Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 163: Đoạn tuyệt quan hệ (length: 4060)

Trên đường trở về, Giang Quân Mạc ở phía trước đẩy xe, Lục Hạ mang cái bao sau lưng đỡ, hai người cứ như vậy vất vả trở về nhà.
May mà khi về đúng giờ cơm, trên đường không gặp ai, cũng không ai phát hiện.
Về đến nhà sau, cất kỹ lương thực, Giang Quân mới chợt nhớ ra: "Đúng rồi, hôm nay ở bưu cục ta thấy có thư của ngươi, ta mang về cho ngươi."
"Ồ? Vẫn còn thư của ta?" Chẳng lẽ là Lục gia hồi âm cho nàng?
Lục Hạ bất ngờ, nàng tưởng Lục gia không nhanh vậy hồi âm, tối thiểu phải hỏi thăm một chút chứ, không ngờ giờ lại hồi âm, xem ra là có chút gấp gáp muốn nói điều gì đó.
Thế là nhận lấy rồi mở ra xem.
Thư đúng là do Lục gia gửi, vẫn là Lục Thu viết.
Trong thư, Lục mẫu nói thẳng, sau này trong nhà coi như triệt để không có đứa con gái như nàng, đừng có gửi thư về nhà nữa, bọn họ ghét bỏ mất mặt.
Nếu nàng tự cam đọa lạc gả về nông thôn, vậy thì ở nông thôn an phận giúp chồng dạy con, sau này đừng về nhà mẹ đẻ nữa, coi như không có nhà mẹ đẻ này.
Dù có về cũng không cho bước chân vào cửa!
...
Lần này nội dung bức thư không nhiều, Lục Hạ bất ngờ là Lục mẫu vậy mà không hề mắng nàng, mà là dứt khoát nói đoạn tuyệt quan hệ, đây là ngay cả mắng cũng không muốn mắng sao?
Bất quá điều khiến nàng ngạc nhiên là, vốn tưởng Lục gia không dễ dàng tin nàng như vậy, ít nhất cũng phải tìm người điều tra xem nàng nói có thật không chứ.
Không ngờ lại nhanh chóng hồi âm, xem nội dung bức thư hiển nhiên đã tin.
Cho nên nàng có chút không hiểu.
May mà phía sau còn có thư của Lục Thu lén viết cho nàng.
Trong thư, Lục Hạ biết nguyên nhân bọn họ nhanh chóng hồi âm.
Hóa ra, ở khu nhà bên cạnh khu nhà tập thể của nhà họ có một người cùng nhóm thanh niên trí thức của Lục Hạ về thành ăn tết.
Về phần vì sao người đó xuống nông thôn nửa năm đã được về thăm người thân, nghe nói cô ta giả vờ bị bệnh trong thôn, mới được mở giấy giới thiệu cho về.
Sau khi về, vì không muốn quay lại nên cô ta kể rất nhiều về cuộc sống ở nông thôn thê thảm, còn kể khổ rất nhiều chuyện về thanh niên trí thức nữ.
Trong đó có Lục Hạ.
Nơi người đó xuống nông thôn cách chỗ Lục Hạ không xa, và tình cờ là chỗ ở của người đó có thanh niên trí thức quen người ở điểm thanh niên trí thức của Lục Hạ, năm ngoái lúc sửa đường gặp được, nên đã hàn huyên về chuyện ở điểm thanh niên trí thức.
Cho nên chuyện Lục Hạ vừa đến điểm thanh niên trí thức đã kết hôn, cũng bị lan ra, đương nhiên cùng với đó là chuyện đối tượng kết hôn là một người bệnh yếu.
Đến khi đội sửa đường của điểm thanh niên trí thức kia về kể chuyện này, người đó kinh ngạc rồi nhớ ra, dù sao cô ta có quen biết Lục Hạ.
Lục Thu nói trong thư, người đó tên Lương Bội, là bạn học cùng khóa với Lục Hạ và Lục Xuân, chỉ khác lớp, nên Lục Hạ không có ấn tượng gì.
Tính cách của nguyên chủ khá khép kín, trong trường chỉ biết học, tan học là về nhà làm việc, không đi chơi đâu, nên không có bạn bè, người quen cũng không nhiều.
Nhưng Lương Bội có ấn tượng với nàng, chính xác hơn là ấn tượng với Lục Xuân, dù sao Lục Xuân ở trường rất kiêu ngạo, mà Lục Hạ là em gái của cô ta, tuy rằng tính cách hay ăn mặc khác nhau một trời một vực, nhưng vẫn khiến người ta nhớ tới.
Cho nên, khi biết Lục Hạ vừa xuống nông thôn không bao lâu đã kết hôn, cô ta cho rằng Lục Hạ không muốn lao động nên mới lấy chồng ở nông thôn.
Trong lòng cô ta có chút thương hại, cũng có chút khinh thường, nhưng lo lắng cho mình nhiều hơn, sợ rằng một ngày nào đó mình cũng sẽ không thể trụ được.
Vậy nên mới thúc đẩy cô ta tìm cách trở về thành…
Bạn cần đăng nhập để bình luận