Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 57: Công tác không có (length: 3949)

Lục Hạ theo sau lại cầm lên tờ thứ hai.
Phía trên là lấy chính giọng điệu của Lục Thu viết.
Lục Thu nói cho nàng biết chuyện xảy ra trong nhà sau khi nàng đi.
Thì ra vào ngày thứ hai sau khi Lục Hạ xuống nông thôn, Lục mẫu đã vô cùng vui mừng dẫn Lục Xuân đến xưởng đèn báo cáo, không chỉ vậy, bọn họ còn tuyên truyền cho toàn bộ khu nhà tập thể đều biết.
Mọi người trong khu gia chúc biết Lục Xuân vậy mà tìm được một công việc văn phòng đều không ngừng ngưỡng mộ, còn có rất nhiều bà mối giới thiệu đối tượng cho nàng.
Lục Xuân được mọi người nâng lên cao, cả người đều cảm thấy mình tài trí hơn người.
Chẳng qua rất nhanh các nàng liền bị vả mặt, sau khi đến xưởng đèn người ta nói trúng tuyển hoàn toàn không có ai tên Lục Hạ.
Lục mẫu hai người làm sao có thể tin, dù sao lúc đó sau khi biết tin Lục Hạ trúng tuyển bọn họ đã tự mình đến xem, lúc ấy danh sách được dán tại cửa xưởng đèn.
Hiện tại đột nhiên nói không có làm sao các nàng có thể chấp nhận.
Bất quá không chấp nhận cũng không có cách nào, không phải công nhân viên thì hoàn toàn không vào được trong nhà máy.
Vì thế các nàng chỉ có thể ở bên ngoài hỏi thăm, cũng coi như các nàng vận khí tốt, rất nhanh đã hỏi được, thì ra nghe nói mấy ngày trước có người đã bán công việc văn phòng đi, không biết có phải là Lục Hạ không.
Lục mẫu hai người vừa nghe liền ngã ngửa.
Các nàng đoán được người kia chính là Lục Hạ, chỉ là không nghĩ tới nàng, một nha đầu luôn luôn nghe lời vậy mà lại ác đến vậy, có thể trực tiếp đem công việc bán.
Trải qua nhiều lần xác nhận, các nàng biết người kia chính là Lục Hạ.
Lục mẫu các nàng đương nhiên không định chấp nhận như vậy.
Dù sao thời đại này việc công khai bán công việc là không được cho phép, nàng đánh cược mặt đi làm ầm ĩ, không sợ không đòi lại được công việc.
Chẳng qua nàng còn chưa kịp làm ầm ĩ thì hai người đã bị một tên thanh niên nhìn như lưu manh tìm tới.
Người ta trực tiếp nói cho các nàng biết, làm ầm ĩ đi, bọn họ không sợ ầm ĩ, bất quá hai công việc của nhà họ Lục có giữ được hay không thì không chắc.
Lục mẫu hai người đối với lời nói của hắn không mấy tin tưởng, nhưng cũng không kích động, mà là về nhà trước.
Quả nhiên tan làm liền nghe Lục phụ nói hôm nay tổ trưởng trong nhà máy tìm hắn hỏi có phải hắn mới đắc tội với ai không, người ta định tìm cớ đuổi hắn ra khỏi nhà máy.
Lục mẫu vừa nghe liền hiểu, đây là người ta cảnh cáo bọn họ, cũng là nói cho các nàng biết nếu làm ầm ĩ sẽ phải trả giá.
Cho nên nàng chỉ có thể hành quân lặng lẽ.
Lục phụ nghe được nguyên nhân sau cũng rất tức giận, nhưng cũng không có cách, bọn họ không thể vì một cơ hội công việc không chắc chắn mà hủy hoại công việc của mình.
Cho nên cuối cùng chuyện này chỉ có thể chấp nhận như vậy.
Nhưng Lục Xuân không đồng ý, nàng cảm thấy rất ấm ức, rõ ràng sắp được một bước lên trời có một công việc mọi người đều ngưỡng mộ, nhưng bây giờ đã trôi tuột mất, hơn nữa hàng xóm đều biết nàng không còn mặt mũi nào.
Vì thế nàng liên tục ở nhà làm ầm ĩ, bắt Lục mẫu nghĩ cách.
Nhưng Lục mẫu có thể có cách nào chứ, Lục Hạ đã xuống nông thôn, nàng không có khả năng tìm cho Lục Xuân một công việc nữa, chỉ có thể bắt nàng trước mắt ở nhà đừng ra ngoài, chờ chuyện này mọi người quên thì tốt rồi.
Chẳng qua sự tình sao có thể dễ dàng qua đi như vậy được.
Trước kia chuyện công việc của Lục Xuân đã ồn ào đến vậy, lan ra rất xa, mọi người trong khu gia chúc đều biết hiện giờ nhìn Lục Xuân cũng không đi làm, còn mỗi ngày ở nhà làm ầm ĩ, mọi người đều biết chuyện trước đây bọn họ nói là giả.
Mọi người đồng loạt lộ ra vẻ khinh thường đối với nhà họ Lục, không có chuyện cũng có thể bịa ra nói dối lừa người, cái nhà họ Lục này không ra gì cả.
Bất quá cũng có người từng nhìn thấy danh sách nhân viên mới của xưởng đèn lúc trước.
Biết kỳ thật người trúng tuyển là Lục Hạ, nhưng sau này không biết thế nào mà Lục Hạ xuống nông thôn, công việc lại thành của Lục Xuân…
Bạn cần đăng nhập để bình luận