Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 660: Dư Vãn ngả bài (length: 3787)

Tiếp đó một thời gian, có thể là từ chỗ các bậc trưởng bối nghe nói quán ăn tư nhân đồ ăn không tệ, sau đó một ít người trẻ cũng gọi điện thoại tới mua thức ăn mang đi.
Chầm chậm không đến một tháng, quán ăn tư nhân xem như đi vào quỹ đạo.
Mặc dù ở chỗ này ăn một lần giá cả không hề rẻ, nhưng vì thật sự ngon miệng, nên vẫn không thiếu khách hàng.
Hơn nữa chỗ này kín đáo, hoàn cảnh lại tốt; bàn chuyện làm ăn cũng thuận tiện, cho nên được rất nhiều người yêu thích.
Lúc bận rộn thì mỗi ngày chật kín, lúc vắng khách thì mỗi ngày cũng có hơn mười bàn.
Lượng khách như thế đã là rất tốt.
Lục Hạ rất hài lòng, hơn nữa Vương Thu Dĩnh làm quản lý quán cũng rất tốt, khai trương lâu như vậy, trong quán cũng không có phát sinh chuyện gì lớn, hoặc nói là nàng trực tiếp xử lý luôn.
Về phần ông cháu nhà Thường gia, thì lại càng cao hứng vì công việc ở đây thoải mái, không mệt, tiền lương lại cao, còn có cổ phần, mỗi ngày tràn đầy cảm giác thành tựu.
Thật sự không thể tốt hơn!
Mà lúc này, Dư Vãn rốt cuộc chịu không nổi cha mẹ người nhà hỏi, đành phải nói ra mình có đối tượng.
Cha mẹ nghe xong lập tức hỏi đối tượng của nàng tình hình thế nào.
Vì biết trước mắt Thường Nghị phát triển không tệ, nên lần này Dư Vãn cũng không có giấu giếm, đem tình huống của hắn đều nói với cha mẹ.
Cha mẹ khi nghe nàng tìm một đầu bếp làm đối tượng thì đều im lặng không nói gì.
Đương nhiên, không phải bọn họ không ngại, mà là đã đoán được.
Dù sao nếu tình hình đối tượng của nàng mà tốt thì nàng cũng sẽ không giấu giếm lâu như vậy.
Nhưng tuy rằng trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng vẫn không nghĩ tới công việc của người này với mong đợi của bọn họ vẫn cách quá xa.
Dư Vãn nhìn thấy vậy cũng biết cha mẹ thất vọng.
Lập tức nói ra: "Hắn không phải đầu bếp bình thường, là đầu bếp của một nhà hàng tư nhân cực kỳ sang trọng, hơn nữa còn có cổ phần, tính ra cũng là một trong các ông chủ."
Cha mẹ Dư gia nghe đến đó thì sắc mặt tốt hơn một chút, nhưng nhìn vẫn là không thế nào hài lòng.
Mẹ Dư im lặng không nói lời nào, cuối cùng vẫn là bố Dư lên tiếng: "Hay là chúng ta gặp mặt trước đi, đứa bé kia như thế nào không biết, chúng ta đều phải xem xét cho kỹ."
Mẹ Dư nghe vậy cũng thuận theo: "Vậy thì gặp mặt đi."
Dư Vãn nghe đến đó vừa vui vừa lo, vội đem chuyện này nói với Thường Nghị.
Thường Nghị biết tin sau cũng hồi hộp không kém.
Mà hồi hộp sau đó chính là sợ hãi, sợ người nhà Dư chướng mắt hắn, không đồng ý Dư Vãn với hắn ở bên nhau.
Nhưng mặc kệ có hồi hộp thế nào, thời gian gặp mặt cũng đã đến.
Lần này, vì muốn xem môi trường làm việc của hắn, nên nhà Dư trực tiếp chọn địa điểm gặp mặt tại quán ăn tư nhân.
Thường lão gia tử biết chuyện thì sớm đã dặn dò Vương Thu Dĩnh rồi, giữ cho bọn họ một gian phòng riêng.
Mà lúc này, Thường Nghị đang cuống cuồng chân tay trong phòng bếp vì hồi hộp.
Thường lão gia tử không có ý giúp đỡ, thấy thế liền nói: "Đây là lần đầu tiên ngươi nấu cơm cho người nhà vợ, có thể khiến bọn họ đồng ý hay không thì xem tài nấu ăn của ngươi đấy!"
Thường Nghị nghe vậy trầm mặc một lát, sau đó hít sâu một hơi, rốt cuộc bắt đầu hành động...
Mà lúc này, bố mẹ Dư cùng anh trai và chị dâu đã cả nhà xuất phát đến quán ăn tư nhân.
Nhìn thấy nhà hàng sang trọng thế này bọn họ cũng có chút kinh ngạc.
Nơi này vừa nhìn liền thấy rất đắt đỏ, xem ra người kia có thể làm đầu bếp ở đây chắc tay nghề cũng không tồi.
Nghĩ đến đây, trong lòng cha mẹ Thường gia lại thấy hài lòng hơn một phần.
Đợi khi tiến vào, nhìn thấy cảnh sắc nơi này cũng như phục vụ chu đáo của nhân viên phục vụ, lại càng nhận thức được nơi này không hề tầm thường...
Bạn cần đăng nhập để bình luận