Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 413: Năm hai đại học đi học (length: 3991)

Loáng một cái đã đến ngày khai giảng, hai người vẫn là đi học trước một ngày.
Lục Hạ vốn định đi sớm để dọn dẹp phòng ngủ một chút.
Kết quả sau khi đến mới phát hiện nàng là người đến cuối cùng.
"Sao các ngươi đến sớm vậy?"
Dư Vãn nghe vậy liền cười nói với nàng, "Tụi mình cũng mới đến thôi, Đường Viện là đến sớm nhất, hôm qua nàng đã tới rồi, lúc ta và Diệp Nam đến thì phòng ngủ đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi!"
Lục Hạ nghe xong có chút ngại ngùng, nhìn về phía Đường Viện nói: "Biết vậy hôm qua tớ đã đến rồi, hè này không về thì trong phòng chắc chắn không ít bụi, cậu mệt lắm đúng không?"
Đường Viện nghe xong vội vàng lắc đầu, "Ba tớ đến Kinh Thành công tác, tớ vừa hay đi cùng xe với ông, nên tới sớm thôi. Mà phòng ngủ không phải mình tớ dọn, khi tớ tới thì chị Vân Phương đã ở đó rồi, hai bọn mình cùng dọn nhưng phần lớn là chị Vân Phương bận bịu cả."
Đường Viện nói tới đây có chút xấu hổ.
Mấy người còn lại nghe vậy cũng hơi bất ngờ nhìn Đàm Vân Phương.
"Sao chị Vân Phương đến sớm vậy? Tiểu Nhã đâu, chân của em ấy hồi phục thế nào rồi? Mà chị, sau khai giảng chị có về phòng ngủ ở nữa không?"
Đàm Vân Phương cười đáp: "Tớ cũng không đến sớm lắm đâu, hôm qua vừa đi xưởng quần áo một chuyến, lúc về thì tiện đường ghé qua đây thôi.
Yên tâm đi, phòng ngủ không bẩn lắm, tớ cũng không có mệt gì.
Sau khai giảng tớ không định ở phòng ngủ vào buổi tối, chân Tiểu Nhã đã khỏi rồi, dì Lý giúp tìm cho cái trường học, tính là dự thính, người ta biết chuyện của chúng ta rồi thêm dì Lý hỗ trợ xin xỏ nên không cần đóng nhiều phí dự thính đâu.
Cho nên Tiểu Nhã vài hôm nữa sẽ đi học, vậy nên tụi mình vẫn ở trọ kia, tiện cho tớ làm việc buổi tối."
Lục Hạ nghe vậy có chút bất ngờ, dì Lý mà nàng nói chắc chính là bà chủ nhà Lý lão thái thái.
Không ngờ các nàng lại lọt vào mắt người ta, còn giúp Tiểu Nhã tìm trường học, như vậy Đàm Vân Phương cũng bớt lo được không ít, Tiểu Nhã cũng sẽ không bị chậm trễ.
Những người khác trong phòng nghe đều lần lượt chúc mừng nàng.
Sau khi mọi người hàn huyên vài câu, lại bắt đầu bàn tán về chuyện tân sinh nhập học lần này.
Lần này khai giảng, trong trường thêm không ít bóng dáng tân sinh đến làm thủ tục.
Những người này đều là nhóm thứ hai trúng tuyển đại học.
Nhìn thấy họ, mọi người lại nhớ tới bản thân mình khi mới đến trường, nhất thời cũng có chút cảm khái.
Lúc này nghe Dư Vãn nói: "Phòng mình vẫn còn một giường trống, mọi người nghĩ xem trường có sắp xếp tân sinh vào ở không?"
"...Chắc là không đâu? Trường còn không ít phòng trống mà?"
"Cũng không chắc, mọi người nghĩ xem nhỡ đâu có nhiều hơn thì sao, có khi trường sẽ để họ một mình một phòng hoặc là sắp xếp vào phòng có giường trống thì sao?"
Nghe lời này, tất cả mọi người đều có chút không chắc.
"Thôi bây giờ nghĩ những cái này còn hơi sớm, cứ chờ xem đã, nhanh thôi là biết mà."
Mấy người khác thấy cũng đúng, liền không xoắn xuýt nữa rồi lại tò mò hỏi Diệp Nam về kinh nghiệm thực tập trong kỳ nghỉ hè.
Về chuyện này thì Diệp Nam rất có hứng nói, rõ ràng nàng rất thích môi trường làm việc và công việc phóng viên ở tòa soạn báo, tràn đầy phấn khởi nói rất nhiều, mọi người nghe đều rất ngưỡng mộ.
Một kỳ nghỉ hè không gặp, mọi người như có chuyện không nói hết, sau khi ai nấy thu dọn xong lại cùng nhau đi ăn cơm, rồi Lục Hạ và Đàm Vân Phương đi về trước.
Trên đường về, Lục Hạ hỏi Giang Quân Mạc về chuyện của hắn, "Anh chuyển ngành, vậy còn phòng ký túc thì sao?"
"Không, thầy hỏi ta có muốn chuyển sang phòng của ngành kiến trúc không, ta cự tuyệt. Vốn ta ở trường cũng không nhiều, mấy người này cũng quen rồi, đổi phòng lại phải làm quen lại lần nữa, không cần thiết."
Lục Hạ nghĩ cũng phải, liền không lo lắng nữa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận