Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 626: Đơn thuần (length: 3949)

Nhưng Lục Hạ cũng không nói nhiều với hắn, chỉ là uyển chuyển giải thích: "Có lẽ là người khác nhìn thấy hai người hiểu lầm quan hệ của hai người, ở trong nước, quan hệ giữa nam và nữ vẫn cần giữ khoảng cách hơn so với nước ngoài."
Thầy Tưởng nghe có chút hiểu ra, không dám tin hỏi: "Nhưng mà, ta đây chỉ là thầy giáo đưa học sinh mà!"
Lục Hạ gật đầu, "Tuy ngươi nghĩ vậy, nhưng người không biết có lẽ sẽ suy nghĩ nhiều!"
Thầy Tưởng nghe đến đó cau mày, "Chuyện này... Thật là quá đáng mà, đúng rồi, ta nhớ bạn học nữ đó có nói, hình như nàng đã kết hôn rồi?"
"Hả? Nàng còn kể với ngươi chuyện này sao?" Lục Hạ nghe mà bất ngờ.
"Đúng vậy, ngươi không nói ta còn quên, khi ở trên xe nàng nói rất nhiều, nào là nàng bị ép duyên, chồng nàng kiểm soát nàng rất ghê, đến việc nàng lên lớp ở trường cũng không yên lòng, lúc đó ta nghe mà giật mình, không ngờ trong nước còn có ép duyên, nàng cũng thật đáng thương!"
Lục Hạ nghe cũng không biết nói gì cho phải, cuối cùng chỉ đành giải thích: "Chuyện của bạn Vu Thục Bình không đơn giản như ngươi nghĩ, nàng và chồng không phải chỉ là bị ép duyên đơn thuần đâu."
"Vậy là chuyện gì xảy ra?"
Lục Hạ thấy hắn tò mò, lại sợ hắn sẽ thật sự vì đồng tình Vu Thục Bình mà làm chuyện khác, chỉ đành giải thích cho nàng rõ chân tướng sự việc.
Cuối cùng nói: "Việc nàng có thể lên đại học hoàn toàn nhờ vào chồng nàng, cho nên nàng không phải đáng thương, mà là may mắn, chồng nàng tuy không có học thức gì, nhưng đối với nàng rất tốt."
Thầy Tưởng nghe mà nhíu mày, "Ta không thể nào tưởng tượng được sao lại có cha mẹ muốn đem con mình bán đi."
Lục Hạ đáp lời: "Ở một vài vùng quê hẻo lánh, chuyện này thường xảy ra lắm, trọng nam khinh nữ cũng là chuyện thường tình, thấy nhiều rồi sẽ quen."
Thầy Tưởng im lặng một lát, cuối cùng thở dài, "Theo lời ngươi nói, những gì bạn học đó nói với ta đều là giả dối sao? Ai, thiệt thòi ta còn tưởng nàng đáng thương lắm chứ, còn bảo sau này có chuyện gì có thể tìm ta, không ngờ nàng lừa ta!"
Lục Hạ nhìn hắn như vậy mà bật cười, không ngờ thầy Tưởng này lại đơn thuần đến vậy, người ta vài ba câu đã tin, tính cách này cũng may không đi làm ăn buôn bán, nếu không thì lỗ nặng rồi.
Cuối cùng đề nghị: "Chuyện này ngươi về sau đừng bận tâm làm gì, ngươi cũng không phải là giáo viên chủ nhiệm của nàng, nàng còn có cố vấn học tập nữa mà, thế nào cũng không đến lượt ngươi phụ trách."
Đừng để đến cuối cùng tốn công mà không được gì, lại còn ảnh hưởng đến ngươi.
Đương nhiên, câu cuối Lục Hạ không nói ra.
Thầy Tưởng nghe gật đầu, "Ta hiểu rồi, lần sau nếu có chuyện này ta sẽ suy nghĩ kỹ hơn."
Thấy hắn đã nghe lọt tai, Lục Hạ mới yên tâm.
Nhưng mà nghĩ đến những lời đồn đại mà Triệu Minh Triều nói, Lục Hạ vẫn có ý định đi tìm lớp trưởng nói chuyện, dù sao việc này mà truyền ra cũng không tốt, lại dễ khiến thầy Tưởng bị ảnh hưởng.
Vì thế, đợi đến lúc tan học tiết đầu buổi trưa thì cô đi tìm cậu ấy để nói chuyện.
Lớp trưởng nghe xong chuyện thì chau mày lại, "Được, chuyện này tôi biết rồi, cô Lục yên tâm, sau tôi sẽ nói chuyện với các bạn trong lớp, sẽ không để các bạn truyền ra ngoài đâu."
Lục Hạ gật đầu, "Lớp trưởng đã vất vả rồi, chủ yếu là thầy Tưởng học kỳ này mới tới, đối với tình hình trong nước vẫn chưa hiểu rõ, dễ bị người ta lợi dụng."
Lớp trưởng nghiêm túc gật đầu "Tôi hiểu."
Lục Hạ thấy cậu ấy đã hiểu ý nên cũng không nói thêm nữa.
Sau đó cô cũng cẩn thận quan sát, quả nhiên không thấy học sinh nào còn bàn tán về chuyện này nữa, cô liền thở phào nhẹ nhõm.
Chủ nhiệm giao thầy Tưởng cho cô dẫn dắt, cô cũng không mong hắn gặp chuyện không may.
Về sau cô cũng âm thầm hỏi Triệu Minh Triều, Triệu Minh Triều cũng giải thích rằng cố vấn học tập đã nói chuyện với các bạn trong lớp rồi, mọi người hiện tại đều đã biết, nên cũng không còn lan truyền tin đồn nữa.
Lục Hạ nghe xong mới thở phào nhẹ nhõm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận