Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 71: Tính kế thất bại (length: 4114)

Mà Chu Lai Nhĩ thấy thái độ của mọi người cuối cùng cũng sa sầm lại.
Một lúc lâu sau, nàng mới tự giễu cười một tiếng.
“Các ngươi đều cảm thấy ta là dựa vào tính toán mới có được hôn sự, khinh thường ta đúng không?
Nhưng nếu ta không tính toán thì ta cái gì cũng không có được, các ngươi không hiểu ta, không hiểu cuộc sống của ta, không biết ta từ nhỏ sống ở cái gia đình như thế nào, dựa vào cái gì mà khinh thường ta?
Các ngươi có biết không? Khi còn nhỏ ta đâu có gọi là Chu Lai Nhĩ, ta đối với cha mẹ cổ hủ như vậy làm sao có thể đặt cho ta một cái tên dương khí như thế.
Trước bảy tuổi ta còn gọi Chu Lai Nhi, Lai Nhi Lai Nhi, bọn họ muốn con trai, liền đặt cho ta một cái tên còn không bằng Chiêu Đệ.
Mãi đến khi đi học, lão sư thấy tên của ta quá trắng trợn, mới đổi cho ta thành Chu Lai Nhĩ.
Từ nhỏ ta đã biết, đồ tốt phải tự mình tranh đoạt, nếu không nó sẽ không thuộc về ta!
Cho nên các ngươi khinh thường ta cũng tốt, ghét ta cũng được, đều không quan trọng.
Bởi vì lợi ích ta đã đạt được, mục đích ta đã có, sau này ta có thể rời khỏi nơi này, không cần phải lặp đi lặp lại làm công việc nặng nhọc mỗi ngày nữa.
Vậy nên ta không để ý các ngươi nghĩ như thế nào, bởi vì chúng ta sắp không còn là người cùng đường nữa.” Nói xong nàng ngẩng cằm lên cao, tựa như đang ở trên cao nhìn xuống liếc nhìn bọn họ một cái, rồi xách đồ trực tiếp đi, ngay cả bánh kẹo cưới cũng không thèm để lại.
Những người khác thì mặt mày ngơ ngác nhìn nhau, trừ Trần Tuyết đang ở trong phòng, tất cả đều không biết phải nói gì.
Đương nhiên, đối với những lời nàng nói, bọn họ cũng không dám tán đồng.
Mặc kệ cuộc sống của nàng từ nhỏ có khổ sở như thế nào, ít nhất làm người cũng phải có ranh giới đạo đức cuối cùng, dùng thủ đoạn cướp chồng của người khác thì khiến bọn họ khinh thường.
“Xùy” chỉ nghe Trình Ngọc Kiều nói: “Không phải là gả cho một vị liên trưởng sao, cứ làm như là gả cho quốc gia ZX vậy.” “Đừng nói bậy!” Cố Hướng Nam lên tiếng cắt ngang lời cô ta.
Tô Mạn không thèm liếc mắt một cái, tiếp tục ăn cơm, hiển nhiên cũng khinh thường Chu Lai Nhĩ.
Lục Hạ cũng vậy, bất quá việc Chu Lai Nhĩ đi lấy chồng ảnh hưởng duy nhất đến các nàng là, giường ở phòng này của họ sẽ khôi phục lại bốn người.
Buổi tối ngủ sẽ thoải mái hơn một chút.
Bất quá, đến hôm sau, lúc bắt đầu làm việc thì lại nghe được một chuyện, khiến Chu Lai Nhĩ trở thành trò cười cho mọi người.
Bởi vì Hồ Kiến Quân sáng sớm hôm đó đã rời Đại Ảnh thôn về đơn vị.
Nhưng hắn là tự mình đi, Chu Lai Nhĩ cũng không đi theo quân.
Nghe nói là do Hồ gia phân nhà, Hồ lão nương sau này sẽ sống cùng con trai cả, tức Hồ Kiến Quân.
Hồ Kiến Quân không thể để lão thái thái ở nhà một mình được, nhưng hắn vừa lên liên trưởng, được chia một căn phòng rất nhỏ, nếu tất cả cùng đến quân đội thì căn bản là không đủ ở, cho nên đành phải để Chu Lai Nhĩ ở nhà hầu hạ bà ta.
Lục Hạ nghe mà bật cười, lần này Chu Lai Nhĩ phỏng chừng đã như công dã tràng mà giỏ trúc múc nước, nghĩ tính toán cả nửa ngày, cuối cùng vẫn phải ở lại trong thôn.
Lục Hạ nghi ngờ rằng đây là do Hồ lão thái thái cố tình, dù sao ai cũng nhìn ra bà ta không thích người con dâu này.
Bất quá những chuyện này không liên quan gì đến các nàng.
Dù sao tất cả đều là do chính nàng ta chọn.
Lục Hạ không biết Chu Lai Nhĩ có hối hận không, dù sao hai ngày sau liền thấy nàng ta bắt đầu làm việc, nhưng không đi cùng nhóm thanh niên trí thức, cũng không chào hỏi họ, như là đang phân rõ ranh giới, phỏng chừng bản thân nàng ta cũng thấy mất mặt.
Nhóm thanh niên trí thức cũng không để ý.
Buổi chiều hôm nay đột nhiên trời mưa, hơn nữa mưa cũng khá lớn, nên bọn họ không đi làm việc.
Tôn Thắng Nam nhìn trời bên ngoài, phỏng chừng ngày mai trời vẫn còn mưa, vì vậy cô định đi một chuyến ra huyện, hỏi mọi người xem có muốn đi cùng không.
Lục Hạ có chút do dự, trước mắt nàng không thiếu thứ gì, nhưng cũng rất muốn đi xem một chút, được cái không biết nên mua cái gì, vì thế liền mở miệng hỏi: “Thắng Nam tỷ muốn mua gì sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận