Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 430: Miller thái thái câu hỏi (length: 3852)

Lục phụ biết sau cũng rất kinh ngạc, hiển nhiên không quá tin tưởng.
Lục Hạ không phải đang trên Kinh Đại học sao? Tại sao lại thành lãnh đạo đoàn khảo sát?
Nhưng hắn cũng nghiêm chỉnh hỏi, chỉ có thể giả vờ không thèm để ý, trong lòng lại hối hận không thôi.
Mãi mới chờ đến lúc sau khi tan việc, liền trên đường trở về đều cảm giác người khác nhìn hắn ánh mắt không giống nhau.
Về đến nhà, phát hiện không khí trong nhà cũng không tốt, hiển nhiên Lục Đông cũng đã nói chuyện này với người trong nhà.
Lục mẫu lại bắt đầu hùng hùng hổ hổ, nói Lục Hạ nói xấu.
Lục Đông nghe xong tâm tình thật không tốt, đứng dậy tính đi ra ngoài tìm bạn bè chơi.
Kết quả, vừa đi ra một thoáng đã cúi đầu quay lại.
"Sao vậy? Ai làm con giận thế?" Lục mẫu thấy vậy vội quan tâm hỏi.
"Không..." Lục Đông cúi mặt nói: "Con vừa nghe nói, xưởng trưởng cùng bọn họ ăn cơm, lúc đó nghe nói Nhị tỷ là bị điều tạm ra ngoài bộ giao tiếp giúp tiếp đãi người nước ngoài, bây giờ mọi người đều biết Nhị tỷ là sinh viên Kinh Đại học, còn khen Nhị tỷ giỏi."
Đương nhiên, cũng đều nói nhà bọn họ không có mắt, con gái giỏi như vậy, lại nói không cần là không cần.
Lục mẫu nghe im lặng, mở miệng lại muốn bắt đầu mắng, nhưng lúc này Lục phụ trực tiếp nhíu mày ngắt lời nói: "Được rồi, về sau chuyện của con bé đó không có liên quan gì tới chúng ta, Tiểu Đông con cũng không được nhắc lại chuyện của nhị tỷ con."
Vừa nói vừa nhìn về phía Lục mẫu, "Tiểu Đông tuổi không nhỏ rồi, bà mau chóng cho nó đi xem mắt đi, sớm kết hôn, sớm sinh con."
Lục mẫu nghe đến đó rốt cuộc lộ ra tươi cười, "Yên tâm đi, việc này ta đã sớm tính cả rồi, nhà chúng ta điều kiện tốt, có hai công việc chính thức, người trong nhà lại không nhiều, lại có nhà cửa, nhất định có thể tìm cho Tiểu Đông một cô con dâu tốt."
Lục phụ nghe xong khẽ gật đầu, "Ừm, bà xem đó mà làm."
Còn Lục Đông thì không nói gì, hắn luôn bị Lục mẫu nuôi, cái gì cũng nghe lời bà, cho nên đối với chuyện kết hôn cưới vợ cũng không có ý kiến gì, Lục mẫu nói sao là vậy.
Còn Lục Hạ không biết chuyện nhà Lục gia, dù biết cũng không thèm để ý, buổi trưa cùng lãnh đạo xưởng dệt cùng nhau ăn cơm, buổi chiều liền lại đi xưởng khác.
...
Mấy ngày liên tiếp sau đó, nàng đều được sắp xếp cùng đoàn khảo sát đi tham quan khắp nơi.
Từ ngày đầu tiên còn khẩn trương, đến sau này đã từ từ quen dần, đương nhiên, nàng cũng không lơ là, mỗi ngày sau khi kết thúc đều sẽ sớm chuẩn bị bài những nơi ngày hôm sau sẽ đến, tìm hiểu từng tình huống, cố gắng không để xảy ra sai sót.
Sự cẩn trọng của Lục Hạ cũng làm hai vị phiên dịch bộ ngoại giao đi cùng khá hài lòng.
Sau khi kết thúc cũng đưa ra những đánh giá rất tốt.
Cuối tuần, mọi người trong đoàn khảo sát được nghỉ ngơi.
Còn vợ chồng Miller hẹn nàng cùng đi dạo Kinh Thành, lần này nàng còn gọi thêm Kim Thành, dù sao nói về hiểu biết Kinh Thành, nàng là "kẻ giả người địa phương" này khẳng định không quen thuộc bằng Kim Thành.
Đương nhiên, bên cơ quan du lịch cũng đã báo cáo và chuẩn bị xong.
Ngày hôm sau, lại là một ngày đi dạo khắp ngõ ngách lớn nhỏ của Kinh Thành.
Sau khi kết thúc, bà Miller nói một câu khiến Lục Hạ bất ngờ: "Cô cảm thấy, Hoa Hạ phát triển như thế nào?"
Lục Hạ nghe xong suy nghĩ một chút rồi nói: "Trước mắt Hoa Hạ tuy rằng so với các quốc gia nước ngoài có một số chênh lệch, nhưng ta tin rằng sau này khoảng cách này sẽ ngày càng nhỏ, hơn nữa vài năm tiếp theo nhất định sẽ là những năm Hoa Hạ phát triển nhanh chóng."
Bà Miller nghe xong gật gật đầu, "Cô nói rất hay, kỳ thực ban đầu chúng ta có chút thất vọng về hiện trạng của Hoa Hạ, nhưng sau mấy ngày quan sát, cộng thêm việc có những người trẻ tuổi xuất sắc như cô, ta tin tưởng Hoa Hạ sẽ có một ngày có thể đuổi kịp bước chân của thế giới."
Lục Hạ nghe xong cười cười, "Cám ơn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận