Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 420: Bách khoa toàn thư (length: 4373)

"Chẳng qua lúc này Giang Quân Mạc bất đắc dĩ nhìn nàng một cái, "Cho nên ngươi cứ như vậy xem ta náo nhiệt sao, tới như thế nào không trực tiếp đi qua tìm ta, cảm thấy có ý tứ?"
"Thiên đại oan uổng!"
Lục Hạ đương nhiên không thừa nhận, nhanh chóng giải thích: "Ta nào có xem náo nhiệt, ta vừa muốn đi qua, ngươi liền bị ngăn cản, vốn ta nghĩ qua đi cho ngươi giải vây, kết quả không đợi đi qua, ngươi liền chạy!"
Giang Quân Mạc nghe xong cũng không muốn tìm tòi nghiên cứu lời nàng nói có đúng là sự thật hay không.
Chỉ nói: "Đoán chừng là vừa sinh viên mới vào năm thứ nhất, còn không biết ta đã kết hôn rồi, chờ biết sau liền tốt rồi."
Lục Hạ nghe xong cười cười, "Xem ra ta về sau còn phải đi tìm ngươi nhiều hơn, cho thấy một chút thân phận, như vậy bên cạnh ngươi ong bướm liền sẽ ít."
Giang Quân Mạc nghe xong thật sự tán thành gật đầu, "Đề nghị này không tệ, cũng đỡ chính ta phải nói, ngươi bên kia ta cũng nên đi nhiều một chút."
Lục Hạ nghe không biết nói gì, "Ta vậy cũng không cần, ngươi ngày nào cũng đi đón ta, hiện tại phỏng chừng không chỉ chúng ta năm nhất, không sai biệt lắm hẳn là đều biết rồi!"
Giang Quân Mạc nghe rất hài lòng, biết là tốt rồi.
Sau đó Lục Hạ lại cùng hắn nói chuyện Lý lão sư giới thiệu cho nàng công việc làm phiên dịch ở cơ quan du lịch.
Giang Quân Mạc nghe xong gật gật đầu, "Không sai, tiếp xúc nhiều với người nước ngoài đúng là cơ hội học ngoại ngữ rất tốt."
Nghe vậy, trong lòng Lục Hạ không chắc, "Nói chuyện với người nước ngoài ta không sợ, chỉ là bảo ta phiên dịch những danh từ về các địa điểm tham quan kia, ta sợ làm không tốt."
"Không có gì, nhân lúc còn chưa đi làm, ngươi cứ xem trước đi, dù sao các địa điểm ở kinh thành chỉ có bấy nhiêu, ngươi chuẩn bị trước là sẽ không có gì khó khăn."
Lục Hạ cũng gật đầu, "Cũng chỉ có thể như vậy thôi."
"Nhưng mà ta ngoài ý muốn là, hiện tại trong nước đã có cơ quan du lịch? Ta vẫn nghĩ bây giờ quốc gia vẫn còn đang phát triển, dân chúng kiếm được không nhiều tiền, chắc đi du lịch tương đối ít chứ."
Giang Quân Mạc nghe xong cười cười, "Ngươi nói cũng đúng, trong nước dân chúng tuy rằng ít đi du lịch, nhưng không phải là không có, bất quá cơ quan du lịch ở Hoa Hạ hiện tại chủ yếu vẫn làm về mảng quốc tế, phần lớn là tiếp đãi người nước ngoài và Hoa kiều, hơn nữa cơ quan này thành lập đã nhiều năm rồi, có từ những năm 50."
Lục Hạ nghe xong thì đã hiểu, sau đó lại có chút kinh ngạc, "Không ngờ ngươi ngay cả cái này cũng biết, hiểu nhiều thật, thật tò mò trong bụng ngươi có phải chứa cả quyển bách khoa toàn thư không, có cái gì không hiểu vừa hỏi đều biết."
Giang Quân Mạc nghe vậy bất đắc dĩ nhìn nàng một cái, "Ngươi ngày nào cũng ở cùng ta, trong bụng ta có sách hay không chẳng lẽ ngươi không biết sao?"
Lục Hạ nghe vậy tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, miệng lẩm bẩm, "Không có tính hài hước gì cả!"
Lễ Quốc khánh mùng 1 tháng 10, không chỉ Lục Hạ bọn họ được nghỉ, Khang Khang cũng được nghỉ, nó nghe cô giáo ở trường mẫu giáo nói lễ Quốc khánh là ngày quốc gia thành lập, hằng năm ở quảng trường Thiên An Môn đều có nghi thức kéo cờ rất long trọng.
Nó biết xong liền rất muốn đi xem.
Khang Khang hiếm khi có điều gì muốn làm nên Lục Hạ nghe thấy đương nhiên đồng ý.
Cho nên bọn họ liền hẹn nhau ngày mai dậy sớm xem lễ thượng cờ.
Vậy nên vào buổi tối Lục Hạ định đi ngủ sớm.
Chẳng qua vẫn luôn quen với đồng hồ sinh học, Lục Hạ nằm xuống rồi cũng không ngủ được.
Lúc này liền nghe Giang Quân Mạc đột nhiên nói: "Hạ Hạ, có phải hôm nay ngươi đang ghen không?"
Lục Hạ sửng sốt một chút mới phản ứng được hóa ra hắn vẫn đang nghĩ chuyện ở trường, bất đắc dĩ nhìn hắn một cái, nhất quyết không thừa nhận nói: "Không ghen!"
Giang Quân Mạc nghe vậy tiến gần hơn, "Thật sao? Ta không tin."
Lục Hạ tức giận đẩy hắn ra, "Không tin còn hỏi!"
Giang Quân Mạc cười hắc hắc, sau đó lại nói một lần, "Sau này ngươi nên đến ngành kiến trúc dạo nhiều vào, để cho bọn họ xem xem ta có một lão bà xinh đẹp thế này, phỏng chừng sau đó sẽ không có ai đến gần ta nữa."
Lục Hạ nghe xong trợn tròn mắt nhìn hắn, "Hóa ra vẫn còn có những người khác sao?"
Giang Quân Mạc nghe xong lập tức lắc đầu, "Không có, ngày đầu ta đi đã nói ta kết hôn rồi, cả lớp chắc cũng đều biết, cho nên không có ai khác."
Lục Hạ nghe lúc này mới yên tâm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận