Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 391: Sét đánh ngang trời (length: 4227)

Diệp Nam nghe các nàng cười nói: "Xem ra mọi người nghỉ hè đều có việc làm, ta cũng định đi báo xã thực tập."
"Ơ, mới năm nhất đã đi thực tập?" Lục Hạ ngạc nhiên.
"Ừm, Kim lão sư giúp sắp xếp, đúng lúc ta cũng tò mò nên muốn đi xem thử."
Những người khác trong phòng nghe đều rất ngưỡng mộ, "Tốt quá, đi nhìn thử một chút mới biết có phù hợp với mình hay không."
Sau đó liền nghe Đường Viện cười nói: "Vậy nên kỳ nghỉ mọi người đều ở Kinh Thành, chỉ có mình ta về quê à?"
Nghe nàng nói vậy, mọi người liền nhìn về phía Đàm Vân Phương, "Vân Phương tỷ, tỷ cũng không về quê sao?"
Đàm Vân Phương gật đầu, "Không về, mọi người chắc cũng đoán được hoàn cảnh nhà ta rồi, Tiểu Nhã ta không yên tâm nên gửi nhờ người ta nuôi, về bên đó cũng không ai chào đón chúng ta. Nên ta định hè này tìm việc làm thêm, kiếm chút tiền, trước khi khai giảng cố gắng thuê được phòng ở gần trường."
Lục Hạ nghe cau mày, "Vậy công việc chị tìm được chưa?"
"Chưa." Đàm Vân Phương lắc đầu, "Nhưng khi làm thêm ở nhà ăn chị quen một chị khóa trên, chị ấy nói có thể giới thiệu việc cho chị, chắc sẽ có."
Lục Hạ nghe đến đó lại hỏi, "Vậy chị ở đâu? Vẫn ở trường à?"
Đàm Vân Phương gật đầu, "Ừ, chị đã xin trường rồi, được ở lại phòng."
"Vậy thì tốt." Những người khác nghe nàng nói vậy đều yên tâm.
Còn Lục Hạ thì nói địa chỉ tiểu viện cho các nàng.
"Nghỉ hè nếu không có gì thì các cậu có thể đến tìm tớ chơi!"
"Được thôi!"
Mọi người đều nhớ địa chỉ, đáp ứng nhanh gọn.
Buổi chiều, mấy người trong phòng lục tục rời đi.
Lục Hạ, Diệp Nam, Dư Vãn đều là người Kinh Thành nên trực tiếp về, Đường Viện thì ngày mai mới đi tàu, có thể ở lại thêm một đêm.
Lục Hạ sau khi tạm biệt mọi người, liền cùng Giang Quân Mạc đang đợi dưới lầu rời trường.
Trên đường về, nàng kể cho hắn chuyện của Lý Hoa.
Giang Quân Mạc nghe cau mày, "Chuyện này dạo gần đây nghe nói cũng không ít, hình như trường bên cạnh cũng có vợ quê của sinh viên đến gây rối."
"Hả? Sao ta không biết...?" Lục Hạ ngạc nhiên, Giang Quân Mạc không giống người thích hóng hớt chuyện này.
Giang Quân Mạc nhìn biểu tình của nàng liền biết nàng nghĩ gì, thản nhiên liếc nàng một cái nói, "Nghe bạn cùng phòng kể, người kia là đồng hương của cậu ta."
"À, thì ra vậy."
Lục Hạ tò mò hỏi một câu, "Không ngờ ký túc xá nam sinh các cậu cũng nhiều chuyện ghê, bình thường về phòng các cậu hay nói những gì?"
Nghe nàng hỏi vậy, Giang Quân Mạc lại bất đắc dĩ nhìn nàng một cái, "Không biết, ta không mấy khi tham gia."
Lục Hạ thoáng chốc mất hứng, "Thôi được, cậu không có hứng thú với mấy chuyện này."
Sau đó nàng không nói đến chuyện đó nữa, ngược lại hỏi: "Chúng ta giờ nghỉ rồi, khi nào chuyển đến tiểu viện vậy?"
"Chắc trong hai ngày này thôi." Giang Quân Mạc nghĩ, "Ông nội với Đại bá đã nói xong rồi, chúng ta muốn chuyển lúc nào cũng được."
"Ừm."
Lục Hạ vui vẻ gật đầu, dạo gần đây Đại bá với Đại bá mẫu khá bận, Đại bá lại công tác dưới đội đã lâu chưa về, Đại bá mẫu cũng vậy, có khi ca mổ quá muộn liền ở luôn ký túc xá của đơn vị.
Còn Giang gia gia thì hai ngày nữa cũng muốn xuất phát đi Tần đảo nghỉ hè.
Còn lại bọn họ ở nhà cũng không có gì làm, chi bằng chuyển đi sớm cho rồi.
Lục Hạ cũng rất mong đợi, sau khi mua nội thất bọn họ cũng đã đến tiểu viện vài lần.
Gần đây rau dưa và hoa đã ra quả, cây cối cũng lớn rất nhanh, hoa sen trong hồ cũng đã nở rộ, không biết Giang Quân Mạc lấy ở đâu ra.
Bây giờ toàn bộ tiểu viện đã tràn đầy sức sống, đợi chuyển đến xong lại mua chút cá thả vào hồ, mua vài con gà nuôi thì thật là hoàn mỹ.
Hơn nữa Khang Khang cũng đã sớm được nghỉ, gần đây bọn họ thi cử khá bận rộn, trừ buổi tối, bình thường thời gian bên cạnh hắn cũng ít đi, nên Lục Hạ tính nhân dịp hè này, bồi đắp lại tình cảm mẹ con.
Kết quả nàng vừa nghĩ rất tốt, về nhà đã nghe một tin sét đánh ngang tai.....
Bạn cần đăng nhập để bình luận