Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 260: Không yên (length: 4007)

"Cho nên Phùng thanh niên trí thức chính là như vậy nhìn ra được sao?"
"Ừ, Phùng thanh niên trí thức biết chuyện sau sắc mặt rất không tốt, cố tình dạo gần đây Lý thanh niên trí thức bận rộn nhiều việc, lại luôn không ở chỗ thanh niên trí thức, cho nên không biết những chuyện gần đây phát sinh.
Sau đó có một buổi tối, Phùng thanh niên trí thức liền oán trách với nàng về Thẩm thanh niên trí thức, kết quả Lý thanh niên trí thức còn khuyên ngược lại nàng, nói một người đàn ông có thể tốt với nàng như vậy không dễ tìm, bảo nàng đừng quá xét nét, cố mà trân trọng."
Lục Hạ nghe đến đó "phụt" một tiếng bật cười.
Đây là coi Phùng Trân Châu là đồ ngốc để lừa gạt đây mà.
Quả nhiên, Phùng Trân Châu cho dù là có thế nào không có tâm nhãn, nhưng cũng không ngốc, trải qua chuyện này làm sao còn không nhìn ra được Thẩm Nhất Phàm là người thế nào.
Lập tức liền thất vọng về Lý Á Lan, hai người cãi nhau một trận liền tan rã.
"Bất quá, hai ngày nay, Lý thanh niên trí thức giống như nghe nói chuyện của Thẩm thanh niên trí thức, đang xin lỗi Phùng thanh niên trí thức, ta thấy nàng nói đáng thương lắm, Phùng thanh niên trí thức phỏng chừng cũng hơi mềm lòng."
Lục Hạ nghe xong cười cười, thủ đoạn của Lý Á Lan nàng không thấy lạ, phỏng chừng Phùng Trân Châu rất nhanh liền sẽ thua trận, hòa hảo như lúc ban đầu, chỉ mong Phùng Trân Châu về sau mọc thêm cái tâm nhãn, đừng để bị nàng hố nữa.
Chuyện của Thẩm Nhất Phàm bởi vì là vào mùa đông, mọi người đều không hay ra ngoài, cho nên trước mắt chỉ có người ở điểm thanh niên trí thức biết, hy vọng hắn có thể xử lý ổn thỏa, đừng để vỡ lở ra, ảnh hưởng đến điểm thanh niên trí thức.
Bất quá mấy thanh niên trí thức mới đến này thật đúng là không yên ổn, Lý Á Lan là người xuyên việt thì không nói làm gì, Dương Vệ Đông theo nàng làm hai tay buôn cũng quá to gan, Phùng Trân Châu nói dễ nghe thì là đơn thuần, nói khó nghe thì là ngốc, kết bạn tùy tiện, còn Thẩm Nhất Phàm thì lại càng không muốn nói đến, quả thực một lời khó nói hết.
Xem ra, chỉ có Vương Văn Bội là còn yên tĩnh chút, nhưng Lục Hạ luôn cảm thấy nàng không đơn giản, rõ ràng là người có năng lực, nhưng cố tình không có cảm giác tồn tại gì, cũng không biết là tình huống gì...
Đến tháng 11 âm lịch, bên ngoài càng ngày càng lạnh, Lục Hạ cơ hồ không ra khỏi nhà, mỗi ngày chỉ ở nhà.
Còn Tôn Thắng Nam bên kia vì đang mang thai càng không hay đi ra ngoài, Lục Hạ trước còn thường xuyên qua xem nàng, giờ thì không được, quá lạnh cho nên thi thoảng mới qua một lần, cùng nàng tán gẫu.
Đương nhiên, Khang Khang để ở nhà, giao cho Giang Quân Mạc trông coi, nàng không yên lòng trời lạnh thế này mà dẫn hắn ra ngoài.
Kết quả, lần này Lục Hạ từ nhà Tôn Thắng Nam trở về, phát hiện trời đang rất lạnh, trên đường lại có không ít người, hơn nữa đều đang đi về phía thôn ủy ban.
Lục Hạ nhìn thấy tò mò, nghĩ thời gian còn sớm, Khang Khang lại có Giang Quân Mạc chăm sóc, vì thế liền cũng đi theo xem náo nhiệt.
Kết quả đến nơi thì thấy mọi người đều đứng cách xa, không dám tới gần, chỉ đứng bên ngoài nhìn.
Lục Hạ nghi hoặc, nhìn vào bên trong, hai mắt liền co lại, phát hiện bên trong vậy mà có mấy người trong đội duy trì trật tự.
Bọn họ chạy tới làm gì?
Lục Hạ giống như những người khác nín thở, không dám phát ra tiếng.
Rất nhanh, đoàn người liền nghênh ngang đi ra, sau đó thôn trưởng cũng đi theo họ, không biết là đi đâu.
Mọi người có chút nghi hoặc, muốn xúm lại hỏi một chút, lại có chút sợ hãi, không biết trong thôn đã xảy ra chuyện gì.
Sau đó liền thấy bí thư đi ra giải thích với họ một chút.
"Không liên quan gì đến mọi người đâu, là do Dương thanh niên trí thức mới đến đầu cơ trục lợi bị phát hiện đã bị bắt, bọn họ đến là để hỏi xem trong thôn có ai kết phường với hắn không, thôn ủy ban bên này không biết, bọn họ liền đi hỏi ở điểm thanh niên trí thức."
Lục Hạ nghe xong trong lòng căng thẳng, tình huống gì đây?
Dương Vệ Đông lại bị bắt?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận