Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 108: Thuê (length: 3915)

Giang Quân Mạc nghe vậy dừng lại một chút, sau đó ngượng ngùng mở miệng nói: "Xe đạp là của Lục thanh niên trí thức hồi môn, chuyện này nàng quyết định."
Mấy gã nam thanh niên trí thức kia đối với lời này cũng không để ý, "Này, chẳng phải nhà ngươi bỏ tiền mua sao, vậy chẳng phải là của ngươi, làm gì lại đẩy cho Lục thanh niên trí thức, chẳng lẽ là ngươi không muốn cho mượn à?"
"Đúng đó, đều là thanh niên trí thức, không cần thiết phải keo kiệt như thế chứ?"
"Đúng đó; trước kia khi thân thể ngươi không khỏe chúng ta còn giúp ngươi làm việc, bây giờ mượn cái xe đạp lại ra sức từ chối!"
Lục Hạ đứng bên cạnh nghe bọn họ nói vậy lập tức liền lạnh mặt, "Hắn nói đúng, xe đạp này là của ta, ta nói cho mượn thì có thể cho mượn, chuyện nhà ta do ta quyết định, các ngươi tìm hắn cũng vô ích."
Nàng vừa thốt ra lời này, mấy gã nam thanh niên trí thức kia liền không thích nghe.
"Thật hay giả vậy? Giang thanh niên trí thức vậy mà lại hèn nhát như thế? Để cho phụ nữ đè đầu cưỡi cổ? Chẳng lẽ là không muốn cho mượn xe nên cố tình đấy à?"
Ai ngờ Giang Quân Mạc trực tiếp gật đầu, "Đúng vậy, ta đều nghe nàng, lời ta nói không tính!"
Giọng điệu này và lời nói khiến mấy gã nam thanh niên trí thức mặt cứng đờ.
Cũng không tiện nói gì nữa, bất quá ánh mắt hai người nhìn Lục Hạ thật không đẹp mắt.
Tôn Thắng Nam đứng bên cạnh thấy thế liền nói: "Được rồi, người ta Lục thanh niên trí thức mới mua xe, chính mình còn chưa đi được mấy lần, mấy người các cậu đã đòi mượn rồi, đặt vào trường hợp của các cậu các cậu có xót không?"
Cũng đúng, lấy đâu ra cái mặt dày vậy chứ, vừa mở miệng đã đòi mượn.
Lục Hạ không muốn nghe bọn họ "thi ân cầu báo", cười cười nói: "Nếu ta nhớ không nhầm thì trước kia mỗi lần Giang thanh niên trí thức nhờ mọi người giúp đều cho một ít thứ để báo đáp, cho nên mọi người coi như có qua có lại, không ai không công giúp làm việc, cho nên bây giờ các cậu lại tỏ vẻ ân nhân khiến tôi có chút không hiểu."
Nói tới đây lại quay sang những người khác cười cười, "Xe đạp cũng không phải không thể cho mượn, nhưng đây là xe mới mua, tôi cũng có chút tiếc, mọi người nếu có việc gấp mượn một lần cũng được, bình thường nếu không có việc gì, chỉ là không muốn đi bộ thì đi thuê đi, một lần hai hào tiền, có thể cho các cậu thuê."
Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều ngẩn người, không ai nghĩ nàng lại nói như vậy.
Ngược lại Cố Hướng Nam nghe xong thì cười, "Tôi thấy cái này được, vừa nãy tôi vẫn còn do dự, Lục thanh niên trí thức mua xe mới, tôi mà mượn thì không tiện, nếu thuê thì ngược lại thoải mái hơn.
Cứ quyết định như vậy đi, xe đạp có nhiều khó kiếm mọi người đều hiểu, cho nên sau này ai muốn dùng thì cứ trực tiếp thuê của Lục thanh niên trí thức là được, chúng ta tuy rằng đều là thanh niên trí thức, nhưng cũng nên sòng phẳng, như vậy sẽ không làm mất tình nghĩa."
Những người khác nghe cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Cũng đúng, lúc nãy Lục Hạ vừa mở miệng nói thuê, trong lòng bọn họ còn có chút khó chịu, nhưng bây giờ Cố Hướng Nam nói vậy thì đã hiểu.
Nghĩ lại cũng phải, nếu là mình mới mua xe, người khác mở miệng ra là mượn, phỏng chừng cũng sẽ không nỡ.
Lời này vừa nói ra, mọi người đồng loạt đồng ý.
"Được thôi; sau này chúng ta nếu muốn dùng thì thuê của Lục thanh niên trí thức vậy."
"Đúng đúng."
Mọi người sôi nổi cho thấy thái độ, ngoại trừ hai gã nam thanh niên trí thức vừa lên tiếng kia sắc mặt không được tốt cho lắm.
Bất quá cũng không ai để ý tới.
Chờ hai người đẩy xe về nhà, cũng có chút mệt mỏi.
Lục Hạ lúc này có chút hối hận "Biết vậy thì đã không mua xe đạp."
Bây giờ đột nhiên phát hiện bọn họ giống như hơi quá nổi bật.
Giang Quân Mạc thấy thế thì an ủi: "Không sao đâu, dù sao mọi người đều biết nhà ta thường xuyên gửi đồ về, xe đạp cũng chẳng có gì lạ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận