Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 613: Chủ cho thuê (length: 3818)

Quách Vĩ nghe nàng nhíu mày, nói thật, loại thứ nhất cũng không tệ, dù sao hiện tại công nhân bình thường một tháng cũng tầm tiền lương đó, với hắn mà nói đã rất khá.
Nhưng hắn đối loại thứ hai có chút tò mò, luôn cảm thấy nàng nếu nói như vậy, khẳng định có ý khác.
Vì thế nghĩ nghĩ hỏi một câu, "Xin hỏi chỗ đó tổng cộng có bao nhiêu phòng, tiền thuê là bao nhiêu?"
Lục Hạ nghe hắn hỏi vậy liền cười nói: "Khu nhà lớn có hai khu ba gian, một khu bốn gian, ba gian mỗi khu có tầm 20 phòng, bốn gian không đến 30 phòng.
Nhưng trong đó có không ít phòng đã hư hỏng, không ở được. Nếu ngươi chọn phương án thứ nhất, những cái này ta đều sẽ tìm người xử lý.
Nếu là chọn loại thứ hai, vậy thì phải tự ngươi xử lý.
Nói thẳng ra là, ta sẽ cho ngươi thuê ba khu nhà với giá 100 đồng mỗi tháng, còn sau này phòng này xử lý ra sao thì không liên quan đến ta.
Chỉ cần không phá hư nhà, ngươi kiếm được bao nhiêu đều là của ngươi.
Về phần tiền thuê, trước mắt mỗi phòng là 2 đến 5 đồng một tháng, khác nhau.
Cụ thể là vậy, xem ngươi quyết định thế nào."
Lục Hạ nói xong liền nhìn biểu cảm của Quách Vĩ.
Cảm giác hắn thở mạnh hơn, vừa thấy là có hứng thú với phương án thứ hai.
Mà Quách Vĩ cũng tính toán một chút, phương án thứ hai tuy nhìn phiền phức, nhưng chắc chắn sẽ kiếm được nhiều hơn.
Nhưng hắn không sợ phiền phức, hắn còn có vợ con phải nuôi, phiền phức có là gì.
Trực giác đây là một cơ hội tốt.
Vậy nên không do dự nữa mà nói: "Ta chọn loại thứ hai."
Lục Hạ cũng không ngạc nhiên, "Được, vậy thì cái này. Nhưng nói trước, ta thu 100 đồng là tính theo giá thuê nhà hiện tại, sau mỗi năm có thể tăng giá theo tiền thuê nhà."
"Ta hiểu." Quách Vĩ cũng hiểu, như hồi trước thuê nhà một tháng chỉ có mấy hào, bây giờ đã mấy đồng rồi.
Giang gia giúp hắn nhiều rồi, hắn không tham lam.
Lục Hạ thấy hắn đã quyết định liền nói: "Anh em rõ ràng sòng phẳng, đến lúc đó chúng ta phải ký hợp đồng, ai cũng yên tâm, với lại ta khuyên ngươi khi cho thuê cũng nên ký hợp đồng với người thuê, cho chắc chắn."
"Ta hiểu." Quách Vĩ gật đầu.
Lúc này hắn đột nhiên nghĩ ra liền hỏi: "Vậy... Ta nghe nói ở đây còn có phòng trống, cho vợ con ta đến ở có được không?"
Lục Hạ nghe vậy liền cười, "Ngươi tự quyết định là được; mặc kệ cho ai thuê, ta chỉ cần 100 đồng của ta là được.
Nhưng ta nhắc ngươi một câu, nếu ở cùng người thuê thì cũng phải chú ý chút, thân quá dễ ngại khi đòi tiền thuê, lúc đó ta sẽ không quản đâu!"
Quách Vĩ nghe tới đây liền vỗ ngực nói: "Yên tâm, ta không vậy đâu!"
Chờ hắn đi rồi, Lục Hạ liền nhìn Giang Quân Mạc, chờ hắn khen.
Sau đó liền thấy Giang Quân Mạc lắc đầu cười nói: "Ngươi nghĩ ra cách này chẳng phải vì sợ phiền phức, dứt khoát buông tay không quản sao?"
Lục Hạ bị hắn đoán trúng có chút thẹn quá hóa giận, "Đâu có vậy? Ngươi xem dáng vẻ Quách Vĩ vui như vậy, chắc hẳn rất hài lòng."
Giang Quân Mạc cười, "Cũng được đó, nghĩ ra cách này rất thông minh!"
Lục Hạ nghe hắn khen lúc này mới vừa lòng.
Tự khen bản thân thông minh một chút, ai, không ngờ nàng tuổi còn trẻ đã được trải nghiệm cuộc sống của chủ nhà trọ, sướng quá không muốn cố gắng nữa rồi.
...
Nhưng mà không muốn cố gắng cũng chỉ là nói thôi.
Ngày thứ hai, Lục Hạ lại bị Diệp Lâm gọi đến công ty qua điện thoại.
Vì Diệp Lâm hối thúc, Lục Hạ lo lắng đến công ty, sau đó thẳng đến văn phòng Diệp Lâm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận