Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 248: Tụ tập mang thai (length: 4273)

"A? Vì sao? Các ngươi tuổi cũng không còn nhỏ, có đứa con chẳng phải rất tốt sao?"
Tôn Thắng Nam thở dài một hơi, "Lời tuy nói như vậy, nhưng mà chúng ta bây giờ vẫn còn thuê trọ, trong tay cũng không có tích góp được bao nhiêu tiền, nếu có con, ta về sau đi làm công điểm phỏng chừng cũng không kiếm được nhiều như trước, nuôi con lại thêm một miệng ăn, làm gì cũng không tiện cho nên hai ta vốn định trước chờ hai năm nữa rồi tính."
Lục Hạ nhìn nàng tuy rằng nói vậy, nhưng trong mắt vẫn không kìm được sự vui mừng, liền biết nàng cũng thích trẻ con.
"Đừng nghĩ nhiều vậy, con cái nếu đến chính là duyên phận, ngươi nếu cứ cảm thấy điều kiện không tốt nên không muốn, thì tích góp đủ tiền có thể lại cảm thấy phải có nhà ở trước, có nhà ở chắc lại muốn thứ khác, thế là sẽ mãi không có lúc nào thấy đủ."
"Ngươi nói vậy ngược lại cũng đúng," Tôn Thắng Nam cười cười, "Ai mà có lúc nào thỏa mãn, giờ có cũng tốt."
Vừa nói vừa cẩn thận xoa bụng, "Từ khi có con, ta là đi đường cũng không được tự nhiên; trước quen hấp tấp, giờ bước nhanh là lại nghĩ không biết có nên cẩn thận hơn không, cho nên giờ cũng thật không dám ra ngoài."
Lục Hạ nghe cuối cùng mới hiểu vì sao vừa nãy nhìn nàng có chút khác lạ, thì ra là vì chuyện này.
Lập tức bật cười, "Không cần cẩn thận vậy, con nít không dễ gì sẩy thai, sinh hoạt bình thường là được, chỉ là đừng quá mệt, ngươi sau còn tính đi làm sao?"
Tôn Thắng Nam gật đầu, "Đành vậy, hai vợ chồng ta không được nhà giúp đỡ, chỉ có thể dựa vào chính mình, Lưu Quân tuy cũng nói bảo ta ở nhà nghỉ ngơi, an tâm dưỡng thai chờ sinh, nhưng ta không đồng ý, trong thôn rất nhiều người đều đi làm, ta cũng có thể. Làm mấy việc nhẹ là được, dù công điểm ít cũng kiếm được chút thức ăn."
Lục Hạ nghe gật đầu, không khuyên, mỗi nhà mỗi cảnh.
"Ừm, vậy cũng tốt, ngươi sớm nói với thôn trưởng, Lưu thôn trưởng hẳn là người rất biết lý lẽ."
"Yên tâm đi, ta đều hiểu."
Sau khi nói chuyện với Tôn Thắng Nam, Lục Hạ liền về nhà, kết quả không quá hai ngày liền nghe nói, Vu Phương cũng có thai.
Vu Phương gả cho Hồ Kiến Quân xong không đi ở cùng hắn ở huyện, bên Hồ Kiến Quân tuy trong nhà máy có sắp xếp ký túc xá công nhân viên, nhưng mà ở cùng với người khác, không tiện cho vợ chồng ở, cho nên nàng vẫn ở nhà họ Hồ.
Thái độ của Hồ lão thái thái đối với nàng ngược lại còn tốt hơn so với Chu Lai Nhĩ không ít, nhưng mà không cho nàng ở nhà không, vẫn cần đi làm, nói trong thôn dâu con đều thế.
Mà Vu Phương cũng không có vẻ gì là không tình nguyện, hiển nhiên đã nghĩ đến chuyện đó.
Bất quá Vu Phương làm việc giỏi; tính cách cũng không tệ, cho nên Hồ lão thái thái rất thích, đi đâu cũng khen ngợi.
Còn về Hồ Kiến Quân, thì mỗi tuần một lần mới về, hai người cũng không được ở riêng bao lâu.
Cho nên Vu Phương có thai cũng bình thường.
Nàng có thai xong, cũng giống như Tôn Thắng Nam đi làm, cũng làm những việc nhẹ, hai người còn có bạn cùng nhau, cũng rất tốt.
Dù sao trong thôn rất ít ai giống Lục Hạ, có thai là không đi làm.
Lục Hạ trong lòng cảm khái, không ngờ đám thai này đều đến cùng nhau.
Bất quá nếu tính thời gian, hai đứa nhỏ sinh nhật giống như cũng gần với Khang Khang, vừa hay nhỏ hơn một tuổi, đến lúc đó có thể có bạn chơi cùng cũng rất tốt.
Bất quá nhắc tới Vu Phương, Lục Hạ lại nghĩ tới Chu Lai Nhĩ, nàng trong khoảng thời gian này hình như cũng khá là im hơi lặng tiếng.
Vốn Lục Hạ tưởng là người mới đến thanh niên trí thức Vương Văn Bội ở chung với các nàng chắc hẳn sẽ có nhiều chuyện tranh chấp, kết quả phát hiện vẫn luôn rất yên tĩnh, cả Chu Lai Nhĩ với Trình Ngọc Kiều cũng không náo loạn mấy.
Cũng không biết tình huống gì, nhưng từ chuyện này có thể thấy được, cô Vương Văn Bội kia không đơn giản, nếu không thì dựa vào tính cách của Chu Lai Nhĩ với Trình Ngọc Kiều, không phải bắt nạt chết nàng ta rồi à.
Bất quá Lục Hạ cũng chỉ tò mò vậy thôi, không có ý muốn đi tìm hiểu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận