Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 167: Khó sinh (length: 3919)

Sau đó hai người liền đi bệnh viện.
Bất quá sau khi đến, hai người bọn họ cũng có chút lúng túng, mua biện pháp an toàn thì phải đến phòng khám nào?
Hai người ở tầng một đi lòng vòng, việc này cũng nghiêm túc mở miệng hỏi, đặc biệt Giang Quân Mạc, từ sau khi đi vào tai đã đỏ hồng.
Cuối cùng Lục Hạ đăng ký khoa phụ sản, sau đó ở ánh mắt kỳ quái của bác sĩ, mặt đỏ bừng hỏi thăm về biện pháp an toàn.
Bác sĩ thấy hai người đều rất trẻ tuổi, ở độ tuổi này thì nên sinh con, rất ít ai như bọn họ không muốn sinh, còn tưởng rằng bọn họ là quan hệ nam nữ bừa bãi, lập tức liền mặt mày tối sầm.
Cũng may Lục Hạ sớm mang theo giấy kết hôn, lại nói hai người là thanh niên trí thức, trước mắt không tiện nuôi con, cuối cùng bác sĩ mới tin, cho họ chứng nhận, đi mua biện pháp an toàn.
Từ bệnh viện đi ra về sau, mặt Lục Hạ đỏ bừng, nhìn Giang Quân Mạc cũng tương tự, đều sắp thành mông khỉ.
Không khỏi nhịn không được cười, thời đại này, mọi người thật là kín đáo quá đi!
Bất quá may là mục đích đã đạt được.
Giang Quân Mạc lúc này miễn cưỡng ngăn lại vẻ xấu hổ, không để mình nghĩ tới chuyện này, ngược lại hỏi: "Gần đây vẫn đi chứ?"
Lục Hạ biết hắn hỏi là chợ đen, vì thế gật đầu, "Đương nhiên phải đi."
Vì thế hai người lại hướng chợ đen đi, bất quá lúc này hai người cũng không dám ngang nhiên đi, dùng quần áo cũ mang theo sẵn để ngụy trang một chút.
Bất quá cuối cùng liền thất vọng, có thể là vừa qua năm, mọi người đều không có tiền, chợ đen lúc này bán đồ không nhiều, cũng không thấy ai bán thịt, nên hai người mua chút điểm tâm rồi đi ra.
Không mua được thịt Lục Hạ không quá cam tâm, lại kéo Giang Quân Mạc đi tới hợp tác xã trong huyện dạo một vòng, ở đây thịt lúc này cũng đã bán hết, chỉ còn lại xương đã cạo đặc biệt sạch, nàng cũng không ghét bỏ, dù sao không cần phiếu, trực tiếp mua tất cả, tính toán về hầm dưa cải ăn.
Sau cũng không có gì muốn mua nữa, hai người liền ra nhà ga ngồi xe về.
Bởi vì xe đạp ngày hôm qua đã mượn của Lý Ái Quốc, nên hôm nay bọn họ phải đi bộ ra trấn, may mà đồ mua không nhiều, khi đi về cũng không vất vả.
Chẳng qua sau khi trở về, nhìn thấy người trong thôn có vẻ hơi kỳ lạ, không ít người tụ tập một chỗ nói chuyện, trong lời nói tràn đầy vẻ tiếc nuối.
Hai người vì đang cầm đồ vật nên không dừng lại hỏi nhiều, nhưng khi đi ngang qua điểm thanh niên trí thức, liền nghe từ miệng Tôn Thắng Nam biết được trong thôn đã xảy ra chuyện gì.
Thì ra ngày hôm qua Ngô Tú Hồng sinh con bị khó sinh, nửa ngày cũng không sinh ra được, bà mụ cuối cùng cũng hết cách, nói xương chậu của nàng quá nhỏ, đứa bé không ra được, vì thế Lý Ái Quốc suốt đêm đi tìm bác sĩ trạm xá đến.
Bác sĩ trạm xá là nam, cho nên bình thường sinh con kiểu này người trong thôn sẽ không tìm ông ta, nhưng giờ tình huống khẩn cấp, cũng không cần quan tâm nhiều vậy.
Bác sĩ đến sau vừa nhìn đã biết tình huống của nàng nghiêm trọng; trước đó đã chậm trễ quá lâu, nếu không sinh ra được thì cả mẹ lẫn con đều nguy hiểm.
Vì thế trực tiếp rạch một đường phía dưới của nàng, đứa bé rốt cuộc sinh ra, nhưng người mẹ lại gặp nguy hiểm.
Xuất huyết quá nhiều không cầm máu được, lúc này lại đưa đến bệnh viện cũng không kịp, cuối cùng cho dù bác sĩ toàn lực cứu chữa, vẫn không cứu được.
Lục Hạ nghe xong trực tiếp ngây người, "Ngô Tú Hồng... Không còn nữa?"
Nàng trước đây đã từng gặp Ngô Tú Hồng, cùng tên với nàng, người rất thanh tú, da trắng trẻo, tính cách cũng không tệ, nhưng người còn sống sờ sờ đây, hiện tại sao lại không còn nữa...
"Đúng vậy," Tôn Thắng Nam nghe xong cũng thở dài, "Ai mà ngờ được chứ, lúc trước nàng có thai, mọi người đều nói số nàng tốt, thật không nghĩ đến con có rồi người lại không còn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận