Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 265: Có thể là nữ hài (length: 3847)

Lục Hạ nghe xong rốt cuộc yên tâm, thời đại này nông thôn sinh con phần lớn đều ở trong thôn sinh, đi bệnh viện ít, Lưu Quân có thể đề nghị đi bệnh viện có thể thấy được hắn đối Tôn Thắng Nam để ý.
"Lưu thanh niên trí thức đối với ngươi thật là tốt a!"
Tôn Thắng Nam nghe vậy cũng cười, trong mắt lộ ra hạnh phúc, "Kỳ thật ta đi tìm bà mụ xem rồi, thai của ta rất thuận, liền ở trong thôn sinh cũng không có việc gì bất quá Lưu Quân vẫn còn có chút lo lắng, nói thế nào cũng phải đi bệnh viện sinh."
Lục Hạ nghe cũng nói: "Tuy rằng thai thuận, nhưng đi bệnh viện luôn luôn càng khiến người ta yên tâm chút, Lưu thanh niên trí thức cũng là để ý ngươi."
"Đúng vậy a, nhưng ta đã cảm thấy có chút vất vả."
"So với sinh mệnh vất vả tính là gì, yên tâm, đến lúc đó ta cùng ngươi đi." Lục Hạ nói thẳng.
Tôn Thắng Nam không hề nghĩ ngợi liền muốn cự tuyệt, "Không cần làm phiền ngươi, ngươi còn có con, đi cũng không tiện."
Lục Hạ nhíu mày, "Có gì không tiện, Khang Khang có Giang Quân Mạc mang theo là được, hắn so với ta còn biết chăm."
Thấy Tôn Thắng Nam vẫn còn có chút do dự, chủ yếu là nàng không muốn làm phiền người khác.
Lục Hạ đại khái có thể đoán được ý nghĩ của nàng, vì thế nói thẳng: "Lưu thanh niên trí thức tuy rằng biết nhiều, nhưng hắn là đàn ông, luôn có những lúc không để ý được hết, ta đi cũng có thể giúp chăm sóc một chút, đến lúc đó không chỉ có ngươi, còn có con nữa đấy."
Nhắc đến con, Tôn Thắng Nam nghĩ tới Lục Hạ trước đây lo lắng cho con, cùng với những chuyện họ đã gặp, rốt cuộc đồng ý.
"Được, vậy đến lúc đó làm phiền ngươi."
"Nói gì phiền phức." Lục Hạ liếc nàng một cái, "Ta sinh con lúc ấy ngươi chẳng phải cũng đi giúp sao? Chúng ta cái này gọi là có đi có lại."
Nghe nàng nói như vậy, Tôn Thắng Nam quả nhiên không khách khí nữa.
"Tốt; vậy đến lúc đó nhờ vào ngươi."
Lục Hạ cười, "Yên tâm, tuyệt đối cho ngươi chăm sóc tốt."
Nói chuyện xong chuyện của Tôn Thắng Nam, Lục Hạ lại nhớ đến Vu Phương đang mang thai cùng nàng, vì thế liền thuận miệng hỏi: "Cũng không biết Vu Phương định ở đâu sinh?"
Nghe nàng nói đến cái này, Tôn Thắng Nam liền thở dài một hơi, "Nàng chắc là ở nhà sinh."
Lục Hạ nghe nàng thở dài, cho rằng nàng đang lo lắng, vì thế liền an ủi: "Đừng lo lắng, bà mụ trong thôn cũng đỡ đẻ mấy chục năm rồi, sẽ không có chuyện gì đâu."
Tôn Thắng Nam lắc lắc đầu, "Ta không phải lo cái này, ta mấy hôm trước gặp Vu Phương, nàng nói bà bà nàng tìm người xem cho nàng, nàng mang thai lần này chắc là con gái.
Nàng có chút thất vọng, hơn nữa bà bà nàng biết sau tuy rằng không nói không thích, nhưng thái độ đối với nàng cũng thay đổi không ít, may mà Hồ Kiến Quân bên đó vẫn còn tốt, đối với nàng cũng không tệ, mỗi lần về đều sẽ mang cho nàng chút đồ ăn."
Lục Hạ nghe im lặng, Hồ lão thái thái kia nàng ngược lại là hiểu, dù sao trong thôn không mấy nhà không thích con trai hơn.
Còn Vu Phương bên đó..."Vậy Vu Phương cũng trọng nam khinh nữ sao?"
Tôn Thắng Nam lắc lắc đầu, "Mặc dù không trọng nam khinh nữ, nhưng nhất định là thích con trai hơn, dù sao đây là lần đầu nàng sinh, nếu là sinh con trai cũng có thể đứng vững gót chân ở nhà họ Hồ."
Lục Hạ nghe không biết nói gì, nhà họ Hồ có cái gì, còn cần nàng đứng vững gót chân, đều là con nhà họ Hồ, con trai con gái khác biệt lớn vậy sao?
Đều sinh con cho bọn họ còn xét nét cái gì?
Đương nhiên, nàng cũng biết những điều này đều là suy nghĩ của nàng, người trong thôn bao gồm nhiều người thời nay đều có suy nghĩ giống Vu Phương.
Vì thế Lục Hạ nghĩ một chút nói: "Cũng đâu phải chỉ sinh một đứa, nàng vẫn còn nghĩ nhiều lắm, lần này mới là lần đầu, sau này vẫn có thể sinh con trai mà."
Tôn Thắng Nam gật gật đầu, "Ta cũng khuyên nàng như thế."
Bạn cần đăng nhập để bình luận