Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 407: Lại gặp Lục Thu (length: 3997)

Việc này nói sau, Lục Hạ nghĩ hiện tại đã giữa tháng 8, thấy chỉ còn hơn mười ngày nữa là đến ngày nhập học.
Liền hỏi: "Ông bà có nói khi nào về không?"
"Đại khái cuối tháng 8 đi." Giang Quân Mạc nghĩ ngợi một chút nói: "Dù sao cũng phải đợi Khang Khang bắt đầu khai giảng mới về."
Lục Hạ gật đầu, "Vậy chúng ta khi nào chuyển về? Còn nữa nếu chuyển về thì những thứ này phải làm sao? Cái khác thì không sao, nhưng gà với cá phải có người cho ăn mỗi ngày chứ!"
Giang Quân Mạc nghe xong có chút do dự, "Hay là chúng ta không chuyển về nữa? Ở lại đây đi?"
Trong khoảng thời gian này hai người chung sống với nhau khiến hắn rất quý trọng, vừa nghĩ đến khi trở về, Lục Hạ lại phải cẩn thận không cho hắn chạm vào, hắn cũng có chút dao động.
Lục Hạ cũng rất do dự, nàng cũng thích cuộc sống tự do tự tại ở tiểu viện, "Vậy không về thì Khang Khang phải làm sao?"
Giang Quân Mạc lúc này mới nhớ ra còn có con trai, liền nghĩ rồi đề nghị: "Hay là cứ để nó ở lại đại viện?"
Nói xong càng nghĩ càng thấy được, "Nó cũng không còn nhỏ nữa, sắp bốn tuổi rồi, cũng đến lúc nên tự lập rồi."
Lục Hạ nghe xong không biết nói gì, "Khang Khang mới ba tuổi rưỡi, sao lại không nhỏ chứ, bình thường chúng ta đi học vốn đã ít thời gian ở bên nó, không trông nom cẩn thận nó lại quên mất ngươi, với lại không thể cứ để ông bà giúp quản mãi, ông bà cũng đâu còn trẻ nữa."
Giang Quân Mạc nghe xong chỉ có thể đáp ứng, "Vậy được, vậy đợi đến trước khi khai giảng chúng ta chuyển về vậy?"
Lục Hạ gật đầu, "Ừ, vậy đợi thêm chút nữa, đến lúc đó cũng không có nhiều đồ để chuyển, cũng không cần phải thu dọn nhiều."
"Được."
Giang Quân Mạc tuy rằng đã đồng ý, nhưng vẫn thấy rất ấm ức, luôn cảm thấy từ khi sinh con trai xong, Lục Hạ liền đặt hắn ra phía sau. Vì thế buổi tối trước khi đi ngủ lại bắt đầu quấn lấy nàng.
Sau khi làm mấy hiệp phu thê vận động, đến khi giọng Lục Hạ đã khàn và hứa sẽ đặt hắn lên vị trí đầu tiên, hắn mới chịu bỏ qua cho nàng.
...
Trước khi ông bà Giang cùng Khang Khang trở về, Lục Hạ đã hoàn thành xong công việc dịch thuật, vừa hay dạo gần đây Giang Quân Mạc cũng không có việc gì, hai người liền chuẩn bị đi bách hóa dạo phố, sắp đến ngày đi học, xem có gì cần mua không.
Kết quả vừa đến bách hóa, vừa lên lầu đã nghe thấy một giọng nói.
"Nhị tỷ, trùng hợp quá, lại gặp!"
Là Lục Thu, nàng vừa lúc đi xuống, hai người cách nhau mấy bậc thang cứ như vậy mà nghênh diện chạm mặt.
Nàng nhìn thấy Lục Hạ dường như rất vui, nói xong lại nhìn về phía Giang Quân Mạc đứng bên cạnh, trong mắt sự kinh diễm thoáng qua, lại nhiệt tình nói: "Đây là tỷ phu à? Tỷ phu anh khỏe; tôi tên Lục Thu."
Lục Hạ nhìn thấy nàng theo bản năng liền nhíu mày, không muốn tiếp xúc quá nhiều với nàng, vì vậy gật đầu một cái định rời đi.
Về phần Giang Quân Mạc, sớm đã biết chuyện nhà nàng, nên cũng gật đầu, không nói gì.
Kết quả Lục Thu trực tiếp dẫn theo người bên cạnh đi lại gần bọn họ một chút.
Lục Hạ lúc này mới phát hiện nàng không đi một mình, bên cạnh còn có một người đàn ông, trông hơi gầy gò, dáng người cũng không cao, diện mạo bình thường.
Sau đó liền nghe Lục Thu giới thiệu: "Nhị tỷ, đây là người yêu của tôi Tưởng Lượng, chúng tôi tháng sau sẽ kết hôn, Nhị tỷ đến lúc đó có thể đến dự đám cưới của tôi không?"
Lục Hạ nghe nàng nói nhanh như vậy đã quyết định kết hôn có chút bất ngờ, nhưng cũng không đi tìm hiểu, trực tiếp lắc đầu từ chối, "Không được, tháng sau ta bận, chúc cô tân hôn hạnh phúc, ta có việc phải đi trước."
Lục Thu nghe xong có chút thất vọng, nhưng chắc hẳn cũng đã nghĩ tới trước, nên cười cười nói: "Được; vậy tôi không làm phiền Nhị tỷ nữa, à đúng rồi, ba mẹ gần đây nghe người ta nói cô trở về thành, chắc là sẽ tìm cô đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận