Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 527: Say rượu (length: 3816)

Đại bá mẫu ôm hắn khóc một hồi lâu.
Vẫn là sau khi Giang gia gia nhìn hắn phong trần mệt mỏi còn đeo cái bọc lớn, đoán chừng là đi suốt đêm trở về, vì thế cùng Đại bá Đại bá mẫu bọn họ nói: "Được rồi, đứa nhỏ vất vả lắm mới trở về không có việc gì là tốt rồi, mau chóng thu xếp rồi bảo nó tới ăn cơm, phỏng chừng đoạn đường về cũng mệt mỏi."
Đại bá mẫu nghe xong lúc này mới buông hắn ra.
Đến khi Giang Thừa Viễn thu xếp xong, mọi người lần nữa ngồi xuống, mới bắt đầu ăn cơm.
Có thể là bảy tám năm không gặp cháu đích tôn trở về, Giang gia gia rất vui vẻ, vì thế riêng mở bình rượu, tính uống chút.
Giang gia gia mấy năm nay vẫn luôn dưỡng sinh, khó được có lúc cao hứng như thế, mọi người không tiện từ chối, vì thế liền cùng nhau uống.
Trên bàn, Đại bá hỏi con trai út mấy năm nay sinh sống.
Giang Thừa Viễn đều cố gắng chọn chuyện tốt để nói, bất quá lúc nghe hắn hiện tại đã là Đại đội trưởng, mọi người trên bàn đều trầm mặc.
Bọn họ đều là quân nhân, tự nhiên biết muốn trong mấy năm mà lên tới chức liên trưởng khó khăn như thế nào.
Từ đây có thể thấy những năm này hắn trải qua cũng không phải nhẹ nhàng như lời hắn nói.
Bất quá hắn không muốn nói, mọi người cũng không hỏi, Đại bá chỉ vỗ vỗ vai của hắn, không nói gì, sau lại bắt đầu kể mấy năm nay chuyện xảy ra trong nhà...
Đợi bữa cơm tối kết thúc, mấy người đàn ông trong nhà đều uống nhiều quá.
Chỉ có Lục Hạ và Đại bá mẫu coi như tỉnh táo, hai người bọn họ không uống rượu trắng, uống rượu trái cây, tuy rằng cũng có chút chếnh choáng, nhưng không đến mức say.
Hai người liếc nhau, cười, sau đó dưới sự giúp đỡ của Vương thẩm tử, dìu những con ma men này vào phòng.
Vì nấu cơm thêm uống rượu, Lục Hạ hơi mệt chút, sau khi trở về rửa qua loa rồi đi ra chuẩn bị đi ngủ.
Kết quả lúc đi ra gặp Giang Quân Mạc vẫn ở tư thế trước, thành thật nằm ở trên giường.
Đây là lần đầu tiên nàng thấy Giang Quân Mạc uống nhiều.
Không giống người khác khi say thì làm càn.
Giang Quân Mạc uống nhiều xong giống như một đứa trẻ đặc biệt nghe lời, bảo hắn nằm thì hắn nằm, bảo hắn ngoan ngoãn chờ nàng thì hắn cứ vậy đàng hoàng chờ nàng.
Thật là nghe lời đến muốn cho người ta bắt nạt.
Đương nhiên, Lục Hạ không phải người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, rửa mặt xong lại giúp hắn lau mặt qua loa rồi đi ngủ.
Đợi đến ngày thứ hai tỉnh lại, bên cạnh đã không có ai.
Nâng tay nhìn đồng hồ, đã sắp chín giờ, không biết Giang Quân Mạc dậy từ lúc nào.
Chờ nàng mặc quần áo xong xuống lầu liền thấy Giang Quân Mạc và Giang Thừa Viễn ở dưới lầu cùng nhau đánh quyền. Lục Hạ nhìn cảm thấy kỳ quái, đã mấy giờ rồi? Bọn họ buổi sáng sớm luyện tập thể dục sao?
Bất quá cũng không hỏi, ăn phần cơm Vương thẩm tử để dành cho nàng, hai người liền trở về.
Sau khi đi vào, Giang Thừa Viễn dẫn đầu chào hỏi nàng. "Chị dâu tốt; hôm qua về gấp gáp chưa chính thức giới thiệu, ta là Giang Thừa Viễn, cảm ơn chị dâu mấy năm nay đã chiếu cố anh trai."
Nói xong còn chào nàng một cái.
Lục Hạ nhìn hắn có vẻ quá khách khí thì hơi bất ngờ, tuy rằng không biết vì sao hắn lại như vậy, nhưng vẫn đáp lại nói: "Ngươi tốt, Thừa Viễn, ta là Lục Hạ, ngươi không cần cảm ơn ta, ta và anh trai ngươi là cùng nhau chăm sóc."
Giang Thừa Viễn nghe vậy cười nói: "Ta biết, chị dâu và anh trai rất xứng đôi."
Lục Hạ cười cười, vừa muốn nói chuyện, liền nghe một loạt tiếng "Cộp cộp cộp" bước chân truyền đến.
Nhìn lại thì, thằng thứ hai, thằng thứ ba, thằng thứ tư ba cái nhóc con loạng choạng chạy tới, một bên chạy còn một bên kêu mẹ ơi, thấy sắp ngã vì chạy quá nhanh.
Lục Hạ thấy thế nhanh chóng hạ người, giúp chúng phanh lại, "Sao vậy, tìm mẹ có chuyện gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận