Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 311: Trở lại Kinh Thành (length: 3754)

Khang Khang buổi tối ngủ cùng Giang Quân Mạc.
Lục Hạ và Giang Quân Mạc vốn đã bàn bạc ổn thỏa, chia nhau ra, một người ngủ nửa đêm đầu, một người ngủ nửa đêm sau, nhưng nửa đêm đầu vì tiếng khóc của con mà cả hai đều không ngủ được.
Đến nửa đêm gần sáng, Giang Quân Mạc bảo Lục Hạ ngủ trước, hắn thức canh, kết quả lúc Lục Hạ tỉnh dậy thì trời đã sáng.
Nàng vừa ngó đầu ra đã thấy Giang Quân Mạc đang thu dọn đồ đạc.
Lục Hạ nhìn kỹ xem hắn có quầng thâm mắt không.
Giang Quân Mạc thấy động tác của nàng thì cười nói: "Yên tâm, tối qua ta cũng chợp mắt được một lúc, không quá mệt đâu."
Lục Hạ không mấy tin, lại bực mình vì mình ngủ quá say.
Nhưng giờ có nghĩ cũng đã muộn, tàu sắp đến ga rồi, nàng cũng phải dậy thôi.
Hai người thức dậy rửa mặt xong, ăn chút gì đó, Giang Quân Mạc nhìn đồng hồ đeo tay, "Chắc còn khoảng một tiếng nữa là đến."
Lục Hạ gật đầu, trong lòng hơi căng thẳng, "Sau khi xuống tàu ngươi còn nhớ đường không?"
Giang Quân Mạc cười, "Nhớ chứ, yên tâm, ta sẽ không làm lạc mất ngươi, hơn nữa ta đã báo điện cho nhà ông nội rồi, chắc có người ra đón chúng ta."
Lục Hạ nghe mà thở phào nhẹ nhõm, vốn nàng còn đang nghĩ xem sẽ đi xe bus thế nào.
...
Đợi đến khi loa phát thanh thông báo đến ga Kinh Thành, hai người Lục Hạ một người ôm Khang Khang, một người xách hành lý, phải tốn sức 'lão đại' mới chen được ra khỏi tàu.
Mà mấy người cùng phòng không biết đã chen đi đâu mất dạng từ lúc nào rồi.
Nhà ga Kinh Thành đặc biệt lớn, sau khi xuống tàu toàn là người, bọn họ chen lấn rất lâu mới đi đến được lối ra.
Lục Hạ vốn còn đang nghĩ người nhà họ Giang ra đón họ thì làm thế nào liên lạc, dù sao lúc này lại không có điện thoại di động.
Kết quả sau khi ra khỏi ga, mới phát hiện ở đây rất nhiều người cầm bảng tên chờ đón người.
Mà Lục Hạ cũng rất nhanh thấy được hai cái tên của họ từ trong đám người.
Đúng là mấy cậu trai trẻ cầm giấy đón người, một thân quân phục rất dễ nhận ra.
Giang Quân Mạc nhìn thấy thì ngược lại có chút bình tĩnh.
Trực tiếp dẫn hai người đi đến.
"Chào đồng chí, tôi là Giang Quân Mạc, đây là vợ tôi Lục Hạ."
Cậu trai trẻ trước khi đến đã xem qua ảnh của hai người, nhưng lúc này nhìn thấy người thật vẫn có chút kinh ngạc, đúng là trai tài gái sắc a!
Lại liếc nhìn đứa bé trai đang được Giang Quân Mạc ôm trong ngực, đến đứa bé cũng đáng yêu như thế!
Vì thế vội vàng nói: "Hai vị đồng chí khỏe; tôi là vệ sĩ của Giang lão tướng quân, mọi người cứ gọi tôi Tiểu Vu là được; đường xa vất vả rồi, xe ở ngoài chờ, chúng ta đi thôi."
Nói rồi liền giơ tay nhận lấy hành lý từ tay Lục Hạ, Lục Hạ không kịp từ chối đành để cho cậu ta cầm.
Tiểu Vu này thoạt nhìn rất hoạt bát, dọc đường đi nói chuyện với bọn họ rất nhiều.
"Vốn lão tướng quân định tự mình đi đón, kết quả bị Giang chính ủy khuyên ngăn, nhưng chắc giờ cũng đang ở nhà chờ, lão tướng quân đã mong ngóng mọi người trở về từ lâu lắm rồi."
Giang Quân Mạc và Lục Hạ nghe cũng có chút nôn nóng.
Rất nhanh hai người đã nhìn thấy chiếc xe jeep đang dừng bên ngoài nhà ga, Tiểu Vu bỏ hành lý vào xong, liền đi lái xe ở phía trước, Lục Hạ và Giang Quân Mạc ngồi ở phía sau, Khang Khang ngồi ở giữa.
Khang Khang lần đầu tiên được ngồi xe, nhìn ngó xung quanh có chút mới lạ, cũng không giống lúc vừa xuống xe uể oải nữa.
Dọc đường đi Giang Quân Mạc cũng đang chỉ cho cậu những công trình kiến trúc hai bên đường giới thiệu từng cái, Khang Khang xem rất phấn khích.
Lục Hạ nhìn hướng xe chạy, hình như là đang đi về hướng tây thành.
Ở Kinh Thành cũ có câu: "Đông thành giàu, tây thành sang", ý nói Đông Thành là nơi người giàu ở, Tây Thành là nơi toàn quý nhân, xem ra vị trí nhà họ Giang cũng không tồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận