Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 625: Tưởng lão sư lời đồn đãi (length: 3926)

Mấy ngày kế tiếp, Giang Quân Mạc quả nhiên giống như hắn nói, bắt đầu bận rộn.
Mỗi ngày đi sớm về muộn có đôi khi bận rộn xong quá muộn liền trực tiếp ngủ ở đơn vị.
Lục Hạ cũng cố gắng xử lý tốt việc nhà, tranh thủ không làm phiền hắn.
Ở trường học, thầy Tưởng vẫn tiếp tục duy trì duyên với học sinh nữ của mình.
Thậm chí ngay cả học sinh cũng biết.
Hôm nay, lúc Lục Hạ tan học thì nghe Triệu Minh đi đến hỏi nhỏ nàng chuyện của thầy Tưởng.
Lục Hạ nghe bật cười nói: "Sao thế? Các ngươi những học sinh này còn hóng hớt chuyện của thầy giáo?"
Triệu Minh vội vàng lắc đầu, "Không, chuyện lớn của thầy Tưởng mọi người đều sớm nghe rồi, chỉ là gần đây có người thấy thầy Tưởng lái xe đưa bạn Vu Thục Bình về trường, không biết chuyện gì xảy ra, trong lớp cũng nhiều tin đồn muốn hỏi cô Lục xem có biết chuyện này không."
Lục Hạ nghe đến đây thì nghiêm mặt lại, chuyện gì thế này, sao thầy Tưởng lại đi cùng Vu Thục Bình?
Vì thế vội vàng gọi Triệu Minh vào văn phòng hỏi kỹ.
Lúc này đã là buổi trưa, các thầy cô khác chắc đều đi ăn cơm, trong văn phòng chỉ có một mình nàng, cho nên cũng không có gì phải kiêng dè.
Sau khi đến, Triệu Minh liền chi tiết giải thích cho nàng: "Chính là cuối tuần trước, nghe nói thầy Tưởng từng lái xe đưa bạn Vu về trường, lúc đó bị người trong lớp nhìn thấy.
Có người hỏi bạn Vu là sao thế này, bạn Vu liền đỏ mặt, ấp úng không nói rõ, dù sao cuối cùng mọi người đoán già đoán non rất nhiều."
Chắc là không đoán chuyện tốt đẹp gì rồi?
Lục Hạ nghe đến đây đã cảm thấy không ổn, nhưng không nói nhiều với cậu ta, chỉ bảo cậu ta không được truyền ra ngoài, định lát nữa hỏi thầy Tưởng xem rốt cuộc có chuyện gì, rồi bảo cậu ta đi.
Chờ đến giờ nghỉ trưa, thầy Tưởng về đến văn phòng.
Lục Hạ nhân lúc hắn không có việc gì thì lén hỏi hắn.
"Thầy Tưởng, nghe nói gần đây thầy đi lại rất thân với một bạn nữ trong lớp chúng ta?"
"Hả? Bạn nữ nào?" Thầy Tưởng nghe còn rất mơ hồ.
Lục Hạ thấy vậy thì ngạc nhiên nhìn hắn, không phải chuyện tuần trước sao? Sao nhanh vậy mà đã không nhớ?
Vì thế liền nói rõ cho hắn nghe, là chuyện hắn đưa Vu Thục Bình về trường.
Thầy Tưởng nghe thì bừng tỉnh.
"À! Ngươi nói nàng à! Nàng là học sinh của ngươi sao? Vậy càng đúng dịp!"
Lục Hạ thấy hắn đã nhớ ra thì vội hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì? Sao thầy Tưởng lại cùng bạn Vu đi chung?"
Thầy Tưởng cũng không giấu giếm: "Hôm đó ta đến bệnh viện lấy thuốc cho cha ta, lấy xong định đi thì bị người gọi lại, chính là bạn Vu mà ngươi nói đó.
Nàng nói nàng là sinh viên Kinh Đại, vừa phẫu thuật xong người không được khỏe, hỏi ta có thể giúp đưa về trường không.
Ta thấy sắc mặt nàng tái mét, rất đáng thương, lại là sinh viên Kinh Đại, nên đã đưa nàng về.
Sao vậy? Chuyện này làm sao ngươi biết?"
Lục Hạ nghe xong đầu đuôi câu chuyện thì há hốc miệng, không biết phải nói sao cho phải.
Vậy thì ra quá trình lại đơn giản như vậy sao?
Vậy thì sao Triệu Minh lại có ý là hiện tại có rất nhiều lời không hay?
Lục Hạ không biết nên nói với hắn như thế nào, dù sao trong mắt thầy Tưởng, chuyện nam nữ ở chung như thế là bình thường, hắn lại lớn lên ở nước ngoài, cởi mở hơn trong nước, chắc chắn cảm thấy hắn làm một thầy giáo, đưa bạn nữ về trường thì có gì đâu.
Thậm chí, theo thói quen ở nước ngoài, hắn còn có thể có những hành động mà hắn cho là ga lăng, ví dụ như xuống xe trước, sau đó vòng qua bên ghế phụ cẩn thận dùng tay che trên nóc xe, mở cửa dìu nàng xuống xe các kiểu.
Chỉ là những cử chỉ này ở trong nước nhìn thì rất có thể biểu thị một mối quan hệ không bình thường...
Bạn cần đăng nhập để bình luận