấu, mọi người bổ ra ăn đi."
Những người khác nghe lúc này mới dời ánh mắt đi, "Ôi, quả dưa này không nhỏ, thanh niên trí thức Lục thật biết chọn, chắc là ngọt lắm đây."
Lục Hạ cười cười, "Là Lý đại gia giúp chọn, ta đâu có biết."
Những người khác cười cười, cảm ơn Lục Hạ rồi cắt dưa ăn.
Mà Giang Quân Mạc thừa dịp lúc này trở về phòng.
Bất quá trong lòng mọi người vẫn là mỗi người một ý nghĩ riêng.
Buổi tối nhóm nữ thanh niên trí thức tụ tập một chỗ nói chuyện phiếm, Lục Hạ đang cùng Tôn Thắng Nam học đan áo len, sau đó liền nghe mọi người cũng nhắc đến chuyện này.
Đám thanh niên trí thức đều cảm thấy Giang Quân Mạc rất thảm, cứ như vậy bị người trong thôn dây dưa đến.
Mà từ lần trước chuyện đó, luôn luôn không nói nhiều Trần Tuyết lần này cũng chủ động nói:
"Người trong thôn này đừng thấy ai cũng có tính toán, nhưng kỳ thật đối ngoại vẫn rất đoàn kết; trước đây cùng chúng ta cùng nhau xuống nông thôn có một nữ thanh niên trí thức tên Ngô Ngọc, rất xinh đẹp, vừa xuống nông thôn liền bị một người trong thôn để ý.
Khi đó mọi người vừa xuống nông thôn, đều nghĩ có thể trở về thành, ai cũng không muốn gả vào trong thôn, kết quả người nam kia vẫn cứ dây dưa nàng.
Không chỉ chủ động giúp nàng làm việc, mà lại thỉnh thoảng còn tặng quà cho nàng, nàng cự tuyệt như thế nào cũng vô dụng, người ta cứ muốn như thế nào thì như thế, cứ chết quấn nàng không tha.
Dần dần mọi người đều nói hai người bọn họ đang quen nhau, Ngô Ngọc giải thích cũng vô dụng, dù sao ai cũng nhìn ra hai người đi rất gần.
Cuối cùng hết cách, Ngô Ngọc chỉ có thể gả cho hắn.
May mà nhà kia cũng không tệ, Ngô Ngọc sau khi kết hôn liền được sắp xếp làm việc ở trường tiểu học, ngược lại là công việc thoải mái hơn chút."
Những người khác nghe trong lòng cũng có chút bùi ngùi.
Ở nông thôn muốn hủy hoại thanh danh của một người quá dễ dàng, đặc biệt là các nàng, nữ thanh niên trí thức, thực sự phải cẩn thận.
Thật ra Lục Hạ bọn họ vừa xuống nông thôn thì trong thôn cũng có mấy người để ý Tô Mạn, dù sao Tô Mạn có diện mạo và khí chất nổi bật như vậy.
Chẳng qua nàng và Cố Hướng Nam đi lại gần, thấy có vẻ lại là người có cá tính, phỏng chừng không dễ gì mà hàng phục được, cho nên những người có ý đồ đều bỏ cuộc, cho dù mình không muốn bỏ cuộc thì người nhà cũng sẽ giúp bọn họ từ bỏ ý định.
Dù sao loại người như Tô Mạn vừa nhìn đã thấy không phải là người nông dân có thể nuôi nổi.
Mà Lục Hạ bên này thì lại không có ai, bởi vì khi nàng vừa xuống nông thôn thì gầy gò nhỏ bé, lại không hay nói, tồn tại quá mờ nhạt, phỏng chừng không ai để ý, ngược lại giúp nàng bớt đi không ít chuyện phiền phức.
Nghĩ mà xa xôi.
Mọi người hàn huyên một hồi, đều cảm thấy chuyện của Giang Quân Mạc không dễ xử lý.
Cưới à, ai cũng nhìn ra gia thế Giang Quân Mạc không tồi, phỏng chừng sẽ không để mắt đến cô gái thôn quê Sử Xuân Yến này.
Không cưới à, sau này Giang Quân Mạc ở trong thôn phỏng chừng cũng sẽ không dễ chịu, không cẩn thận còn bị kế toán làm khó dễ, dù sao thân thể hắn cũng không tốt, cũng làm không được bao nhiêu việc, cho dù có nhà giúp đỡ thì cũng không đủ sức.
Tất cả mọi người lo lắng cho hắn, nhưng cũng chỉ đến vậy thôi, dù sao đây cũng là chuyện của riêng hắn, đến lúc đó xem hắn xử lý như thế nào.
Rất nhanh đã đến tết trung thu, đây là ngày lễ đầu tiên của đám thanh niên trí thức mới đến, nhóm thanh niên trí thức góp tiền mua thịt làm một bữa coi như phong phú để chúc mừng, sau đó trong thôn lại bắt đầu bận rộn.
Bởi vì sắp tới mùa thu hoạch vụ mùa, xem như là thời điểm bận rộn nhất trong năm, Lục Hạ các nàng bắt đầu đi làm cũng bị sắp xếp rất nhiều công việc.
Cắt lúa, tách bắp, mỗi lần bắt đầu làm việc đều đến rất khuya, Lục Hạ sau khi tan việc mệt đến mức cánh tay cũng không nhấc lên được.
Nàng này uống nước linh tuyền rõ ràng đã dưỡng tốt thân thể mà còn như vậy, huống chi là những người khác.
Mọi người mỗi ngày mệt mỏi cũng không muốn nói gì, nếu như phụ trách nấu cơm, về đến nhà còn phải kéo thân xác để nấu cơm.
Thật là quá khó khăn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận