Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng

Xuyên thư 70: Ta pháo hôi trượng phu mười hạng toàn năng - Chương 101: Tân phòng đêm đầu tiên (length: 3916)

Nhìn hắn đồng ý, Lục Hạ liền vào phòng tắm.
Thân thể ngâm vào thùng tắm, nàng thoải mái thở dài, cuối cùng có thể thật sự tắm rửa thoải mái một lần rồi!
Tắm táp xong xuôi, đợi khi ra ngoài, Giang Quân Mạc liền chủ động giúp đổ nước ra bên ngoài.
Nhưng khi nhìn thấy hắn đổ xong nước, còn đem thùng tắm cọ sạch sẽ rồi mới đặt về phòng nhỏ, Lục Hạ ngạc nhiên, "Ngươi không định tắm sao?"
Giang Quân Mạc có chút ngại ngùng nhìn nàng, "Ta dùng chậu gỗ tắm cũng được."
Lúc trước mua đồ đạc trong nhà, Giang Quân Mạc tiện tay mua một cái chậu gỗ lớn, Lục Hạ trước kia không biết hắn chuẩn bị dùng làm gì, bây giờ mới biết thì ra là dùng để tắm.
Thấy hắn đã lấy nước vào chậu, Lục Hạ cũng không để ý hắn nữa.
Đợi hắn vào phòng tắm xong, Lục Hạ liền ở phòng bếp hong tóc.
Giang Quân Mạc tắm rất nhanh, chủ yếu là con trai tắm rửa thuận tiện, mùa hè vài ba ngày lại xuống sông tắm một lần, phỏng chừng cũng không bẩn.
Tắm xong trời đã tối, lại không có đèn, hai người đốt một ngọn nến.
Lục Hạ cảm thấy hơi lạnh, liền đề nghị: "Mau ngủ đi, vừa tắm xong, đừng để bị lạnh."
"Ừ."
Hai người vào phòng trong, Lục Hạ thật ra không hề ngại ngùng.
Dù sao giường lò trong phòng rất lớn, ngủ bốn năm người cũng dư dả, nên ngủ hai người cũng không chật.
Lúc này, đệm chăn của hai người đã được bày xong trên giường, ngược lại không đến mức một đầu một đuôi, nhưng cũng không nằm sát bên nhau.
Lục Hạ đi lên rồi đi thẳng đến vị trí đệm chăn của mình, chui vào rồi nằm xuống.
"Ngươi cũng mau ngủ đi, giường lò đốt nóng rồi, trong chăn rất ấm."
"... Ừ."
Sau đó Giang Quân Mạc thổi tắt nến, cũng lạch cạch lên giường lò, chui vào chăn của hắn.
Sau đó hai người đều không nói gì, Lục Hạ thì coi như bình tĩnh, vừa tắm xong, lại chui vào ổ chăn ấm áp, cuối cùng cũng không cần lo lắng xoay người có đụng vào người hay không, cho nên rất nhanh nàng buồn ngủ rồi ngủ mất...
Còn lại Giang Quân Mạc, mở mắt đến nửa đêm, sau đó quay đầu nhìn về phía Lục Hạ, trong bóng tối mơ hồ có thể thấy được gương mặt ngủ yên ổn của nàng.
Cuối cùng, lặng lẽ thở dài một hơi, khóe miệng cong lên rồi cũng ngủ.
Ngày hôm sau, khi Lục Hạ tỉnh dậy thì thấy Giang Quân Mạc vẫn còn ngủ say, cũng không đánh thức hắn.
Nàng tự mình dậy trước nấu cơm.
Lần này nàng trực tiếp dùng gạo trong không gian để nấu cháo, lại thấy trong không gian có rau dưa, thở dài, cảm thấy nên tìm cơ hội mang ra ngoài.
Nếu không cứ để vậy thì thật đáng tiếc.
Bữa sáng vừa làm xong, Giang Quân Mạc liền tỉnh.
Sau khi thức dậy hắn còn có chút áy náy, "Xin lỗi, ta dậy muộn."
Lục Hạ lắc đầu cười, "Không sao, dù sao cũng không cần đi làm."
Gần đây trong thôn không có việc gì, mấy hôm trước thì có một chút công việc tuốt lúa làm rơm rạ, nhưng vì chuyện bọn họ xây nhà, nên liền không làm nữa, công việc cũng đã sắp xong xuôi.
Thấy trời ngày càng lạnh, chờ thêm mấy ngày nữa thu hoạch rau dưa xong, có lẽ sẽ hoàn toàn không còn việc gì.
Hai người ăn sáng, đang ở nhà không có việc gì thì Giang Quân Mạc liền đề nghị ra trấn một chuyến, đồ gửi cho hắn trong tháng này của nhà có lẽ đã đến rồi.
Vì thế Lục Hạ liền mặc quần áo cùng hắn đi xem.
Kết quả hai người vừa ra khỏi nhà thì gặp người trong thôn.
Mọi người đều biết hôm qua bọn họ tổ chức tiệc cưới, nhìn thấy bọn họ liền bắt đầu trêu chọc.
"Ôi chao, đôi vợ chồng mới cưới nhà mình ra ngoài làm gì thế? Muốn đi đâu?"
Lục Hạ ngại ngùng gật đầu, "Đi trấn một chuyến."
"Ui chao, thật là tốt, thanh niên trí thức Lục với thanh niên trí thức Giang trông thật là xứng đôi."
"Đúng vậy đó, hai người đều đã xây nhà, nghe nói thanh niên trí thức Giang đối với thanh niên trí thức Lục cũng rất tốt!"
"Hai người lớn đều trắng trẻo, sau này mà sinh con chắc cũng dễ thương lắm!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận