Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 460: Tam bào thai sinh ra (length: 4626)

Thấy Lục Hạ ăn cơm, tứ tỷ liền đi làm việc trước.
Kết quả nàng vừa đi chưa bao lâu, Lục Hạ đã cảm thấy bụng ngày càng đau dữ dội.
Giang Quân Mạc thấy vậy liền đi gọi bác sĩ, bác sĩ đến xem qua thì phát hiện đã mở hai phân, thế này là sắp sinh thật rồi.
Lục Hạ thấy thế lại cố đứng lên đi lại.
Vừa đi chưa được bao lâu, Giang gia gia dẫn theo Khang Khang cũng tới, lần này thì cả đại bá mẫu cũng đến.
Lục Hạ ngạc nhiên, "Sao mọi người đến sớm vậy, cả đại bá mẫu cũng không đi làm à?"
Đại bá mẫu cười cười với nàng rồi giải thích: "Tiểu Tứ gọi điện nói con sắp sinh, mà vừa hay hôm qua ta xin nghỉ phép mấy ngày, đến đây chăm sóc con, chứ đợi sinh ba đứa nhỏ ra, một mình Tiểu Mạc làm sao chăm nổi."
Lục Hạ nghe mà cảm động vô cùng, nhưng cũng biết người một nhà không nên quá khách khí, chỉ biết cảm kích nói: "Vậy thì làm phiền đại bá mẫu rồi."
Vừa nói được mấy câu thì Lục Hạ lại cảm thấy bụng đau càng lúc càng dữ, bác sĩ đến xem một lượt rồi xác định là đã có thể vào phòng sinh.
Thế là Lục Hạ liền bị đẩy đi.
Có lẽ là mấy đứa nhỏ sinh ra đã sợ bệnh viện, lúc Lục Hạ bị đẩy đi, xung quanh toàn là bác sĩ y tá mặc áo blouse trắng, Khang Khang có vẻ hơi giật mình, nép sau lưng Giang gia gia cẩn thận nhìn nàng.
Lục Hạ thấy vậy liền cười với hắn, nói: "Khang Khang đừng lo, mẹ sẽ ra nhanh thôi, con cũng sẽ sớm gặp các em thôi."
Khang Khang nghe xong mới an tâm, rồi nở nụ cười động viên, "Vậy mẹ phải cố gắng nhé, nhanh sinh các em ra!"
Lục Hạ cười đáp ứng, "Được."
...
Việc sinh con thì sinh lần một lần hai là quen thôi, thân thể Lục Hạ vốn cũng không tệ nên không mấy lo lắng.
Nhưng bác sĩ đỡ đẻ cho nàng thì lại có vẻ rất lo lắng, dù sao có thể để lãnh đạo dặn dò đi dặn dò lại thì thân thế người mang thai không hề đơn giản, lại còn là ca sinh ba hiếm thấy, trước kia bà ấy chỉ đỡ sinh vài ca sinh đôi thôi, đây là lần đầu đỡ ca sinh ba, khó tránh khỏi có chút căng thẳng.
Nhưng các bé lại sinh ra rất thuận lợi, Lục Hạ vừa vào phòng sinh nửa tiếng thì bé thứ hai đã chào đời, tuy hơi nhỏ, chỉ có hai cân ba, nhưng trông rất khỏe mạnh, tiếng khóc cũng rất lớn.
Mười phút sau bé thứ ba cũng ra đời, nhẹ hơn anh trai một chút, hai cân hai rưỡi, cũng rất khỏe mạnh.
Sau khi sinh xong y tá cho Lục Hạ xem thoáng qua rồi bế ra, dù sao các bé còn quá nhỏ, vẫn phải đưa đến chỗ bác sĩ kiểm tra trước.
Lục Hạ rất mệt, nhưng nhìn thoáng qua cũng thấy các bé thực sự rất nhỏ, không thể nào so được với Khang Khang lúc đó, cũng không xinh trai bằng Khang Khang nữa.
Khang Khang vừa sinh ra da dẻ đã trắng trẻo đáng yêu rồi, còn mấy bé này thì hồng hào, nhăn nheo như mấy ông cụ non.
Lục Hạ xem qua rồi nghĩ, sau nhất định phải chăm sóc chúng thật tốt, cùng là anh em, nhan sắc không thể thua kém quá nhiều được.
Còn những người nhà họ Giang đang chờ ở ngoài, thấy nhanh vậy mà đã bế ra hai bé thì vui mừng khôn xiết, ai nấy đều chen nhau lên xem các bé, rồi bảo tứ tỷ đi tìm bác sĩ để kiểm tra trước.
Vốn tứ tỷ định vào phòng sinh cùng Lục Hạ nhưng Lục Hạ có chút ngại.
Bác sĩ y tá không quen biết thì còn đỡ, nhưng có người quen thì có chút xấu hổ, cho nên tứ tỷ mới không vào, ở bên ngoài đợi, lúc này thì lại lo việc trông các bé, dù sao bệnh viện dù là bệnh viện lớn cũng không thể đảm bảo tuyệt đối an toàn, phải trông nom các bé cẩn thận.
Vốn tưởng rằng hai bé trước đã sinh thuận lợi thế rồi, chắc bé thứ ba cũng nhanh thôi.
Ai ngờ bé út lại là cái đứa lì lợm, ở trong bụng cựa quậy nửa ngày mà vẫn không chịu ra, cuối cùng Lục Hạ mệt bở hơi tai thì cái con nhỏ này mới từ từ chậm rãi chui ra.
Đến bác sĩ cũng phải thở phào nhẹ nhõm.
Bế đứa nhỏ lên xem rồi cười nói: "Là một tiểu nha đầu, tuy hơi nhỏ nhưng mà nhìn xinh đấy, thấy ngay là lớn lên sẽ là mỹ nhân!"
Lục Hạ nghe vậy liền nhìn qua, con bé này còn nhỏ hơn cả hai anh trai, chỉ tầm hai cân thôi.
Nàng thì chẳng thấy chỗ nào xinh xắn, vẫn nhăn nheo như nhau nhưng nếu bác sĩ nói vậy thì chắc là có tiềm năng.
Lục Hạ cũng an tâm.
Cuối cùng thì các bé cũng đã sinh ra xong xuôi, tối qua không ngủ đủ giấc, thêm một buổi sáng bị giày vò, Lục Hạ mệt mỏi vô cùng.
Lúc này thấy các bé không có vấn đề gì, nàng vẫn luôn căng thẳng nên lúc này cũng đã thả lỏng, nhắm mắt lại an tâm ngủ thiếp đi.....
Bạn cần đăng nhập để bình luận