Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 405: Không làm được địch nhân làm bằng hữu (length: 3729)

Giang Quân Mạc thấy nàng cười vui vẻ như vậy cũng cười theo.
"Sau hắn cảm thấy là ta gài bẫy hắn, ấm ức không chịu được, muốn tìm ta gây phiền phức, nhưng bởi vì ta bình thường hình tượng quá tốt, cuối cùng người chịu thiệt luôn luôn là hắn.
Đến sau lại hắn hiểu, không làm được kẻ địch thì làm bạn, sau đó liền mặt dày mày dạn đến thân cận với ta, chậm rãi cũng quen thuộc."
"Ha ha ha, hắn sao lại có ý tứ thế chứ, còn không làm được kẻ địch thì làm bạn, đây là cái lý luận kỳ cục gì vậy?!"
Giang Quân Mạc lúc ấy cũng bị lời hắn nói làm kinh ngạc, vốn cũng không định để ý đến hắn, nhưng sau đó thấy hắn tuy rằng luôn mồm kêu gào nhưng kỳ thực không có tâm cơ gì, mới miễn cưỡng đồng ý hắn đến gần, cho nên hai người mới thành bạn bè.
"Vậy sao trước kia không thấy các ngươi liên lạc?"
Giang Quân Mạc thở dài nói: "Chẳng phải hắn công việc tốt ở nhà máy không muốn làm sao, lúc ấy cùng người nhà cãi nhau rất căng thẳng, sau lại âm thầm xuống nông thôn.
Bởi vì ai cũng biết hắn và ta thân thiết, nên hắn sợ người nhà tìm ta hỏi địa chỉ hắn xuống nông thôn, nên vẫn luôn không liên lạc với ta, tưởng làm vậy thì người nhà hắn sẽ không biết."
"À... Ra vậy, vậy người nhà hắn không đi ban thanh niên trí thức hỏi sao?" Lục Hạ nghi hoặc.
Giang Quân Mạc nghe vậy lại thở dài một hơi, "Nên ta mới nói hắn không có tâm cơ, với thân phận của người trong nhà hắn, rất dễ dàng là có thể tra ra hắn đi đâu nên hắn nghĩ những điều đó hoàn toàn vô dụng.
Bất quá sau này ta xuống nông thôn cũng tương đối đột ngột, sau đó liền mất liên lạc với hắn."
"Ra vậy!"
Lục Hạ trầm mặc một lát, Giang Quân Mạc khó khăn lắm mới có được một người bạn, quan hệ vẫn là nên thật tốt, vì thế suy nghĩ một chút rồi nói: "Chờ sau này bảo hắn tới nhà ăn cơm đi, nếu là bạn bè thì nên thường xuyên qua lại."
Giang Quân Mạc khẽ gật đầu, "Được, vậy ta sau này sẽ nói với hắn."
Vừa nói chuyện, hai người về đến nhà.
Lục Hạ sắp xếp lại quần áo vừa mua, Giang Quân Mạc không biết nàng định tặng cho người khác mà tưởng nàng mua cho chính mình mặc.
Liền tiện miệng hỏi một câu, "Sao lại có mấy món giống nhau thế?"
Lục Hạ nói thẳng: "Chẳng phải trước đây ngươi đã nói mấy ngày nữa là sinh nhật mấy chị của ngươi sao? Đây là ta mua cho các chị làm quà sinh nhật.
Hơn nữa cũng không giống nhau đâu, mỗi chiếc một màu, chi tiết cũng khác nhau."
Giang Quân Mạc nghe thấy thì bất ngờ, bốn chị của hắn là hai cặp song sinh, sinh nhật cách nhau ba ngày, nên đều hẹn nhau tổ chức cùng một ngày, mấy hôm trước hắn thấy Tứ tỷ, nghe chị ấy nói năm nay định đến nhà Đại tỷ tổ chức.
Đến lúc đó sẽ gọi hai bọn họ cùng qua.
Không ngờ Lục Hạ vậy mà nhớ rõ, còn mua quà.
Giang Quân Mạc lập tức cũng có chút cảm khái, mấy chị đối với hắn đều rất tốt, nhưng bình thường phần lớn là các chị chăm sóc hắn, hắn còn chưa từng tặng quà gì cho các chị cả, nghĩ đến đây cũng có chút áy náy.
Vì thế nói với Lục Hạ: "Hạ Hạ, cảm ơn ngươi!"
Lục Hạ thấy vậy thì cười, "Cảm ơn cái gì, các chị đối với chúng ta tốt như vậy, tặng vài bộ quần áo thì có đáng gì, còn một bộ kia là cho Đại bá mẫu, chờ lần sau về đại viện rồi mang đi."
Giang Quân Mạc nhìn về phía bộ màu sắc có phần đậm hơn, gật đầu, "Ừ!"
Đến ngày sinh nhật các chị, Lục Hạ mặc quần áo mới mua đến nhà Đại tỷ, đây là lần đầu tiên nàng đến đây, nhà Đại tỷ không nhỏ, là phòng do đơn vị phân, cũng có ba phòng ngủ một phòng khách.
Bất quá phòng khách tuy rằng lớn nhưng nhiều người như vậy đến cùng lúc cũng có chút chật.
May là mấy chị em khó được tụ họp một lần, còn có người nhà và con cái ở đây, mọi người cũng không để ý những chuyện này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận