Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 647: Phỏng vấn (length: 3805)

Nói ví dụ như vấn đề thứ nhất.
Phóng viên hỏi nàng là vì nguyên nhân gì và cơ hội nào đã khiến nàng quyết định mở ra một hình thức thẩm mỹ viện như vậy?
Diệp Lâm trả lời: "Ban đầu, thật ra là đối tác của ta đề nghị, ta ban đầu chỉ là thích trang điểm, liền xin đối tác của ta dạy ta trang điểm, khi đó ta trang điểm cho người khác rất vất vả, nàng thấy ta quá mệt mỏi liền đề nghị mở tiệm, để khách hàng đến cửa hàng, như vậy sẽ không cần mỗi ngày chạy khắp nơi.
Nhưng mở tiệm chỉ làm mỗi dịch vụ trang điểm thì quá ít, vì thế nàng lại đề xuất thêm nghề mỹ dung, vừa hay ta cũng khá hứng thú, cho nên liền làm!"
Phóng viên: "Nghe lời chị, chị có thể đạt đến trình độ ngày hôm nay phần lớn là nhờ sự chỉ đạo đúng đắn của đối tác."
Diệp Lâm: "Đúng vậy! Mỗi bước phát triển của công ty đều là do đối tác của ta đề nghị, bao gồm mở công ty, thực hiện chế độ nhượng quyền, nàng như ngọn đèn chỉ đường, có nàng ở, công ty sẽ không sợ đi nhầm đường."
Phóng viên: "Nói như vậy, đối tác của chị hẳn là một người rất lợi hại."
Diệp Lâm: "Đúng vậy; nàng phi thường lợi hại, ta từng nghĩ, trên đời này sao lại có người lợi hại như vậy, tùy tiện nói mấy câu đều trúng điểm khiến ta kinh ngạc, đương nhiên, nàng cũng có khuyết điểm."
Phóng viên: "Ồ? Khuyết điểm gì?"
Diệp Lâm cười: "Nàng rất lười, giao công ty cho ta là không muốn quản nữa, mỗi lần đưa ra đề nghị đặc biệt tốt xong, sẽ đặc biệt hối hận, bởi vì biết lại phải bận rộn, còn như lần này, ta muốn nàng đi tiếp nhận phỏng vấn, nhưng nàng không chút suy nghĩ liền cự tuyệt, lý tưởng của nàng là nằm là có thể kiếm tiền."
Phóng viên nghe đến đây cũng cười, "Đối tác của chị hẳn là một người thú vị!"
Diệp Lâm: "Đúng vậy, nàng rất tốt, cũng rất thú vị, nàng luôn nói nhân viên công ty là quan trọng nhất, cho nên luôn tìm cách đối tốt với họ, như buổi họp mặt cuối năm năm ngoái, cũng là do nàng đề nghị."
Phóng viên: "Đây đúng là một đề nghị rất tốt, tôi cũng nghe nói đến danh tiếng của quý công ty, bất quá các chị cũng để lại một nan đề cho các công ty khác, phỏng chừng sau này họ cũng phải lo làm thế nào để tặng quà cho nhân viên."
Diệp Lâm nghe đến đây cười: "Vậy nhân viên của họ hẳn là sẽ rất cảm ơn chúng ta."
Hai người lại nói chuyện thêm vài câu về buổi họp mặt cuối năm, đương nhiên, mỗi câu Diệp Lâm nói đều nhắc đến đối tác, cho thấy nàng rất để ý đến người kia.
Cuối cùng, phóng viên nói: "Đối tác của chị quả thật rất lợi hại, nhưng Diệp tổng cũng rất giỏi, tôi tin đối tác của chị cũng nghĩ như vậy.
Nếu không có đối tác tốt như chị, cô ấy phỏng chừng cũng sẽ không yên tâm giao công ty cho chị, cho nên hai người hẳn là cùng nhau tạo dựng thành công."
Diệp Lâm nghe xong kinh ngạc một cái chớp mắt, "Ha ha, chị nói vậy cũng đúng, vậy ta cũng không khiêm nhường nữa, chúng ta thực sự rất hợp nhau, may mà nàng là nữ, nếu là nam thì không chừng chúng ta còn có thể phát triển thành quan hệ khác."
Phóng viên nghe đến đây cũng cười.
Buổi phỏng vấn đến đây là kết thúc.
Lục Hạ sau khi xem xong cũng nở nụ cười.
Các thầy giáo khác bên cạnh thấy vậy liền hỏi: "Lục lão đang xem cái gì vậy? Vui vẻ như vậy."
Lục Hạ cười giải thích: "Đang xem số «Nhân vật Hoa Hạ» kỳ này."
Thầy giáo bên cạnh nghe xong tò mò, "Ra rồi à? Tôi còn chưa mua đâu, Lục lão sư xem xong cho tôi mượn xem một chút nhé?"
"Được!" Lục Hạ trực tiếp đưa sách cho nàng.
Kết quả sau khi nàng xem xong thì cảm thán nói: "Thì ra bà chủ Hạ Lâm còn trẻ như vậy à; trước đây có tin đồn nói cô gái xuất hiện trong quảng cáo chính là bà chủ Hạ Lâm, không ngờ lại là một cô gái tầm hai mươi tuổi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận