Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 563: Lục Hạ bị ghét bỏ (length: 3634)

Giang Quân Mạc nghe nàng, suy nghĩ một chút nói: "Đầu ngõ nhà chúng ta cũng có một nhà trẻ, là của xã khu, lúc ta về xem qua rồi, cảm thấy cũng không tệ lắm, bọn trẻ con trong xóm đều ở đó, ta nghĩ hay là cứ đưa bọn chúng vào đấy thử xem đã, đưa đón cũng tiện, đợi đến lúc chúng nó đi mẫu giáo thì tính tiếp."
Lục Hạ nghĩ nghĩ gật đầu, "Vậy cứ làm như vậy đi, chứ cứ mang mấy đứa ra ngoài mỗi ngày cũng bất tiện."
Quyết định xong, Lục Hạ cũng không chậm trễ, ngày hôm sau tan làm liền đến nhà trẻ hỏi thăm, đồng thời cũng xem xét môi trường ở đó.
Tuy là của xã khu nhưng nhà trẻ rất sạch sẽ, các cô giáo phụ trách chăm sóc cũng trông rất hiền hòa, kiên nhẫn.
Lục Hạ thấy vậy cũng hài lòng, liền nói chuyện với người phụ trách, nộp tiền, định ngày hôm sau sẽ đưa ba đứa nhỏ đến.
Chứ không có bọn chúng, lũ trẻ lớn mỗi ngày chạy đi chạy lại, một mình Tôn thẩm tử chăm cũng rất mệt.
Nghe nói mình sắp được đi nhà trẻ, mấy tiểu tử kia đặc biệt vui mừng.
Vì bọn chúng đã sớm ao ước Mộ ca ca ngày nào cũng được đi học.
Với bọn chúng, đi học chính là được ra ngoài chơi.
Nên mấy tiểu tử đó phấn khích nhảy dựng lên.
Kết quả sau khi vui mừng thì lại bắt đầu nhõng nhẽo, nhất định đòi Lục Hạ chuẩn bị cặp sách cho chúng.
Lục Hạ không đồng ý, chúng nó còn chưa có sách, đòi cặp sách làm gì?
Thế là chúng khóc lóc ầm ĩ, nhất định không chịu thôi.
Khang Khang thấy hơi thương liền đề nghị: "Hay là đưa cái cặp cũ của con cho chúng nó nhé?"
Thằng bé khai giảng vào lớp một, mấy hôm trước Lục Hạ đã mua cặp mới cho nó, cái cũ thì bỏ không đấy.
Lục Hạ nghe lắc đầu, "Con chỉ có một cái thôi, cho ai thì được, cho một đứa, hai đứa còn lại chắc chắn cũng không chịu."
Khang Khang vừa nghe cũng thấy đúng, cau mày không biết làm sao.
Lục Hạ thấy vậy chỉ đành nhượng bộ: "Thôi được rồi, chuyện này con đừng lo, đêm nay ta thức đêm làm cặp sách cho chúng nó."
Nói xong liền về phòng tìm đồ ra.
Nhờ Giang Quân Mạc và Tôn thẩm tử giúp cắt.
Thực ra làm cặp sách cũng không khó, với lại chúng còn nhỏ, cũng không cần nhiều vải, nhưng tay nghề Lục Hạ không tốt, dù Giang Quân Mạc và Tôn thẩm tử đã dạy cách làm, thành phẩm làm ra vẫn bị bọn nhỏ chê bai.
Cặp sách Giang Quân Mạc và Tôn thẩm tử làm thì bị Lão Tam và Lão Tứ giằng lấy.
Còn Lão Nhị thì mắt long lanh nhìn cặp sách gọn gàng trong tay hai đứa em, rồi lại nhìn chiếc cặp nhàu nhĩ Lục Hạ làm, há miệng, nhìn về phía ba ba.
Kết quả là nghe Giang Quân Mạc trịnh trọng nói: "Mẹ con thức cả đêm làm cặp sách cho con đó, con có nên cảm ơn mẹ không?"
Lão Nhị lại liếc nhìn cặp sách, sau đó nhìn Lục Hạ, cuối cùng gần như sắp khóc, chỉ đành đeo cặp sách lên, tủi thân nói với ba ba: "Cảm ơn mẹ."
Cái vẻ mặt gượng ép ấy làm Lục Hạ cũng không vui, ai, thằng bé này cứ quá ngốc, toàn bị em trai em gái bắt nạt.
Cũng tại tay nghề của nàng không tốt, làm cho nó một cái cặp khó coi.
Kết quả Giang Quân Mạc thấy vậy liền gọi Lão Nhị vào phòng, sau khi đi ra thì Lão Nhị đã vui vẻ cười toe toét.
Rồi nâng niu sờ cái cặp Lục Hạ làm, thích thú vô cùng.
Lục Hạ thấy kỳ lạ, tối về phòng liền tò mò hỏi Giang Quân Mạc đã nói gì với nó, kết quả Giang Quân Mạc chỉ đáp hai chữ.
"Bí mật"
Lục Hạ tức giận trợn mắt nhìn hắn.
"Hừ"
Rồi cũng lười hỏi nữa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận