Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 135: Không gian thu lương thực (length: 4051)

Mấy người đến sân kho, quả nhiên nghe mọi người đang bàn tán chuyện đi săn mùa đông.
Trong thôn có đội dân quân, bất quá chỉ là trên danh nghĩa thôi, dù sao bình thường cũng không có chuyện gì.
Mà lần này đi săn mùa đông liền do đội trưởng đội dân quân Quách Đại Trụ phụ trách.
Quách Đại Trụ người cao to vạm vỡ, nhìn liền thấy rất có sức lực, cũng rất có cảm giác an toàn.
Bất quá khi hắn chọn người, thôn trưởng lại riêng nói trước mặt mọi người với hắn, nếu nhóm thanh niên trí thức muốn đi thì cũng có thể chọn thanh niên trí thức, về sau trong thôn muốn đối xử bình đẳng.
Nhóm thanh niên trí thức nghe xong trong lòng đều thầm chửi, lúc này mới là đối xử bình đẳng đây.
Vì thế Cố Hướng Nam chủ động lên tiếng thay nhóm thanh niên trí thức từ chối.
Chuyện này không phải đùa, trên núi có sói có hổ, không cẩn thận là mất mạng như chơi, bọn họ vẫn là không nên đi tham gia náo nhiệt.
Cuối cùng trong thôn chọn xong người, hẹn xong thời gian thì ngày hôm sau xuất phát.
Chờ đội đi săn đi rồi, trong thôn lại yên tĩnh trở lại, Lục Hạ thật ra mấy ngày nay tương đối bận rộn, bất quá cũng là do chính nàng vụng trộm bận rộn.
Bởi vì lương thực nàng trồng trong không gian cuối cùng cũng đã chín, trước mắt đã có thể bắt đầu thu hoạch.
Không gian này của nàng cũng không giống như trong tiểu thuyết viết, có thể dùng ý thức điều khiển, chỉ cần nghĩ một chút thì lương thực liền tự động thu hoạch.
Nàng đây là cần một chút xíu tự mình thu hoạch.
Tuy rằng cũng là dùng ý thức, nhưng vẫn rất mệt.
May mà không gian có một chỗ tốt, chính là lương thực sau khi chín, chỉ cần chưa thu hoạch thì cứ ở đó mãi cũng sẽ không già đi, nàng cứ từ từ mà thu hoạch thôi.
Nhưng chính là như vậy, mỗi tối trước khi ngủ nàng đều sẽ tranh thủ vào làm một lát, tuy rằng không làm quá nhiều nhưng tinh thần vẫn có chút mệt mỏi.
Giang Quân Mạc không hiểu sao thấy vậy, lại cho rằng nàng học hành mệt mỏi, mấy ngày nay liền không cho nàng nấu cơm, tự mình chủ động nhận việc nhà, để nàng nghỉ ngơi cho khỏe.
Lục Hạ có chút cảm động, tính sau này sẽ cho hắn uống nhiều chút linh tuyền thủy, tranh thủ cho cơ thể hắn mau chóng khỏe hơn.
Bận việc bốn ngày, nàng cuối cùng cũng cắt xong toàn bộ lương thực, đưa vào phòng tối tuốt sạch, sau đó bỏ vào bao tải chất đống ở bãi đất trống.
Lần này ruộng mặc dù không trồng toàn bộ lương thực, nhưng cũng thu hoạch gần 5000 cân.
Nàng nghĩ có phải nên tìm cơ hội bán bớt không, nhưng lại có chút do dự, tình hình ở huyện, nàng cũng đã đi xem qua vài lần, luôn cảm thấy không an toàn cho lắm, hơn nữa lương thực của nàng nơi này vẫn là quá thu hút sự chú ý.
Cho nên việc này vẫn phải xem lại đã.
Nếu đã đến cái niên đại này, như vậy nàng liền sẽ không ôm tâm lý may mắn nữa, nàng biết đây không chỉ là một thế giới trong sách, mà là một thế giới chân thật tồn tại.
Nàng không có hào quang nữ chính, cho nên tất cả vẫn nên lấy an toàn làm đầu.
Nàng ở thế giới này chính là một người bình thường, chuyện này nàng đã sớm hiểu được.
Cho nên nàng biết mình sẽ không giống nữ chính Tô Mạn như vậy có thể ở trong núi sâu đầy nguy hiểm bình an vô sự, cũng sẽ không được muốn là có, cũng sẽ không giống nữ chính như vậy ở chợ đen mặc kệ mua bán cái gì cũng không gặp chuyện không may.
Nàng chính là người bình thường!
Vậy thì nên làm theo cách của người bình thường, cho nên xưa nay sẽ không đi thách thức quy tắc của xã hội và thực tế.
Nói nàng tiếc mạng cũng được, nói nàng tham sống sợ chết cũng xong, nàng muốn chỉ là muốn sống sót cho tốt, cho nên mặc kệ làm chuyện gì nàng cũng đều phải suy nghĩ thật kỹ hậu quả.
Thu dọn xong lương thực, Lục Hạ nghỉ ngơi hai ngày rồi lại tiếp tục gieo trồng.
Sau đó cũng không có chuyện gì.
Giang Quân Mạc thấy nàng cuối cùng đã khôi phục lại bình thường cũng thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng không biết tại sao nàng lại đột nhiên mệt mỏi, nhưng âm thầm quyết định sau này không thể để nàng làm quá nhiều việc nữa, dù khí lực nàng có lớn, thì cũng là phụ nữ, vẫn là nên tự mình cố gắng làm mới được...
Bạn cần đăng nhập để bình luận