Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 538: Sau cùng cuộc sống đại học (length: 4290)

Chờ hắn sau khi rời đi, Lục Hạ đối với mấy tiểu tử còn đang khóc kia an ủi: "Đừng khóc, thúc thúc lần sau sẽ trở về mà, hắn chẳng phải đã hứa là chờ về sẽ mang vỏ đạn xe tăng cho các ngươi sao? Sẽ nhanh gặp lại thôi!"
"Thật sao?"
"Đương nhiên, thúc thúc sẽ không lừa người!"
Bọn nhỏ nghe lúc này mới thấy khá hơn.
Bất quá, tuy rằng Lục Hạ đã hứa với bọn chúng là thúc thúc về sau còn có thể trở về chơi cùng bọn chúng, nhưng sau một ngày hắn đi, mấy tiểu tử kia vẫn không có chút tinh thần nào.
Khang Khang nhìn thấy có chút lo lắng, bèn đưa bọn chúng đi chơi một ngày.
Ngày thứ hai Lục Hạ muốn đánh lạc hướng sự chú ý của bọn chúng, liền dẫn bọn chúng đi cửa hàng hữu nghị mua xe.
Đương nhiên, không thể thiếu cả Khang Khang.
Cả nhà sáu người, hiếm khi có dịp cùng nhau đi.
Kết quả đến cửa hàng, mấy nhóc tì vốn ít khi ra ngoài, lần đầu tiên nhìn thấy nhiều đồ vật kỳ lạ cổ quái như thế, rốt cuộc không còn ỉu xìu, bắt đầu nghịch ngợm!
Chạy tới chạy lui trong cửa hàng.
Nghỉ tết, người trong cửa hàng lại đông, Lục Hạ trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng bọn chúng đâu!
Cũng may Giang gia gia sợ bọn họ không trông nổi nhiều đứa trẻ như vậy, nên đã bảo Tiểu Vu đi theo.
Mới không để lạc mất bọn nhỏ.
Đến khi tìm thấy, Lục Hạ tức giận sôi máu.
Nàng không nên mềm lòng dẫn bọn chúng ra ngoài, mấy đứa nhóc này quá sức quậy phá!
Nàng thật hận không thể lấy dây thừng buộc lại, không cho chúng chạy lung tung nữa!
Tìm bọn trẻ đến mệt mỏi rã rời, lúc này nàng cũng không có tâm trí nào mà đi dạo nữa, vì thế dừng lại, tìm chỗ nào không cản trở, cứ thế mặt lạnh nhìn mấy đứa nhóc, cũng không nói gì.
Một bên Khang Khang thấy mụ mụ tức giận, cũng biết là lỗi của các em trai em gái.
Vì thế nhíu mày lên, nói với bọn chúng: "Ở ngoài không được chạy loạn, nếu lạc mất sẽ không tìm thấy đâu, ở ngoài có nhiều người xấu lắm, có thể bắt cóc các em lên núi bán, sẽ không bao giờ về nhà được đâu!"
Mấy đứa bé nghe vậy thì hoảng sợ, khóc nức nở nói: "Không, không chạy nữa, nghe, lời ạ!"
Thấy Lục Hạ vẫn mặt không đổi sắc không nói gì, mấy đứa nhóc cũng biết chúng lại chọc mụ mụ giận rồi, bèn thi triển tuyệt chiêu làm nũng, nhào tới ôm chân nàng.
Bất quá Lục Hạ lúc này vẫn còn đang nổi nóng, không muốn để ý đến chúng.
Vẫn là Giang Quân Mạc chủ động lên tiếng: "Lần sau còn thế này thì các con cứ ở nhà nhé, ba và mẹ không bao giờ đưa các con ra ngoài nữa."
Vì thế mấy đứa nhóc rốt cuộc ngoan ngoãn, Lục Hạ dẫn bọn chúng cũng không đi dạo nữa, đi thẳng đến chỗ bán đồ chơi, dùng chính số tiền chúng kiếm được để mua một chiếc xe đồ chơi.
Đoàn người lúc này mới thắng lợi trở về.
Sau khi về đến nhà, Lục Hạ cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.
Đưa con đi ra ngoài thật là quá mệt, nàng nhớ tới trước đây trên mạng có người khi đưa con ra ngoài dùng loại dây thừng dắt chó để giữ chúng lại.
Lúc ấy còn tưởng là trò đùa, bây giờ nhìn lại thì thấy quá hữu ích! Nàng tính sẽ làm một cái, chắc chắn lần sau ra ngoài có thể đỡ lo đi nhiều.
Có xe đồ chơi, mấy đứa trẻ cuối cùng cũng có việc để làm, cũng không nhìn chằm chằm xe đạp với xe Jeep nữa. Không mấy ngày sau thì Tôn thẩm tử cũng đã quay về, Lục Hạ bọn họ cũng cuối cùng có thể thảnh thơi hơn.
Rất nhanh, kỳ nghỉ đông kết thúc.
Học kỳ cuối năm thứ tư đại học bắt đầu.
Sau khi khai giảng học kỳ này, Lục Hạ cảm thấy có sự khác biệt rất lớn.
Giống như giữa các bạn học đều bao trùm một bầu không khí quyến luyến không rời, ai cũng biết đối với rất nhiều bạn học mà nói, đây có thể là khoảng thời gian cuối cùng bọn họ cùng nhau. Cho nên mọi người đều rất trân trọng.
Lục Hạ cũng vậy, nàng biết, đối với sinh viên khóa đầu tiên sau khi khôi phục thi đại học, sau này họ đều sẽ là trụ cột của quốc gia.
Sẽ vì sự phát triển của đất nước mà cống hiến.
Mà hiện tại những nhân tài này đều là bạn học của nàng, nàng kiêu ngạo và cũng tự hào.
Khoảng thời gian học tập ở trường hiếm có cuối cùng này khiến nàng đặc biệt quý trọng.
Cho nên cố gắng sẽ dùng nhiều thời gian hơn để ở lại trường học.
Trước đây vì phải chăm sóc con, rất nhiều hoạt động sau giờ học nàng đều không tham gia, nhưng bắt đầu từ học kỳ này thì nàng cũng tham gia vài lần.
Không phải vì giao hảo với những trụ cột tương lai của quốc gia này, mà là muốn về sau khi nhớ lại sẽ có những hồi ức tốt đẹp hơn....
Bạn cần đăng nhập để bình luận