Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 111: Ngoài ý muốn dung nhập (length: 4562)

Rất nhanh, chuyện này trôi qua, đám thanh niên trí thức sau khi biết chuyện đều có cái nhìn mới về Lục Hạ, không ngờ nàng thật sự dựa vào mặt dày mày dạn mà giải quyết được.
Buổi tối, mấy nữ thanh niên trí thức tán gẫu, Trần Tuyết cảm thán nói: "Chúng ta thật nên học Lục thanh niên trí thức một chút, mặt dày cũng không có gì không tốt, danh tiếng gì đó chỉ cần chính Lục thanh niên trí thức không thèm để ý, lợi lộc lại vẫn vào tay nàng."
"Đúng vậy a!" Tôn Thắng Nam cũng cảm thán, chẳng qua chuyện này mọi người đều biết, nhưng làm thì khó, truy nguyên nhân vẫn là đám thanh niên trí thức tự kìm hãm thân phận, quá coi trọng mặt mũi, cho nên hay bị người trong thôn đắn đo.
"Ai, trước kia không nhìn ra, Lục thanh niên trí thức nguyên lai lợi hại như vậy!"
"Đúng vậy, có lẽ sau khi kết hôn có gia đình, nàng phải vì nhà suy tính."
"Cũng có khả năng, bất quá Giang thanh niên trí thức thật sự đều nghe nàng sao?"
"Cái này ai biết được? Chuyện của vợ chồng son người ta!"
Đám thanh niên trí thức thực sự tò mò, nhưng Lục Hạ và Giang Quân Mạc không ở cùng chỗ với họ nên cũng không quan sát được.
Ngược lại Tôn Thắng Nam thỉnh thoảng đến nhà Lục Hạ, từng thấy Giang Quân Mạc cũng đang làm việc, nên cảm thấy có lẽ thật là vậy.
Trong lòng cô càng thêm ngưỡng mộ cuộc sống của Lục Hạ!
Còn Tô Mạn nghe chuyện lần này của Lục Hạ, cũng suy nghĩ mình trước đây đã nhìn lầm.
Vốn tưởng Lục Hạ từ chối cô chuyển ra ngoài là vì sợ hãi, giờ xem ra người ta có lẽ không coi trọng điều kiện cô đưa ra, quay đầu đã tự mình xây nhà.
Hơn nữa người này rất thông minh, lại biết suy nghĩ thấu đáo, về sau nói không chừng sẽ sống rất tốt, có cơ hội cô có thể kết giao, tối thiểu là trở thành bạn với kiểu người như vậy sẽ không kéo chân cô xuống.
Mà Lục Hạ không biết mình đã được nữ chính chọn làm bạn.
Lúc này, nàng đang ở nhà cùng Giang Quân Mạc rửa vại lớn, rau cải trắng trong thôn trong ruộng sắp đến vụ thu hoạch rồi, ngày mai bắt đầu phải lên công thu đồ ăn, sau đó sẽ muối dưa chua, bọn họ phải chuẩn bị trước.
Sau khi rửa sạch vại lớn, ngày thứ hai, bọn họ lên công thu cải trắng.
Lục Hạ vốn tưởng trải qua chuyện lần trước, nàng ra ngoài sẽ không ai đoái hoài.
Kết quả ngược lại, không ít người chủ động bắt chuyện với nàng, nói chuyện phiếm.
Điều này khiến nàng hơi ngạc nhiên, chẳng lẽ người trong thôn có tính tự ngược sao?
Kỳ thật nàng không biết là, trước đây không ai để ý nàng vì nàng thực sự không có gì nổi bật.
Còn sau chuyện lần trước, mọi người mới quen biết nàng, hơn nữa tuy nhiều người nói tính nàng không tốt, keo kiệt, nhưng đa phần đều hiểu, dù sao nếu nhà mình có xe cũng không nỡ cho mượn.
Ngược lại, thái độ của nàng khiến mọi người cảm thấy nàng là người thật thà, không sợ đắc tội ai.
Hơn nữa nàng và Giang Quân Mạc thoạt nhìn điều kiện không tồi, nhà lại ở trong thành, chung sống với nàng biết đâu lại có chỗ dùng được.
Giống như lần trước, nàng đến nhà Lý Hồng Quân ra tay đã nửa cân đường đỏ với bánh kẹo, mấy thứ này ở nông thôn rất hiếm có, cho nên đó cũng là mục đích kết giao của họ.
Giang Quân Mạc bên kia cũng vậy, rất nhiều người trong thôn chủ động chào hỏi hắn.
Nhưng đàn ông thì không giống, chào hỏi xong là thôi, còn Lục Hạ thì hoàn toàn hòa nhập vào đám các cô gái, các chị các em trong thôn.
Không ít người vừa làm vừa kéo nàng nói chuyện bát quái, trải nghiệm này khiến nàng thấy rất kỳ lạ.
Nhưng nàng cũng không cự tuyệt.
Nàng dùng khả năng ứng phó khách hàng trước kia, nhanh chóng hòa mình vào đó, còn không thấy gượng gạo.
Còn đám thanh niên trí thức, vốn nghe chuyện Lục Hạ, Trình Ngọc Kiều và Trang Hồng Mai có chút hả hê, kết quả thấy nàng chẳng những không bị cô lập mà còn được mọi người trong thôn tiếp nhận, sắc mặt liền rất khó coi.
Đặc biệt là Trang Hồng Mai, vốn tính toán lấy tiền để tính kế Lục Hạ, kết quả còn chưa kịp ra tay thì nàng đã kết hôn với Giang Quân Mạc, khiến cô ta phí công giày vò một hồi, may mà quen biết người kia...
Nghĩ đến đây, trên mặt Trang Hồng Mai thoáng chút ngượng ngùng, lại nhớ đến thời gian hẹn gặp của hai người, cô cũng có chút thất thần, không nghĩ thêm chuyện của Lục Hạ nữa.....
Bạn cần đăng nhập để bình luận